Lọc Truyện

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lục Cận Phong là người sinh ra đã ở vạch đích, tính tình kiêu ngạo. Thân là cậu cả nhà họ Lục, sẽ không thể nào xài đồ của người khác đã dùng được. 

Nhưng mà, anh lại cứ nhất định phải gặp Tô Yên. 

Tô Yên lại cứ nhất định phải là người phụ nữ đã sinh con với người đàn ông khác. 

Lục Cận Phong siết chặt tay thành nắm đấm, biểu cảm lạnh lùng. Bỗng, anh đấm một cú 

vào vách tường, trong nháy mắt đốt ngón tay lại đỏ ửng, máu tươi chảy ra. 

Tô Yên hoảng sợ "Lục Cận Phong, anh làm cái gì vậy?" 

Cô vội vã lấy khăn cầm máu cho anh. 

Nhìn dáng vẻ người kia lo lắng cho mình, Lục Cận Phong ngơ ngác nhìn chằm chằm cô. Sau đó lại đột ngột ôm chặt lấy cô vào lòng, giọng nói cũng nặng nề hắn: "Yên Yên, chúng ta bắt đầu lại đi." 

Trong lòng Tổ Yên cả kinh. 

Khoảnh khắc đó, trong lòng cô vô cùng mâu thuẫn. Nghe Lục Cận Phong nói như thế khiển cô thấy rất vui, nhưng mà lẩn trong sự vui thích đó lại là cảm giác tự ti, không thể nào tách ra được. 

Ánh lửa bên trong nhà bếp làm nổi bật lên khuôn mặt của hai người, tất cả mọi thứ xung quanh giống như phông nền, đều trở nên mơ hồ ngắt quãng. 

Tô Yên ngửa đầu nhìn vào góc cằm rõ ràng của anh. 

Cô không thể phủ nhận rằng Lục Cận Phong ở trong lòng mình đã chiếm một vị trí quan trọng, không thể nào phai mờ được. Cô rất muốn cứ thế mà gật đầu thật mạnh. 

Thế nhưng... 

"Lục Cận Phong, chúng ta hãy nên bình tĩnh lại chút đi." 

Phàm là chuyện được quyết định dưới sự kích động, sẽ đều chỉ là những chuyện tồi tệ. 

Tô Yên thoát khỏi lồng ngực của anh, thở phào một hơi nhẹ nhõm: "Lúc ban đầu chúng ta đều quá hời hợt, mang tình cảm ra làm trò đùa. Có thể đây là một cơ hội cho chúng ta, để hai người chúng ta có thể cùng nhau nghĩ kỹ lại. Con đường này, rốt cuộc có đi được tới đích hay không." 

Cả hai quen biết quá đột ngột, phát triển cũng nhanh chóng, giống như tất cả những cảm xúc mãnh liệt đều được bộc phát ngay lúc đó. Mà bởi vì chuyện tình cảm của cả hai quả mức êm đẹp, cho nên lúc xảy ra vấn đề cũng là lúc cả hai khó có thể vượt qua được nhất. 

Tô Yên nói câu đó xong, quay người ra khỏi nhà bếp. 

Sau lưng lại truyền tới giọng nói của Lục Cận Phong. 

"Tô Yên, anh chưa từng coi đó là trò đùa." 

Tô Yên sững người lại, có cảm giác như sắp khóc đến nơi rồi. 

Cô không quay đầu lại, cũng không cảm giác được khóe miệng của mình đang khẽ cong lên. 

Lục Cận Phong đứng yên tại chỗ, nước mưa ngoài kia không ngừng lăn xuống trên mái hiên, phía xa là cảnh núi non hùng vĩ, tất cả hòa quyện lại thành một bức tranh non nước hữu tình. 

Thầy Viên đã sửa xong bản thiết kế phác thảo, Tô Yên đứng dưới mái hiên, nhìn về phía xa. 

Có lẽ đã ở trong thành phố quá lâu, nay cách xa chốn náo nhiệt lại bỗng cảm thấy thích cảnh núi non yên tĩnh như này. 

"Phong cảnh ở đây thật sự rất đẹp." Thầy Viên chống gậy đi tới bên cạnh Tô Yên: "Núi Đào Hoa này nổi tiếng là cảnh mặt trời mọc, cảnh tượng đó mới gọi gọi là tuyệt đỉnh, siêu đẹp mắt." 

Mấy năm này Tô Yên luôn bận rộn với công việc, làm gì có tâm trạng mà đi ngắm mặt trời 

mọc. 

Cảnh bình minh ngày mới thật sự cô vẫn luôn muốn ngắm thử một lần. 

"Tôi còn phải mang bản thiết kế phác thảo về nữa, đành hẹn lần sau vậy. Lần sau rảnh rỗi nhất định sẽ tới." 

"Người trẻ tuổi đều xốc nổi như thế, số người có thể điềm đạm được thật quá ít." Thầy Viên nói một câu có hàm ý sâu xa: "Có đôi khi, bỏ lỡ một lần chính là bỏ qua cả đời, hối hận không kip." 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT