Lọc Truyện

Long Uy Chiến Thần

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Anh sẽ nhờ Thiên Thành đến giải quyết!" Lê Uy Long bình thản nói.

"Trời! Anh lại định gây rắc rối cho Thiên Thành lần nữa à?" Chu Nhược Mai cảm thán.

"Nếu không phải anh ấy làm việc này thì ai sẽ làm đây?" Uy Long cũng ngạc nhiên trước thái độ của Nhược Mai.

"Ôi thần linh ơi, Thiên Thành đúng là xui xẻo khi phải làm đồng đội với anh!!" Chu Nhược Mai than vãn và nhìn Uy Long đầy chán nản.

Lúc này, Nguyễn Tú Hằng đột nhiên thay đổi biểu cảm trên mặt và nói trong hoảng loạn: "Lần này không hay rồi, chúng ta gặp rắc rối lớn rồi!!"

"Có chuyện gì vậy?" Lê Uy Long cau mày hỏi.

"Lúc nãy khi anh và dám sát thủ đánh nhau ở đây, tôi sợ là bọn chúng sẽ giết chết anh nên đã gọi cảnh sát trình báo mọi việc mất rồi. Có khi họ sắp đến nơi rồi cũng nên!" Tú Hằng tá hỏa nói.

"Hả? Sao cô lại báo cảnh sát làm gì?" Lê Uy Long không nói nên lời.

"Thì......tôi tưởng rằng anh không thể đánh bại chúng, vì vậy mới nhờ cảnh sát giúp đỡ." Tú Hằng cúi mặt nói ấp úng.

"Haizzz, thôi vậy, dù sao cũng là ý tốt, nếu đã lỡ gọi rồi thì cứ để họ đến!" Lê Uy Long nói một cách thờ ơ.

Nguyễn Tú Hằng đã lo lắng cho an nguy của anh nên mới sốt sắng báo cáo vụ việc với bên cảnh sát. Anh làm sao có thể đổ lỗi cho lòng tốt của cô ấy được?

Dù sao đi nữa, những sát thủ này đã cố tình tìm đến đây để ám sát anh, anh giết họ cũng là phòng vệ chính đáng, cảnh sát cũng không thể bắt bẻ gì được!

Mà cho dù cảnh sát muốn bắt giữ và làm khó Lê Uy Long, anh có thể phái sư đoàn của sĩ quan Lưu tới xử lý bất cứ lúc nào.

"Nhưng, anh đã giết rất nhiều người, cánh cảnh sát thành phố nhất định sẽ không tha cho anh đâu!! Không chỉ thế, có khi họ còn buộc anh phải thú nhận cả những vụ giết người trước đó trong câu lạc bộ Wonderland và trận chiến ở nhà máy bỏ hoang nữa đấy!!" Nguyễn Tú Hằng lo lắng nói.

"Không sao, tôi sẽ ổn thôi. Họ không thể làm gì được tôi đâu. Tôi giết người đều là vì phòng vệ chính đáng." Lê Uy Long nói, mặt không chút cảm xúc.

"Em nghĩ chúng ta nên nhanh chóng xóa hiện trường. Đừng để cảnh sát biết rằng anh đã giết ai đó. Chỉ cần chúng ta xử lý hiện trường và dọn dẹp sạch sẽ, khi cảnh sát đến, chúng ta có thể nói rằng thủ phạm giết người đã trốn thoát." Chu Nhược Mai nói.

"Phải, cách này cũng ổn đấy, chúng ta mau làm luôn thôi, đừng ngồi chờ Thiên Thành đến giải quyết nữa.” Nguyễn Tú Hằng cũng nói.

"Quá muộn rồi!!" Lê Uy Long thản nhiên nói.

Anh vừa dứt lời, một chiếc xe cánh át chuyên dụng đã nhanh chóng xuất hiện trước mắt họ.

Cả Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng đều tròn mắt kinh ngạc xen lẫn nỗi sợ hãi khi nhìn thấy chiếc xe từ sở cảnh sát thành phố. Cảnh sát này hôm nay sao lại tới nhanh quá vậy? Chỉ trong vài phút đã đến hiện trường một cách bất ngờ!

Khi cần họ đến nhanh trong những tình huống khẩn cấp như vụ nữ y tá bị bắt cóc ở bệnh viện, họ lại đến trễ và thậm chí còn chẳng đến đủ người. Vậy mà bây giờ, khi cần họ đến chậm một chút, thì lại lập tức có mặt nhanh như vậy!!

Thấy chiếc xe cảnh sát đến gần, Nhược Mai và Tú Hằng biết rằng đã quá muộn để xử lý những xác chết, và họ không khỏi lo lắng về nó.

Mọi sự lúc này đành tùy thuộc vào số phận thôi. Vả lại, Lê Uy Long đã khăng khăng nói rằng mọi chuyện sẽ ổn. Lần này tất cả sẽ phụ thuộc vào việc anh ta giải quyết như thế nào.

Ánh Hạ chính là cảnh sát đã lái xe đến biệt thự này, tới nơi cô nhanh chóng hãm phanh và bước ra khỏi xe.

Nhược Mai và Tú Hằng có linh cảm chẳng lành khi nhận ra cảnh sát vừa mới đến chính là Ánh Hạ, đội trưởng đội cảnh sát điều tra thành phố, người đã từng có ấn tượng không tốt và hiềm khích với Lê Uy Long. Nếu rơi vào tay cô ấy, Lê Uy Long chắc chắn sẽ không có kết thúc tốt đẹp!

Còn Lê Uy Long khi thấy Ánh Hạ đến, anh cũng ngạc nhiên vô cùng. Trái Đất này sao mà tròn đến vậy?? Người không muốn gặp nhất thì lại xuất hiện ngay lúc này.

Ánh Hạ vừa xuống xe đã bị sốc khi nhìn thấy bảy xác chết đẫm máu nằm la liệt trên hiện trường.

"Gì đây? Anh.....Chính anh đã giết tất cả những người này?" Ánh Hạ cau mày hỏi.

"Phải, là tôi đã giết họ." Lê Uy Long thẳng thắn thừa nhận.

Vừa nghe Lê Uy Long nói dứt câu, Ánh Hạ lập tức rút chiếc còng số tám trong túi áo ra và tiến lại còng tay Lê Uy Long, hung thủ giết người, mà không nói thêm lời nào.

Lê Uy Long cũng không chống cự, ngoan ngoãn để nữ cảnh sát còng tay mình.

Bởi vì anh không muốn nhận thêm tội chống đối người thi hành công vụ.

Còn nếu Lê Uy Long có ý định chống đối, cho dù có một trăm Ánh Hạ ở đây cũng không thể bắt nổi anh.

"Anh đã bị bắt." Ánh Hạ nói sau khi còng tay Lê Uy Long.

"Tôi biết. Nhưng chuyện này có phải quá vô lý không?" Lê Uy Long hỏi lại.

"Anh... anh đã bị bắt, mà vẫn muốn tỏ thái độ chống đối sao?" Ánh Hạ có chút tức giận khi thấy Lê Uy Long tỏ ra quá kiêu ngạo đối với cô.

"Đây đâu thể gọi là bị bắt giữ, tôi chỉ đang thể hiện sự hợp tác trong cuộc điều tra thôi." Lê Uy Long nói.

"Nhân chứng vật chứng đã rành rành ra đây rồi!! Chính anh cũng đã thừa nhận rằng mình là kẻ giết người, còn gì cần phải điều tra nữa?!" Ánh Hạ nói gay gắt.

"Đúng là tôi đã giết người, nhưng đó là sự tự vệ chính đáng." Uy Long quyết nói lý với nữ cảnh sát nọ.

"Phòng vệ chính đáng gì?" Ánh Hạ ngạc nhiên hỏi.

"Chính những người này đã gây sự trước và muốn giết tôi, mạng sống của mình bị đe dọa như vậy, chẳng lẽ cô bảo tôi phải ngồi yên chịu chết à?" Lê Uy Long giải thích.

"Hả? Tại sao bọn họ lại muốn giết anh?" Ánh Hạ ngạc nhiên hỏi lại.

"Bởi vì tất cả họ đều là những sát thủ." Lê Uy Long nói.

"Cái gì? Sát thủ?" Nữ cảnh sát tròn mắt ngơ ngác.

"Phải, cô là cảnh sát nên chắc cũng từng nghe nói qua. Bọn họ chính là Thất bang Sát thủ, đứng thứ chín trong Bảng xếp hạng Siêu Sát thủ của nước ta đấy!" Lê Uy Long phân trần.

"Ý anh là......Thất bang Sát thủ trong huyền thoại?" Nghe tới đây Ánh Hạ càng kinh ngạc hơn. Tất nhiên cô cũng đã nghe nói về nhóm sát thủ máu lạnh khét tiếng này, bọn họ là những kẻ giết người đáng sợ trong truyền thuyết. Nhắc đến cái tên đó thôi cũng đủ khiến cả giới giang hồ lẫn lực lượng cảnh sát đều phải rùng mình.

"Phải, chính là bọn họ." Uy Long nói.

"Vậy là một mình anh đã giết chết tất cả bảy sát thủ chuyên nghiệp này?" Tất nhiên, Ánh Hạ sẽ không dễ dàng tin rằng Lê Uy Long có khả năng này.

"Không phải tôi, ở đây còn ai nữa? Chắc cô cũng biết rằng tôi là lính đặc nhiệm chứ hả?" Lê Uy Long hỏi.

Nghe anh ta nói điều này, Ánh Hạ đột nhiên nhớ lại những tin đồn đã lan truyền sau đám cưới hoành tráng của Lê Uy Long và Chu Nhược Mai vào tháng trước. Một trong số đó là tin đồn rằng họ Lê này là lính đặc nhiệm của quân đội. Xem ra không có gì lạ khi anh ta có thể bắn hạ Trịnh Kiến Sang, gã tù nhân định bỏ trốn tại bệnh viện lần trước.

Tuy nhiên, tóm lại Lê Uy Long này cũng chỉ là một người lính bình thường, làm thế nào anh ta có thể cùng lúc hạ đo ván Thất bang Sát thủ mà không có bất kỳ sự trợ giúp nào? Đây là trò đùa sao?

"Anh chẳng qua chỉ là một quân nhân bình thường, làm sao có thể giết cả nhóm sát thủ thiện chiến như thế này được?" Ánh Hạ hỏi lại.

"Thất bang Sát thủ chỉ là một cái hư danh mà bọn chúng cường điệu lên để tự tạo ra danh tiếng cho mình. Tôi thực sự đã giết họ đấy, có gì đáng ngạc nhiên đâu!?” Lê Uy Long nói nhẹ nhàng.

"Ý anh là, bọn họ chỉ là những sát thủ giả mạo, lấy danh nghĩa là Thất bang Sát thủ?" Ánh Hạ bất giác thốt lên. Nếu họ thực sự là Thất bang sát thủ nổi tiếng tàn nhẫn, làm sao quân nhân hạng xoàng như Lê Uy Long có thể kết liễu dễ dàng như vậy?

"Chuyện này tôi không biết được, chẳng phải đó là nhiệm vụ của Đội trưởng đội cảnh sát điều tra cô sao?" Lê Uy Long nói.

"Cho dù bọn họ có đúng là Thất bang sát thủ hay không, tôi muốn biết lý do mà họ muốn giết anh là gì! Chuyện này chắc là anh biết rõ nhỉ?" Ánh Hạ hỏi lại.

"Không phải quá rõ ràng rồi sao? Tất nhiên là bọn họ được ai đó thuê đến để giết tôi! Đám sát thủ vẫn luôn giết người thuê vì tiền mà!" Lê Uy Long nói.

Ánh Hạ rất khó chịu trước cách nói chuyện thiếu tôn trọng của Lê Uy Long, cô hỏi: "Thế ai là người thuê?"

"Trước khi ra tay, bọn họ có nói với tôi rằng chính Trương gia đã thuê họ giết tôi." Uy Long nói.

"Trương gia? Là gia đình họ Trương giàu có bề thế nhất ở thành phố Quốc Hòa này ư?" Ánh Hạ kinh ngạc hỏi lại.

"Đúng vậy. Ngoại trừ Trương gia này, làm gì còn ai có đủ khả năng thuê Thất bang Sát thủ chứ?" Lê Uy Long nói tiếp, khẽ thở dài vì cuối cùng cô ta cũng chịu hiểu ra.

"Nhưng tại sao gia đình họ Trương muốn giết anh?" Ánh Hạ vẫn chưa hết tò mò.

"Chuyện đó tôi cũng không rõ." Uy Long không muốn nói với Ánh Hạ về mối hận thù sâu sắc giữa mình với gia đình họ Trương. Vì vậy anh đã cố lờ đi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT