Lọc Truyện

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Dám trêu chọc tôi, thằng nhóc thối, xem tôi dạy dỗ cháu như thế nào.” Sở Hướng Nam tức giận đùng đùng. 

Sở Hướng Nam vươn tay muốn đánh cậu bé, tay còn chưa hạ xuống, Hạ Vũ Mặc đột nhiên than khóc long trời lở đất. 

“Đánh trẻ con, chú người xấu đánh trẻ con.” 

Hạ Vũ Mặc gào khóc như vậy, lập tức kinh động đến bác gái đang quét dọn nhà vệ sinh. 

Bác gái quét dọn nhà vệ sinh nhìn thấy Hạ Vũ Mặc bị đảnh, vô cùng sốt sắng đi qua đó, chỉ thẳng mặt Sở Hướng Nam trách móc: “Sao cậu có thể đánh đứa bé chứ, đứa bé này mới bao nhiêu tuổi chứ.” 

Hạ Vũ Mặc tiếp tục kêu khóc: “Bà ơi cứu cháu với, cháu không quen chú người xấu này đâu, chú này muốn đánh chết cháu, đau quá.” 

Sở Hướng Nam bị chọc tức đến huyết áp tăng vọt, đứa nhóc này chỉ biết nói dối thôi. 

Anh ta muốn đánh chết nó lúc nào chứ? 

Anh ta căn bản còn chưa ra tay nữa mà. 

Cũng chưa từng đụng tới nó. 

Bác gái nghe thấy thấy tiếng bà ơi này thì rất đau lòng, giật đứa bé từ trong tay Sở Hướng Nam. 

“Thì ra là kẻ buôn người, mấy tên buôn người bây giờ cũng càn rỡ quá nhỉ, chạy đến tận bệnh viện để bắt cóc đánh đập trẻ con luôn đấy.” Bác gái lấy điện thoại ra, bắt lấy Sở Hướng Nam: “Cậu đừng hòng bỏ chạy, bây giờ tôi báo cảnh sát để cảnh sát bắt cậu lại.” 

Hạ Vũ Mặc đắc ý đứng sau người bác gái lè lưỡi với Sở Hướng Nam, khỏi phải nói có bao nhiêu kiêu ngạo. 

“Đồ ranh con.” Sở Hướng Nam vô cùng tức giận. 

“Úi chà, đánh người à, bà ơi, bà xem, chủ kia lại muốn đánh cháu nữa kìa.” Hạ Vũ Mặc trốn phía sau người bác gái, lại giả vờ khóc mấy tiếng. 

“Còn dám đảnh người” Bác gái với lấy cây chổi lau nhà bên cạnh đánh vào người sở Hướng Nam: “Tên buôn người đáng ghét, trông văn nhã lịch sự mà lại dám làm chuyện thất đức như thế này, bạn nhỏ, cháu đừng sợ, bà bảo vệ cháu.” 

“Dừng tay” Sở Hướng Nam bị đánh bất ngờ không kịp né tránh. 

Kia là một cây chổi lau nhà vệ sinh, không cần nói cũng biết mùi như thế nào. 

Cả người nồng nặc mùi nước tiểu cộng với mùi từ chổi lau nhà vô cùng khó chịu khiến Sở Hướng Nam tức giận đến mức trán nổi đầy gân xanh. 

Động tĩnh bên này cũng kinh động đến một vài người, bác gái dọn vệ sinh khẽ bảo người ta báo cảnh sát, bắt tên buôn người này lại. 

Đường đường là cậu cả nhà họ Sở, nếu như bị xem thành kẻ buôn người mang đến đồn cảnh sát thì thực sự sẽ trở thành chuyện cười kinh thiên động địa. 

Anh ta không thể vứt hết thể diện đi được. 

Sở Hướng Nam chỉ đành chịu đựng sự buồn bực này. 

“Buông ra” sở Hướng Nam giận dữ vùng vẫy thoát khỏi bác gái kia, nhanh chóng rời khỏi bệnh viện. 

Vô cùng nhếch nhác. 

Mùi nước tiểu trên người quá nồng, người đi đường đi qua đều bịt mũi, tránh ra xa. 

Mặt Sở Hướng Thiên càng đen hơn, cởi áo khoác ra lau mặt rồi ném vào thùng rác. 

Tô Yên phát hiện ra không thấy Hạ Vũ Mặc đâu, nhanh chóng ra ngoài đi tìm thì thấy bác gái dọn vệ sinh tốt bụng đưa Hạ Vũ Mặc quay về. 

Hạ Vũ Mặc dỗ bác gái dọn vệ sinh vui đến nở gan nở ruột, hai người vừa cười vừa nói chuyện. 

“Tiểu Vũ, em chạy đi đâu đấy?” Tô Yên vô cùng lo lắng. 

“Đứa nhỏ này là con cô à, thật đẹp, kẻ buôn người bây giờ càn rỡ thật đấy, dám chạy đến bệnh viện để bắt cóc người, đứa bé nhà cô thiếu chút nữa bị kẻ buôn người bắt đi đấy!” Bác gái dọn vệ sinh xoa đầu Hạ Vũ Mặc, cười nói: “Đứa trẻ này, thật khiến cho người ta yêu thích.” 

“Bà ơi, Tiểu Vũ cũng thích bà, vừa rồi cảm ơn bà đã giúp cháu đánh người xấu” Miệng Hạ Vũ Mặc như được bối mật. 

“Cái miệng này thật ngọt, bà thực sự rất thích cháu” Bác gái dọn vệ sinh vui vẻ cười toe toét. 

Tô Yên và An Hinh nhìn nhau, cảm thấy có chút khó hiểu. 

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT