Lọc Truyện

Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 351: Tôi không tin!
Hạ Tử Hy cũng nhìn anh ta, hàng lông mi dài chớp chớp, không thể không thừa nhận, Mục Cảnh Thiên của hiện tại có chút quyến rũ!
Giống như một chiếc máy hút đem tất cả mọi người đều cuốn vào bên trong. Nhưng điều này không bao gồm Hạ Tử Hy. Cồ lập tức khôi phục tinh thần sau đó nhìn Mục Cảnh Thiên, sắc mặt có chút không tự nhiên nói: “Trò đùa này không vui đâu!”
Nhìn thấy ánh mắt nẻ tránh của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói: “Nếu như là thật thì sao?”

“Tôi không tin!” Hạ Tử Hy lập tức lên tiếng phú nhận, “Tôi tự nhận không có chút năng lực khống chế anh, giống như loại người phong lưu đi qua cả ngàn bụi hoa nhưng không chút vướng bận như anh, làm sao có thế vì một người con gái mà bỏ cả rừng cây; nếu như là thật thì cũng chỉ là nhất thời; nhưng người con gái đó nhất định không phải là tôi!” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cánh Thiên từ tốn nói, giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng nếu lắng nghe kĩ thì vẫn nhận ra chút run rẩy trong giọng nói của cô.
Sau khi nghe lời này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhíu mày nhìn cõ: “Hình tượng của tôi trong lòng cô chính là như vậy?”

“Không lẽ không phải sao?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại, “Hình tượng của anh sớm đã được tất cả mọi người ghi nhớ trong lòng rồi!”
Mục Cảnh Thiên: khóe môi nhịn
không được co giật; “Tôi có thề tự lý giải rằng vì cò không đủ tự tin hay không?”
Hạ Tứ Hy mím cười: “Vấn đề này không liên quan đến tự tin hay không, đối với anh tôi không cần phải thử thách bản thân mình!”
Trong giây lát sắc mặt Mục Cảnh Thiên lập tức tối sầm lại nhìn cô, nghiến răng nói: “Cô nói không sai, quả thật chính là như vậy; cho nên Hạ Tử Hy cô tốt nhất đừng để bản

thân yêu tôi!”
Nghe vậy, Hạ Tử Hy có chút buồn cười nói: “Anh yên tâm, tuyệt đối không!”
Sắc mặt Mục Cảnh Thiên càng trờ nên tệ hơn, nhìn Hạ Tử Hy hận không thể bóp chết cô. Người phụ nữ này nói hai câu dễ nghe sẽ chết hay sao?
Nhìn bộ dạng hiện tại của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy nhanh trí lựa chọn im lặng; sau khi im lặng cô tự suy ngẫm lại những lời vừa nói với Mục Cảnh Thiên cảm thấy có chút phiền phức, cảm thấy bản thân không có việc gì khác hay sao mà lại đi thảo luận chuyện này với anh ta. Đúng là

quá rảnh rỗi.
Mục Cảnh Thiên cũng đứng sang một bên, sắc mặt tối sầm cũng không lên tiếng.
Cuối cùng thời gian trôi qua được một lúc lâu, Hạ Tủ’ Hy nhìn sắc trời ngoài cửa sổ: “Chuyện là…cũng đã trễ rồi, tôi muốn nghỉ ngơi, hay là anh đi về đi?”
Nói đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên nhìn cô nhấn mạnh từng chữ nói: “Thế nào? Tối nay không cần tôi ở bên cạnh cô hay sao?”
Có thể nghe ra trong giọng nói của anh ta có chút tức giận.

Hạ Tử Hy Cố ý phớt lờ ý mờ ám trong giọng nói của Mục Cảnh Thiên, mỉm cười nói: “Tói chỉ là bị gãy xương nhẹ, không phải tàn tật, không cần người ở bên!”

“Vậy được, nếu muốn đi nhà vệ sinh thì nhớ gọi cho y tá!” dứt lời, Mục Cành Thiên trợn mắt nhìn cô, sau đó xoay người ròi khỏi; Hạ Tử Hy ngồi trên giường, khuôn mặt không còn gì để nói nhìn theo bóng lưng hắn ta.
Màn đêm dần buông xuống tại thành phố A
Ỏ’ thành phố phồn hoa rực rỡ và người giàu có khắp nơi này, những ánh đèn điện chiếu sáng trong màn đêm càng đặc biệt sặc sỡ.
Trong quán bar, có thế nói quán bar này quy tụ những người giàu có ở thành phố A, tất nhiên cũng có một số

người đến đây để tìm kiếm “chút niềm vui bên ngoài”.
Không khí xa hoa không chút giản dị tràn ngập ở khắp mọi nơi, những ánh đèn đầy màu sắc, quầy bar trong suốt, ly uống rượu tinh xào, cùng vò số các loại rượu thậm chí cả những kỹ thuật pha chế tuyệt vời của Bartender. Tất cả đều trở nên ồn ào tấp nập không kể xiết.
Lúc này bên quầy bar có một người phụ nữ cầm cầm một ly rượu màu hổ phách, ngồi cô độc một mình, từng ly từng ly đem bản thân chuốc say.
Người phụ nữ này không phải ai khác chính là Lăng Tiêu Vân.

TÙ’ sau khi rời khỏi bệnh viện, cô liền trực tiếp bên đây uống rượu giải sầu.
Chỉ cần nghĩ đến những lời Mục Cảnh Thiên nói với cô, trong lòng cô không kìm được mà đau đớn khôn nguôi, cho nên chỉ có thề uống cạn từng ly ý đồ chuốc say bản thân; thời điểm này chỉ có men rượu mới có thể chuốc say cô.
Sự xuất hiện cúa cô, sự suy sụp cũng như nỗi đau của cô só’m đã như hút vô số khát khao của đàn ông. Nói như thế nào thì dáng vẻ của Lăng Tiêu Vân cũng không tệ, hơn nữa người phụ nữ tổn thương càng dễ xuống tay hơn.
Lúc này, một người đàn ông bước

đến, chân mày có nét phong lưu, vừa nhìn liền biết là kẻ lão làng trong tình trường, anh ta vừa bưó’c lên, bàn tay chống lên quầy bar, thằn thái quyến rũ, ánh mắt kiên định, giống như hôm nay người phụ nữ này nhất định là của hắn.
“Thế nào? Có hứng thú cùng uống một ly không?” người đàn ông bên cạnh lên tiếng, giọng nói tù’ tính có chút dể nghe.
Sau khi nghe thấy giọng nói bên cạnh vang lên, Lăng Tiêu Vân quay đầu lại liếc mắt nhìn cảnh cáo, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh, xem như không nghe thấy, tiếp tục uống rượu.
Nhìn dáng vẻ không để ý đến người

xung quanh của cô, người đàn ông đó cũng không tức giận, lúc này hướng về Bartender búng tay ra hiệu gọi thêm một ly rượu, sau đó nhìn Lảng Tiêu Vân: “Uống rượu một mình nhàm chán biết bao nhiêu, không bằng tôi uống với cô!” vừa nói, hắn ta liền nâng ly rượu lên với cô.
Nhìn ly rượu trong tay người đàn ông kia, khóe môi Lăng Tiêu Vân nhếch lên một nụ cười lạnh: “Anh?”
“Người phụ nữ khi đau lòng tổn thương uống rượu giải sầu, không bằng tìm một người ở bên!” Người đàn ông nở nụ cười chắc nịch nói.
Đau lòng?

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT