Lọc Truyện

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tô Yên trợn mắt há hốc mồm, không ngờ Lục Cận Phong lại ấu trĩ như vậy. 

Hạ Vũ Mặc có chút khinh bỉ, bĩu môi: “Chú, chú một bó tuổi rồi, còn bắt con gọi là anh, chứ không thấy xấu hổ hả?” 

Nghe xong, Tô Yên xuýt chút nữa thì cười ra tiếng. 

Quả thật Lục Cận Phong đã hơn ba mươi tuổi, bắt một đứa bé bốn tuổi gọi mình là anh, không phải quá giả trận sao? 

“Chú già như vậy à?” Giọng điệu Lục Cận Phong có chút buồn bực. 

Nhưng vì Lục Cận Phong đeo khẩu trang, không thấy được biểu cảm, nên Tô Yên không biết Lục Cận Phong đang vui hay tức giận: “Tổng giám đốc Lục, theo như thông tin chính thức, cậu đã ba mươi bốn tuổi, độ tuổi trung niên.” 

Lục Cận Phong đột nhiên im lặng, làm hại Tô Yên còn tưởng mình nói sai, cẩn thận quan sát Lục Cận Phong, lại chợt nghe được: “Chỗ này đi.” 

Tô Yên nhìn theo ánh mắt của Lục Cân Phong, bên cạnh đúng là Biệt Viện Tiểu Trù. 

Ăn chỗ này á? 

Tiền trong ví cô không đủ. 

Tô Yên nuốt nước bọt, nói: “Tổng giám đốc Lục, Ăn ở đây có đắt quá không? Tôi sợ đến lúc đó không trả nổi, ba người chúng ta sẽ bị giữ lại.” 

Lục Cân Phong nhếch môi: “Không phải ba, mà là hai người và một đứa nhỏ” 

Cũng đúng, ai dám giữ Lục Cận Phong ở lại chứ. 

“Mở cốp lấy xe lăn đến đây”. 

“Cái gì?” Nhất thời Tô Yên không kịp phản ứng. 

Lục Cận Phong duỗi chân ra: “Chân tôi bị què, cô thấy người nào chân bị què tự đi được chưa?” 

“Rõ ràng là giả.” Tô Yên nghĩ đến Lục Cận Phong không muốn chuyện mình giả què bị bại lộ, nên vẫn đi lấy xe lăn: “Vâng.” 

Vừa mới đặt xuống, Lục Cận Phong yên vị ngồi lên: “Đi thôi.” 

Đây là coi cô như Hạ Vũ mà sai bảo? 

Hạ Vũ Mặc đảo mắt, thông minh đứng ở phía sau xe lăn, cười hì hì nói: “Chú, để con đẩy chú.” 

Xe lăn rất nhẹ, đẩy một chút cũng không mệt. 

Tô Yên cười nói: “Tiểu Vũ, cẩn thận tí, đừng đẩy chú ngã xuống mương.” 

“Chị yên tâm, em rất cẩn thận.” 

Tô Yên đi phía trước, vẻ mặt Lục Cận Phong âm u, nhưng vì đeo khẩu trang, không ai thấy được vẻ mặt của anh, nên anh chỉ có thể hờn dỗi với chính mình. 

Hạ Vũ Mặc cười ha ha rồi khịt mũi một tiếng: “Chú nói không theo đuổi chị mà ngay cả khổ nhục kế chú cũng dùng, hừ, chị là của con, con không nhường cho chú đâu.” 

Nó sẽ không để Lục Cận Phong tiếp cận chị nó. 

Lục Cận Phong: "..” 

“Nhóc con, đủ lông đủ cánh rồi, muốn giành phụ nữ với chứ?” 

“Coi như vậy đi.” Hạ Vũ Mặc lẩm bẩm nói: “Nếu đã như thế, chúng ta cùng cạnh tranh công bằng, đừng coi con là con nít mà ức hiếp, cũng không được chơi xấu.” 

Lục Cận Phong dở khóc dở cười, anh không những bị một đứa con nít gài vào bẫy, mà còn bị đứa con nít đó bắt cạnh tranh công bằng với nó. 

“Tổng giám đốc Lục, tiểu Vũ, hai người nhanh lên.” Tô Yên ở phía trước hết lớn, nào biết phía sau có một anh bạn nhỏ vì cô mà tranh giành với Lục Cận Phong. 

“Chị ơi, em đến đây.” Hạ Vũ Mặc dùng sức, đẩy Lục Cận Phong chạy như bay. 

Hà Vũ Mặc chỉ chọn những chỗ gồ ghề, có đá, hơi dốc mà đẩy. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT