Lọc Truyện

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Mẹ? 

Chữ này giống như một quả bom, khiến mặt đất rung động, cả đại sảnh bữa tiệc đột nhiên trở nên im lặng. 

Tô Yên cúi đầu nhìn chằm chằm cậu bé đang ôm lấy chân mình, trắng nõn như ngọc, đúng 

là rất xinh đẹp. 

Một tiếng mẹ khiến Tô Yên nhớ lại ký ức lúc trước, khiến cô nhớ đến đứa con vừa sinh ra còn chưa gặp đã mất đi của cô. 

Lúc đó, còn là do chính miệng Tô Đình Nghiệm nói là con cô đã chết rồi. 

Sau đó Tân Phương Linh lại nói là đứa nhỏ chưa chết. 

Chẳng lẽ đứa nhỏ này thật sự là con trai của cô sao? 

Người Tô Yên cứng đờ đứng đó, cậu bé ngẩng đầu nói: “Mẹ, mẹ không cần con và cha nữa sao? Tại sao mẹ lại không cần Tiểu Vũ? Hu hu, Tiểu Vũ rất nhớ mẹ” 

Cậu bé nói xong thì bật khóc nức nở, trông vô cùng đau lòng. 

Người ta thường nói trẻ con không biết nói dối, hơn nữa cậu bé này nói như thật vậy, người có mặt đều mờ mịt. 

Tô Yên phản ứng lại đầu tiên, nở một nụ cười: “Bạn nhỏ, con nhận nhầm người rồi, dì không phải là mẹ con” 

“Mẹ là mẹ con mà, mẹ, mẹ không cần Tiểu Vũ nữa, có phải là vì Tiểu Vũ không ngoan không?” Cậu bé kéo váy Tô Yên không chịu buông: “Tiểu Vũ sẽ ngoan mà, mẹ đừng bỏ rơi Tiểu Vũ và cha” 

Tô Yên tỏ vẻ mờ mịt, nhưng cô tin chuyện này chắc chắn không đơn giản như vậy. 

Rốt cuộc cậu bé này là ai? 

Và làm sao đến được đây? 

Lúc này, Tô Vân mở miệng nói: “Chị, đã đến lúc này rồi, cho dù tôi và mẹ tôi muốn giấu giúp chị cũng không giấu được nữa, đứa nhỏ này đáng thương như vậy, chị nhẫn tâm không nhận nó sao?” 

Tần Phương Linh phản ứng lại, cũng phối hợp với Tô Vân, tỏ vẻ thương xót mà lau nước mắt: “Đúng là tạo nghiệp mà, Tiểu Yên à, đứa nhỏ là vô tội mà.” 

Tân Phương Linh và Tô Vân kẻ xướng người họa, khiến cả đại sảnh buổi tiệc đều nổ tung. 

“Đứa nhỏ này ở đầu ra vậy? Sao lại gọi cô Tô là mẹ?” 

“Đúng đấy, tôi chưa từng nghe nói cô Tô đã kết hôn.” 

“Nghe ý của bà Tô thì trước đây cuộc sống riêng của cô Tô rất hỗn loạn, có phải là đã thật sự sinh con riêng không?” 

“Không phải chứ, không nhìn ra đấy, nếu thật là vậy, nhà họ Lý cũng sẽ không nhận người có hành vi không đúng đắn như vậy làm con gái nuôi đâu.” 

“Có lẽ bà Lý cũng không biết thì sao? Trồng đứa trẻ này cũng bốn năm tuổi rồi, ai biết được lúc trước con bé này là người thế nào.” 

Cả người Tô Yên phát run, cái bẫy mà Tần Phương Linh và Tô Vân tạo ra lần này còn độc ác hơn những lần trước nhiều. 

Chỉ cần cô không cẩn thận thì sẽ muôn đời muôn kiếp không trở lại được. 

Dù là chuyện vòng tay lúc trước hay chuyện ảnh chụp, Tô Yên cũng không hề hoảng sợ, bởi vì trong lòng cô hiểu rõ những chuyện đó đều không phải là thật. 

Nhưng còn chuyện này, là thật. 

Năm năm trước, cô thất thân là thật. 

Cô sinh con cũng là thật. 

Lưu Tuyết Lam đè thấp giọng hỏi: “Tiểu Yên, chuyện này là sao?” 

Lưu Tuyết Lam cũng không biết tình hình thế này nên xử lý thế nào. 

Mà chuyện trong đại sảnh cũng kinh động đến Lục Cận Phong ở trên lầu. 

Sắc mặt Lục Cận Phong lạnh lùng, Vạn Nhất ở một bên kinh hồn bạt vía: “Lão đại, đây chắc chắn là vu khống, sao cô Tô có thể từng sinh con được, thằng nhóc đỏ trông chẳng giống cô Tô chút nào.” 

Lục Cận Phong không nói gì, ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Yên trong đại sảnh, ánh mắt sắc bén thu hết sự căng thẳng và chột dạ của cô vào đáy mắt. 

Cho dù Tô Yên che giấu rất tốt, nhưng vẫn không lọt khỏi ánh mắt của Lục Cận Phong. 

Lý Mộc sinh cũng nói: “Để tôi cho người đưa đứa nhỏ đó đi, điều tra rõ ràng xem rốt cuộc chuyện này là thế nào.” 

“Khoan đã.” Lục Cận Phong nâng tay lên. 

Lúc này, trong đại sảnh bữa tiệc, một người đàn ông què khập khiễng đi vào, đi thẳng về phía Tô Yên. 

“Tô Yên, em có thể nhẫn tâm với anh, nhưng em có thể đừng không cần con trai chúng ta không? Nó vẫn luôn rất nhớ em, luôn muốn đi tìm em.” Người đàn ông có vẻ ngoài bình thường, trông khá thành thật, vẫy tay với cậu bé: “Tiểu Vũ, đến bên cha nào” 

“Không, con muốn mẹ cơ” Cậu bé oa một tiếng rồi bật khóc nức nở. 

Sự xuất hiện của người đàn ông khiến Tô Yên khẳng định rằng, hai người này chắc chắn là do Tô Vân và Tần Phương Linh tìm đến. 

Cho dù năm đó cô không có ấn tượng với người đàn ông kia, nhưng hiển nhiên là hình dạng cơ thể của người này không giống. 

Người đó cao lớn và rắn chắn hơn nhiều. 

Tô Yên mau chóng bình tĩnh lại, trên mặt nở nụ cười lạnh lùng: “Ai bảo hai người đến vụ khống tội? Tôi vốn dĩ không hề quen biết hai người” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT