Một kiếm vừa rồi của Huyền Thiên tuy vô cùng chuẩn xác, cách xa hơn hai mươi trượng chém tới có vài chỗ thần kỳ, nhưng Trương Hổ nhìn ra kiếm kỹ của Huyền Thiên hơi tinh diệu, thời điểm Huyền Thiên là võ giả tứ trọng thì có thể đả bại đệ tử ngũ trọng.
Cho nên dù Trương Hổ kinh ngạc với kiếm kỹ của Huyền Thiên Kiếm, nhưng thực lực của hắn vượt qua xa đệ tử võ giả ngũ trọng, cũng không đặt Huyền Thiên vào trong mắt.
– Trương Hổ, ta muốn quyết đấu với ngươi, ngươi đáp ứng hay không?
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, âm thanh vang vọng khắp nơi, không chỉ có Trương Hổ, mấy trăm đệ tử trên quảng trường đều nghe rõ ràng mạch.
Trương Hổ mỉm cười, hắn cũng có ý định khiêu chiến với Huyền Thiên, muốn khích tướng Huyền Thiên quyết đấu một trận, đánh với Hoàng Thạch với hắn mà nói hoàn toàn không có cảm giác khiêu chiến, đánh bại Huyền Thiên mới có cảm thấy hưng phấn đôi chút.
Trương Hổ khẽ cười nói:
– Tốt, ta đáp ứng quyết đấu với ngươi.
Trương Hổ vừa mới nói xong ánh mắt Huyền Thiên lập tức biến đổi, nhìn qua Trương Hổ mắt không biểu tình, giống như nhìn vật chết, bước chân nhấc lên đi tới gần Trương Hổ.
Thấy Huyền Thiên không cầm kiếm, Trương Hổ kinh ngạc nói:
– Hoàng Thiên, ngươi không cần kiếm?
Huyền Thiên đặt tay trái ra sau lưng, khẽ cười nói:
– Đối phó phế vật như ngươi thì cần gì kiếm chứ, hơn nữa một tay đủ đã.
Đệ tử trên quảng trường hít khí lạnh, tu vi Trương Hổ là võ giả ngũ trọng đỉnh phong, là tồn tại đỉnh phong của đệ tử ngũ trọng, thậm chí có thể so sánh với đệ tử lục trọng, đều xa xa không bằng hắn, Huyền Thiên lại không cần dùng kiếm, hơn nữa chỉ dùng một tay đủ đã!
Thiên Kiếm Môn là tông môn kiếm đạo, chủ tu chính là kiếm pháp, trong tay không có kiếm thì thực lực đệ tử Thiên Kiếm Môn giảm một nửa.
– Ha ha ha ha… Cuồng vọng!
Trương Hổ giận quá thành cười, quát:
– Ta nhìn ngươi là ngâm trong nước Ẩn Kiếm Đàm nên đầu ngu ngốc rồi, cũng tốt, hôm nay ta sẽ đánh cho ngươi tỉnh, cho ngươi nhìn thấy thế nào là không lượng sức, xem kiếm…
Nói xong hai chân Trương Hổ đạp một cái, thân thể tiến lên phía trước, trường kiếm trong tay bổ mạnh xuống, trường kiếm trên không trung xoẹt qua một đạo quang mang, hướng Huyền Thiên chém xuống.
Hoàng giai trung phẩm kiếm kỹ — Trảm Sư Kiếm Pháp.
Bộ kiếm pháp này dùng cương mãnh, trọng lực làm chủ, thích hợp cho người có thần lực tu luyện, rất hợp với Trương Hổ.
Trương Hổ bằng ‘ Trảm Sư Kiếm Pháp ’ nên vô địch trong đám đệ tử ngũ trọng, thậm chí một ít đệ tử võ giả lục trọng cũng bại trong tay hắn.
Huyền Thiên nhìn ‘ Trảm Sư Kiếm Pháp ’ của Trương Hổ, không có chút dấu hiệu né tránh.
Hiện tại Huyền Thiên đã đem ‘ Truy Phong Kiếm Pháp ’ tu luyện tới cảnh giới xuất thần nhập hóa, cảnh giới so với dĩ vãng còn mạnh hơn nhiều, nhìn thoáng qua ‘ Trảm Sư Kiếm Pháp ’ đã phát hiện sơ hở chồng chất, hơn nữa, tốc độ còn bị chậm đi nhiều lắm.
Huyền Thiên không lùi mà tiến tới, cánh tay duỗi ra điểm hai ngón tay lên.
Keng…
Một tiếng vang thật lớn, hai ngón tay của Huyền Thiên xuyên qua bóng kiếm của Trương Hổ, chuẩn xác không sai kích lên mũi kiếm.
Trương Hổ kinh hãi, một cổ lực lượng cường đại theo kiếm truyền tới, trường kiếm rời khỏi tay bay ra ngoài mười trượng.
Trương Hổ vẫn còn kinh ngạc, thân thể Huyền Thiên tiến thêm một bước, điểm hai ngón tay và năm ngón khép lại, tát mạnh một cái, hướng mặt của Trương Hổ quất tới.
Nhìn thấy bàn tay của Huyền Thiên đánh tới, Trương Hổ muốn tránh nhưng mà ý niệm vừa xuất hiện trong đầu, một cỗ đau đớn kịch liệt từ trên mặt truyền tới, bàn tay của Huyền Thiên đã đánh lên mặt Trương Hổ.
Ah…
Hét thảm một tiếng, Trương Hổ cảm giác có một ngọn núi nện lên mặt của hắn, thân thể bổ nhào về phía trước, bị một tát của Huyền Thiên lưu lại năm ngón tay.
– Ai mới là phế vật?
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, một bước đi lên dậm mạnh xuống.
Trương Hổ vừa mới ngã xuống đất vẫn còn rú thảm, Huyền Thiên một cước dẫm lên mặt của hắn.
Một cước này vô cùng nặng nề, ‘ đông… ’ một tiếng vang lên, lôi đài cứng rắn bị thủng một lỗ, đầu của Trương Hổ trực tiếp lún vào sàn đấu.
Trương Hổ vốn đã bị một tát của Huyền Thiên nện ngã xuống đất, ngay sau đó bị một cước của Huyền Thiên giẫm xuống lôi đài, chui vào trong lỗ thủng, toàn thân bị đánh phát mộng, chỉ biết rú thảm theo bản năng, không còn khả năng xoay chuyển.
Đùi phải của Huyền Thiên nhấn xuống, đau đớn truyền lên óc của Trương Hổ, lại bị Huyền Thiên nhắc tới.
Đầu của Trương Hổ từ trong lỗ thủng rút ra ngoài, cuối cùng thanh tỉnh một ít, trong nội tâm hoảng sợ, kêu lên:
– Hoàng sư huynh tha mạng!
Nhưng mà Trương Hổ vừa nói như vậy Huyền Thiên lại quát lớn lên, áp đảo âm thanh của hắn:
– Ai là phế vật?
Trong khi nói chuyện Huyền Thiên cầm đùi phải của Trương Hổ ném mạnh.
Bành…
Thân thể Trương Hổ xoẹt qua một vòng cung một trăm tám mươi độ trùng trùng điệp điệp ngã trên lôi đài.
Răng rắc răng rắc…
Lôi đài lập tức bị nghiền nát, xuất hiện vô số vết rạn, có thể thấy được Huyền Thiên dùng sức ném rất mạnh.
Oa…
Trương Hổ phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị trùng kích nặng nề, cũng xuất hiện không ít miệng vết thương, máu tươi chảy ròng.
– Ai là phế vật?
Lại là một tiếng quát lớn, thân thể Trương Hổ lại lộn nhào thêm lần nữa, trùng trùng điệp điệp ngã trên lôi đài.
Răng rắc răng rắc…
Chỗ va chạm lôi đài vỡ tan, Trương Hổ lại phun máu tươi.
– Ta là phế vật… Ta là phế vật… Hoàng sư huynh tha mạng — ta là phế vật!
Trương Hổ nhịn đau đớn lớn tiếng kêu lên, hắn bị đánh sợ rồi, trên tay của Huyền Thiên hắn có cảm giác mình nhỏ bé như con muỗi vậy, Huyền Thiên tùy thời có thể bóp chết hắn.
Đệ tử ngoại môn dưới đài hoàn toàn yên tĩnh, trừng to mắt, miệng há thành hình chữ ‘o’, trong ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.
Không có người nào dự liệu được, trên lôi đài lại xảy ra tình huống này a.
Trương Hổ trong tay Huyền Thiên hoàn toàn không có nửa điểm phản kháng, giống như con chó chết mặc cho Huyền Thiên ném tới ném lui.
– Làm sao có thể? Trương Hổ sư huynh có tu vi võ giả ngũ trọng đỉnh phong nha, không ít võ giả lục trọng đều bại trong tay của huynh ấy mà.
