Editor: MeekiuuPage: Diaries blog of Mee...
Chạng vạng tối, Tần tuyển vội vàng về nhà từ công ty, đón Trần Hòa Nhan về nhà mẹ đẻ ăn tối.
Ba Trần mẹ Trần biết con gái mình xuất viện, vì vậy họ liền muốn con gái cùng con rể về nhà ăn một bữa tối sum họp gia đình cùng nhau, cũng coi như chúc mừng qua cơn mưa trời lại sáng, đem cả nhà đều lo muốn chết cuối cùng cũng đã yên ổn.
Sau khi ăn xong, bởi vì con gái vừa mới hồi phục được xuất viện nên ba Trần mẹ Trần không dám giữ hai vợ chồng ở lại lâu mà giục hai người sớm trở về rồi nghỉ ngơi thật tốt.
Tần Tuyển lái xe, Trần Hòa Nhan ngồi ở ghế phụ, cả hai đều im lặng không nói gì, Tần Tuyển chuyên chú lái xe, mà Trần Hòa Nhan ngồi ở ghế phụ xem di động.
Cô đang xem tin nhắn trong nhóm bạn thời đại học của mình, nhóm này là các bạn cùng lớp lập ra để tránh giáo viên khi còn học đại học, khi còn đi học mọi người đều vô cùng tích cực, sau này ra trường mỗi người đều có con đường của riêng mình, trong nhóm cũng an tĩnh hơn rất nhiều, thỉnh thoảng vẫn sẽ có người nhắn tin tâm sự.
Trần Hòa Nhan thường không nói nhiều, thậm chí còn không click mở, thỉnh thoảng cô sẽ lướt qua nhóm một chút rồi nói một hai câu, lúc này trong nhóm đang có bạn học thông báo tin tức đính hôn, trong diễn đàn thực náo nhiệt, mọi người trò chuyện rôm rả, hỏi han tình hình hiện tại của nhau.
Đại học Trần Hòa Nhan học là học viện quản lí tài vụ chuyên nghiệp, trường học cũng đứng top đầu của cả nước, sau bốn năm năm phát triển, nhiều bạn trong lớp đã có những thành thích nhất định, có người xuất ngoại tiếp tục đào tạo sâu và một số đạt được trình độ kế toán trung cấp đang tiếp tục nỗ lực để đạt được chức cao, một số người vượt qua kì thi CPA*, còn có ở những chức vị không tồi khác...
(*) CPA là từ viết tắt của cụm từ tiếng anh Certified Public Accountants được dịch nghĩa ra tiếng việt có nghĩa là chứng chỉ kiểm toán viên CPA. Đây là một loại chứng chỉ hành nghề của những người làm nghề kế toán, kiểm toán. Có chứng chỉ này tức là họ được công nhận là một kiểm toán chuyên nghiệp và có thể tự do làm nghề, nâng cao thương hiệu của bản thân và chứng tỏ bản thân với xã hội.Trần Hòa Nhan nhìn lại, cô chính là người duy nhất tốt nghiệp xong liền kết hôn, cũng không có sự nghiệp gì trong năm năm qua...
Trong nhóm có người hỏi về Trần Hòa Nhan, cô có sự tồn tại rất mạnh mẽ trong lớp học, một số người hỏi Trần Hòa Nhan có đi dự đám cưới không. Cũng có người biết thời gian trước Trần Hòa Nhan xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, sau đó mọi người hàn huyên về cô vài câu, năm đó Tần Tuyển so với hiệu trưởng đại học A còn nổi danh hơn, là một nhân vật phong vân, hắn cùng Trần Hòa Nhan sau khi tốt nghiệp liền kết hôn đã gây oanh động toàn trường.
Nhắc đến cô, vẫn có vài bạn học trong nhóm không khỏi hâm mộ, phu nhân hào môn nhà giàu số một, nói Trần Hòa Nhan chính là người giàu nhất, giỏi nhất cũng như thoải mái nhất trong số bọn họ, cùng bọn họ chính là người cách biệt một trời, nếu bọn họ cũng có thể lấy được một người chồng giàu có như vậy thì cũng không phải vất vả kiếm sống qua ngày, mỗi ngày đều được đi uống trà, mua sắm và chăm sóc sắc đẹp, có thể tiêu xài hoang phí, thật là một cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp...
Trần Hòa Nhan ngây người nhìn màn hình điện thoại di động, nhất thời không biết nên có cảm tưởng gì.
Tần Tuyển đang lái xe, khóe mắt dư quang thấy vợ mình nhìn chằm chằm điện thoại, liền mở miệng hỏi: "Sao vậy? Hôm nay em không nói gì, có tâm sự hay chỗ nào không thoải mái sao?"
Trần Hòa Nhan ghé mắt nhìn về phía Tần Tuyển, khẽ mở miệng, muốn nói gì đó với anh nhưng cuối cùng lại nuốt trở lại, chỉ lắc đầu nói: "Không có việc gì."
Một đường không nói gì, ô tô vững vàng chạy.
Sau khi trở về nhà, Tần Tuyển vốn còn muốn đi tắm rửa rửa mặt rồi bồi vợ mình ngủ sớm, nhưng vừa về đến nhà, di động Tần Tuyển vội vàng vang lên, là thư kí gọi cho hắn, nghe điện thoại xong hắn liền vội vàng vào thư phòng bận rộn xử lí công việc. Trần Hòa Nhan nghe anh trả lời điện thoại, gần đây có vẻ công ty gặp chuyện gì rắc rối, ban ngày anh đến công ty hẳn cũng là việc này, cấp dưới xử lí không được nên yêu cầu Tần Tuyển tới.
Trần Hòa Nhan cũng không quấy rầy anh, cô tắm rửa sạch sẽ, định đi ngủ trước nhưng có lẽ vì ở bệnh viện nhiều ngày mà lâu không về nhà, cô đột nhiên nhận ra chiếc giường mình đã dùng mấy năm trời, lăn lộn trên đó không tài nào ngủ được.
Nếu không ngủ được, vậy dứt khoát thức vậy.
Trần Hòa Nhan nghĩ nghĩ, liền đi đến phòng bếp hâm nóng một ly sữa rồi mang vào thư phòng.
Trong thư phòng người đàn ông biểu tình lạnh lùng nghiêm túc, đang có một cuộc họp video với ai đó. Cô cũng không phát ra tiếng quấy rầy, nhẹ nhàng đặt sữa nóng vào tay Tần Tuyển, sau đó từ bên cạnh cầm lấy một chiếc máy tính xách tay không dùng đến, ôm vào trong ngực rồi tay chân nhẹ nhàng chạy ra ngoài.
Tần Tuyển vốn đang họp với vài vị giám đốc, thấy vậy anh nâng mắt lên, hơi nhướng mày, nhỏ giọng nói với bóng lưng người phụ nữ: "Đừng chơi lâu quá, đi ngủ sớm một chút."
Ở đầu bên kia video, giọng nói của một giám đốc điều hành đang báo cáo công việc đột nhiên dừng lại, cho đến khi Tần Tuyển thu lại ánh mắt, nhàn nhạt nói: "Tiếp tục."
Giám đốc điều hành kia tiếp tục nói một lần nữa nhưng nhóm người bên kia video sau khi kết thúc cuộc họp liền ngứa ngáy trong lòng, nhịn không được bát quái trong lòng vài câu, ông chủ la sát mặt lạnh cư nhiên cũng sẽ dùng loại ngữ khí này cùng người khác nói, thật giống như một ông bố nhắc nhở con mình không được thức đêm chơi game... Nhưng Tần tổng của bọn họ còn chưa có con, vừa nãy còn nhìn thấy bàn tay mảnh mai thanh tú của một người phụ nữ lướt qua, chậc... Đối với bọn họ chính là mưa rền gió dữ, đối với bà xã liền thay đổi sắc mặt...
Bên này Trần Hòa Nhan ôm laptop trở về phòng ngủ, cô mở máy tính bắt đầu tìm tòi một chút công việc, thông báo tuyển dụng và tin tức tuyển dụng.
Năm đó khi cô vừa mới tốt nghiệp, cô một tay vừa lấy được bằng tốt nghiệp, một tay lấy giấy hôn thú gả cho Tần Tuyển, sau khi kết hôn Tần Tuyển thực sự cho cô một cuộc sống tốt đẹp nhất, khi những sinh viên tốt nghiệp khác bận rộn chạy đi nhận lời phỏng vấn xin việc thì cô đã đi du lịch khắp thế giới với Tần Tuyển trong tuần trăng mật, vì vậy cô chưa bao giờ thực sự biết nhiều về việc xin việc là như thế nào.
Sau một vòng tìm kiếm và lướt qua, Trần Hòa Nhan không khỏi cảm thấy hơi nặng nề và nản lòng. Cô đã tìm thấy một vài trang web tuyển dụng quy mô lớn, tìm thông tin một vài công ty tuyển dụng và thấy ngoài việc tuyển dụng những sinh viên mới ra trường, tuyển dụng khác theo định hướng xã hội, các vị trí cơ bản yêu cầu số năm kinh nghiệm làm việc khác nhau, thực sự không có nhiều vị trí phù hợp và chuyên môn của cô ngoại trừ tài vụ.
Càng bực mình chính là ngay cả việc viết sơ yếu lí lịch cô cũng không biết viết như nào.
Lên trên mạng tìm tòi một số mẫu sơ yếu lí lịch để tự mình viết của mình nhưng càng cố gắng viết thì càng khó hơn, các sinh viên tốt nghiệp còn có thời gian thực tập lấy được chút thành tích nhưng cô rời trường cũng đã lâu như vậy, tận năm năm thực sự không biết viết như nào.
Kì thật yêu cầu của Trần Hòa Nhan không cao, cũng không nghĩ gì mà một đêm liền lột xác thành nữ cường nhân sự nghiệp tinh anh, tiền lương ít cũng không sao cả chỉ cần có thể đúng hạn phát lương, đi lên từng chút từng chút một, công ty lớn nhỏ không quan trọng, đặc biệt là không liên quan đến Tần thị...
Cô bực bội đóng máy tính, ngã xuống giường thở dài, nhìn ngọn đèn pha lê lộng lẫy trên trần nhà, cô nghĩ lại, hình như bản thân thật sự có chút vô dụng, kết hôn năm năm nhưng Tần Tuyển luôn bảo vệ cô dưới đôi cánh của mình, cho nên ánh mắt cô càng kém, cho nên sau này mới đại nháo, dẫn đến hàng loạt bi kịch trong tương lai.
Vỗn dĩ ngày đó sau khi nghe Diệp Lai nói cô có thể đến phòng làm việc của cô ấy làm việc cho tiện, nhưng sau một hồi suy nghĩ thì Trần Hòa Nhan vẫn từ chối, phòng làm việc của Diệp Lai gần đây cũng không thể chứa người rảnh rỗi như cô, chưa kể nếu tương lai thật sự phát sinh việc đó thì cũng không cần làm liên lụy Diệp Lai cùng Diệp gia.
Trần Hòa Nhan nghĩ nghĩ liền tính nếu tương lai cô vẫn không thay đổi được kết cục tử vong của Tần Tuyển trong sách, nhưng nếu bây giờ cô có thể có một công việc, tích cóp một chút thì cho dù sau này cô bị đuổi khỏi Tần gia, cô vẫn có thể dựa vào chính đôi tay mình kiếm được tiền.
Bằng cấp của cô không kém, nếu có năng lực cùng kinh nghiệm làm việc thì sau khi bị Tần gia làm khó dễ cũng không đến mức không biết làm gì, nếu đến đường cùng thì cùng lắm là sang thành phố khác thật xa, Tần gia là ở thành phố A có thể một tay che trời nhưng chẳng lẽ sang được cả thành phố khác?
Cô không nghĩ đến việc Tần Tuyển chết, cô sẽ đem toàn bộ sức lực đi thay đổi kết cục tương lai, nhưng cô cũng có tính toán, nếu không thể thay được kết cục của Tần Tuyển thì cô buộc phải bảo vệ người nhà cô, nhiều người vì cô mà chết như vậy, hiện tại cô cũng đã thức tỉnh rồi, nếu đã biết được cốt truyện tương lai, dù sao cũng phải thay được một chút gì đó, những người bên người cô đều có kết cục bi thảm, cô có thể thay đổi liền phải thay đổi.
Trần Hòa Nhan lấy việc thử tìm một công việc để kiếm tiền bằng chính đôi tay của mình coi như bước đầu tiên làm thay đổi kết cục tương lai.
...
Tần Tuyển triển khai xong cuộc họp hội nghị liền trở về phòng ngủ, thấy vợ mình để laptop lên gối ngủ còn bản thân gối luôn lên, dáng ngủ hình chữ X.
Hắn nhìn vẻ mặt ngủ ngon của cô, cười nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng rút chiếc laptop đang dưới khuôn mặt ngủ say của cô ra, lấy khăn giấy lau vết ướt trên đó đi, để qua một bên rồi khom lưng chỉnh lại tư thế ngủ của cô, chỉnh lại mái tóc lộn xộn rồi hôn lên mặt cô một cái, cuối cùng mới đứng dậy cầm áo ngủ tiến vào phòng tắm...
...
Mấy ngày nay, Tần Tuyển đều cố gắng ở nhà cùng Trần Hòa Nhan, nhưng thực sự là anh ấy có công việc vội, hơn nửa thời gian đều ở thư phòng xử lí công việc, thỉnh thoảng còn có trợ lí và thư kí của anh, rồi quản lí cấp cao tới tìm.
Có vẻ như xảy ra việc có gì đó rất khó giải quyết.
Trần Hòa Nhan nhìn bọn họ lăn lộn qua lại như vậy thật có chút bất tiện, nên cô nói với Tần Tuyển rằng nếu anh thực sự có việc gấp thì trực tiếp đi công ty là được, không cần lúc nào cũng ở nhà với cô.
Nhưng không nghĩ tới cái người cuồng công việc này lại từ chối, nói đã hứa dành nhiều thời gian hơn cho cô rồi, trước đây do luôn bận việc nên luôn bỏ lại cô ở nhà, bây giờ cô cũng vừa mới khỏi bệnh, vừa vặn có thể dành nhiều thời gian cho cô hơn.
Trần Hòa Nhan đối với việc này không thể nói gì hơn, nhưng vấn đề là người đàn ông này lại rất nghiêm khắc quản lí việc nghỉ ngơi và ăn uống của cô, thậm chí hạn chế cả thời gian cô lướt di động, nói rằng không tốt cho mắt cô, rồi cũng không tốt cho não, vì vấn đề này mà cô gái nghiện mạng tỏ vẻ mình không còn vui sướng gì.
Chính vì người đàn ông này hạn chế thời gian lên mạng của cô, dẫn tới cô bỏ lỡ được ăn dưa...
Hôm đó, cô vùi vào giấc ngủ sớm, không biết rằng đêm khuya nổ mạnh tin tức bao lượt truy cập...
Chờ đến ngày hôm sau, cô cầm lấy điện thoại di dộng, định lướt Weibo như bình thường bỗng phát hiện có hotsearch bạo---
【 Bạo!!! Người đàn ông bí ẩn cả đêm gặp gỡ đỉnh lưu Khương Hân @ Khương Hân 】