– Nghe nói Trương Hổ sư huynh sắp đột phá cảnh giới rồi, bước vào võ giả lục trọng cảnh, ca ca Trương Long của hắn bây giờ là võ giả thập trọng, năm trước đã tiến vào top 10 ngoại môn, đại bộ phận top 10 đã tiến vào Tiên Thiên, trở thành đệ tử nội môn, năm nay, Trương Long sư huynh xác định vững chắc sẽ là nhân vật top 3 ngoại môn, Trương Hổ sư huynh lân này đại bại trong tay Hoàng Thiên sư huynh đúng là mất thể diện, cho nên mặt mũi của Trương Long sư huynh cũng không sáng giá gì.
– Thật sự là kỳ quái, Hoàng Thiên sư huynh cùng Trương Hổ sư huynh vài ngày trước đã đánh qua lôi đài, khi đó Hoàng Thiên sư huynh mới ra được mười một chiêu thì thua trong tay Trương Hổ sư huynh ah, tại sao mới qua mấy ngày lại trở nên lợi hại như vậy?
– Ta nhớ được Hoàng Thiên sư huynh mới có tu vi võ giả tứ trọng thôi mà, hiện tại Hoàng Thiên sư huynh mới qua vài ngày đã khiến người ta lau mắt mà nhìn rồi.
– Xem ra tu vi của Hoàng Thiên sư huynh đã đột phá, trước kia Hoàng Thiên sư huynh có thực lực đánh bại võ giả ngũ trọng, hiện tại chỉ sợ ngay cả đệ tử võ giả lục trọng cũng khó là đối thủ của huynh ấy.
– Hoàng Thiên sư huynh cũng thật lợi hại, nếu sau này bước vào võ giả thập trọng, chỉ sợ ngôi vị đệ nhất ngoại môn chắc chắn là Hoàng Thiên sư huynh rồi, trở thành đệ tử nội môn là chuyện chắc chắn, ai, nếu ta về sau cũng là đệ tử nội môn thì quá tốt.
– Đừng hâm mộ vội, Trương Hổ sư huynh bị đánh thành như vậy Trương Long sư huynh sẽ không để yên đâu, ta thấy Hoàng Thiên sư huynh về sau không tốt đâu.
– Dù thế nào quyết đấu trên lôi đài phân thắng bại, đều là mọi người nhìn vào, chẳng lẽ cho phép Trương Hổ sư huynh đánh người, không cho phép người ta đánh Trương Hổ sư huynh sao? Thiên Kiếm Tông cũng không phải là do Trương gia mở đâu? Lợi hại đến mấy thì chẳng phải cũng chỉ là đệ tử ngoại môn thôi sao?
– Sư đệ, lời này không được nói lung tung, nếu rơi vào tai Trương Long thì ngươi đắc tội không nổi đâu, tuy Thiên Kiếm Tông không phải nhà của hắn mở, nhưng Trương Long sư huynh so với chúng ta nhập tông sớm hơn, người quen biết cũng có tu vi cao hơn chúng ta, cùng là huynh đệ của Trương Long sư huynh, thậm chí có người đã tiến vào nội môn, kém hơn Trương Long sư huynh cũng có tu vi võ giả thất bát trọng, hắn muốn thu thập ngươi, còn cần tự mình động thủ sao?
– Đa tạ sư huynh chỉ điểm, sư đệ thụ giáo, trách không được Trương Hổ sư huynh đánh bại võ giả lục trọng cũng không thấy ai đi tìm hắn gây phiền toái a?
…
Dưới lôi đài đệ tử ngoại môn nghị luận nhao nhao, Huyền Thiên bộc phát thực lực mà thán phục, đồng thời có người vì Huyền Thiên đánh bại Trương Hổ mà đắc tội Trương Long mà tiếc hận.
Trên lôi đài Trương Hổ cầu xin tha thứ, Huyền Thiên dừng việc đánh Trương Hổ như chó chết.
– Trương Hổ, ngươi xỉ nhục biểu đệ của ta, lần này chỉ là cho ngươi giáo huấn nho nhỏ, nếu có lần sau ta sẽ cho ngươi hiểu cái gì gọi là thống khổ, cút cho ta…
Huyền Thiên nói xong một cước đá ra, thân thể Trương Hổ lập tức bay từ lôi đài xuống, ngã từ lôi đài cao mười trượng xuống đất.
Bên bờ lôi đài, Hoàng Thạch trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Huyền Thiên, trong mắt khiếp sợ cùng cuồng hỉ, thẳng đến khi Huyền Thiên đi tới trước mặt hắn mới phản ứng.
– Thiên ca, kinh mạch của huynh… Tu vi của huynh?
Hoàng Thạch bởi vì kinh hỉ nên nói năng cà lăm.
Huyền Thiên mỉm cười, nói:
– Đêm đó ngâm mình trong Ẩn Kiếm Đàm thì tổn hại kinh mạch trong người ta toàn bộ đều được khôi phục, tu vi cũng tiến nhanh, biểu đệ, ngươi không có trở ngại gì chứ? Lần sau ai dám lại khi dễ ngươi, ta đánh gãy chân của kẻ đó.
– Không có việc gì, đệ sử dụng Tiểu Liệu Đan thì miệng vết thương bắt đầu khép lại rồi, chỉ qua mấy ngày là khôi phục thôi.
Hoàng Thạch hưng phấn nói:
– Thiên ca, huynh đột phá võ giả ngũ trọng rồi sao? Quá lợi hại, Trương Hổ dưới tay của huynh, hắn không có lực hoàn thủ.
Tiểu Liệu Đan là đan dược triệu thương thế của Thiên Kiếm Tông, mỗi đệ tử đều được phát một ít, miễn cho bị thương không được cứu chữa kịp thời, sinh ra hậu quả nghiêm trọng.
Đương nhiên Tiểu Liệu Đan chỉ là đan dược chữa thương bình thường thôi, chỉ có thể chữa trị vết thương nhẹ, bị thương nặng thì phải dùng đan dược tốt hơn trong tông môn, hoặc là tìm Đan Dược Sư cứu chữa.
– Nhớ kỹ, về sau chớ ngu ngốc bị người ta khích tướng, tu vị vượt qua ngươi một cảnh giới thì đừng có lên lôi đài, miễn bị người ta sửa trị.
Huyền Thiên gõ đầu của Hoàng Thạch, nói:
– Ta muốn đi Vũ Kỹ Các học tập công pháp mới, ngươi cùng Lâm Đông quay về nghỉ ngơi trước đi.
Hoàng Thạch lập tức hai mắt mở to, giật mình, lập tức hoảng sợ nói:
– Học tập công pháp mới? Thiên ca, chẳng lẽ huynh đã bước vào võ giả lục trọng rồi sao?
Võ giả chỉ có đến tam trọng cảnh, lục trọng cảnh, thập trọng cảnh mới có thể học công pháp mới, võ đạo một đường phải tiến hành theo chất lượng, tu vị không đến mặc dù có tuyệt học Thiên giai, Địa giai trong tay thì muốn học được cũng không có khả năng.
Đương nhiên cũng có thiên tài ngoại lệ, ngộ tính cực cao, có thể nhảy lên mà học công pháp, nhưng dù sao chỉ là số ít.
Cho nên Thiên Kiếm Tông quy định đệ tử ngoại môn chỉ có đến võ giả tam trọng cảnh, lục trọng cảnh, thập trọng cảnh mới học được công pháp cao hơn.
Huyền Thiên đã học tập công pháp Hoàng giai trung phẩm, hiện tại học công pháp mới được nhiên là võ giả lục trọng cảnh.
Huyền Thiên khẽ gật đầu, nói:
– Công pháp Hoàng giai trung phẩm đối với ta tác dụng không nhiều lắm, ta phải học công pháp Hoàng giai thượng phẩm.
Hoàng Thạch hít một hơi khí lạnh, lúc này mới mấy ngày mà tu vi của Huyền Thiên đã từ võ giả tứ trọng cảnh, nhảy liền hai cấp đạt tới võ giả lục trọng cảnh?
Huyền Thiên tu luyện công pháp là Mãng Ngưu Cường Thân Quyết, kiếm kỹ là Truy Phong Kiếm Pháp, mặt khác còn học tập thân pháp Linh Xà Bộ, quyền pháp là Mãng Ngưu Quyền Pháp, toàn bộ đều là công pháp, vũ kỹ Hoàng giai trung phẩm.
Từ khi có được tiểu kiếm, Huyền Thiên tu luyện công pháp, vũ kỹ vô cùng nhanh chóng, nhất là kiếm kỹ tiến triển cực nhanh.
Vốn cho rằng Huyền Thiên chỉ đem Truy Phong Kiếm Pháp luyện đến cảnh giới đại thành, công pháp, vũ kỹ còn lại chỉ tu luyện tới cảnh giới thành tựu, hiện tại không chỉ đem Truy Phong Kiếm Pháp luyện đến xuất thần nhập hóa, ngay cả Mãng Ngưu Cường Thân Quyết, Mãng Ngưu Quyền Pháp, Linh Xà Bộ đều đạt đến cảnh giới đại thành.
Đối với võ giả lục trọng cảnh thì tu vi muốn tiến thêm một bước phải tu luyện công pháp Hoàng giai thượng phẩm, nếu không tu luyện công pháp Hoàng giai trung phẩm từ lục trọng tăng lên thất trọng độ khó là so với công pháp Hoàng giai thượng phẩm tăng lên gấp mười.