Lọc Truyện

Long Vương Trở Lại - Giang Thần

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Giang Thần ngồi trên sô pha, bắt chéo hai chân, lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa. 

Mùi khói tràn ngập phòng đá dưới lòng đất. 

Ở phía đối diện, người đàn ông trung niên mặc áo ba lỗ đen cầm quả óc chó trên tay nói với vẻ mặt trầm thấp: “Nói lại lần nữa, muốn tin tức thì lập tức chuyển khoản.” 

Giang Thần khẽ phất tay, nói: “Bỏ đi, tôi không mua nữa, ông thể này hổ người ta quả rồi.” 

Anh đứng dậy. 

Tiểu Hắc, Hoa Hồng Đen cũng đứng lên theo. 

Người đàn ông mặc áo ba lỗ đen giận dữ nói: “Xem chỗ của tôi là chỗ nào hả, muốn đến thì đến muốn đi thì đi sao?” 

Giang Thần cười nhạt một tiếng, đáp: “Muốn mua bán cũng được, gọi đại ca các người đích thân làm đi, đây là cuộc mua bán lớn, ông không nuốt được.” 

Người đàn ông mặc áo ba lỗ đen sững sờ một lúc rồi mỉm cười: “Cậu nói, tôi không phải Quỷ Kiến Sầu sao?” 

Giang Thần chỉ vào camera ẩn trong góc, nói: “Đại ca ông chắc chắn đang trong tối nhìn đúng chứ không hổ là Quỷ Kiến Sầu, làm việc cẩn thận đến vậy, vậy mà lại phải một tên đàn. em bà chuyện làm ăn với tôi, nếu đã như vậy thì thật chẳng có thành ý gì cả, vậy thôi đi.” 

Ở căn phòng khác. 

Sắc mặt ông già hơn sáu mươi tuổi hút tẩu thuốc càng ngày càng ngưng trọng. 

Giang Thần này không đơn giản, bị dí súng vào đầu chẳng những mặt không đổi sắc mà còn quan sát kỹ lưỡng đến vậy. 

Còn Giang Thần nhìn người mặc áo ba lỗ đen đang ngồi trên sô pha nghịch quả óc chó, cười nhạt: “Ông giả vờ rất giống, gần như không có bất kỳ sơ hở nào? 

“Đã như vậy, sao cậu lại nói tôi không phải Quỷ Kiến Sầu?” 

“Khí thế” 

Giang Thần thản nhiên nói: “Thế lực của Quỷ Bất Kiến rất lớn, là hoàng đế thực thụ của thế giới ngầm, là một ông trùm, sống ở địa vị hơn người đã lâu trên người sẽ có loại khí thế vô hình, nhưng ông không có.” 

“Dựa vào đó?” 

“Đúng” 

Căn phòng đá khác. 

Một tên đàn em đi đến, nói: “Đại ca, đã gọi cho Hắc lão bát rồi, nhưng tên nhóc đó ấp a ấp úng, không nói gì nhiều, chỉ nói người mua tư liệu không dễ chọc.” 

“Được rồi, đã biết.” 

Ông già khẽ phất tay, rồi đứng dậy bước ra khỏi phòng. 

Mà Giang Thần nói xong quay người người định đi. 

“Bộp bộp bộp.” 

Lúc này, những tiếng vỗ tay vang lên. 

Ngay sau đó, một ông già mặc bộ đồ xanh, đi đầu, dáng vẻ nhìn già nhưng rất có sức sống đi tới, ông ta vỗ tay, cười nói: “Giỏi lắm, thật sự rất giỏi” 

Giang Thần nhìn lại, thấy ông già đi đến. 

Ngay lúc người này đi tới, anh đã cảm nhận được một luồng khí thế mạnh mẽ từ người này. 

Anh biết, Quỷ Kiến Sầu thật sự đến rồi. 

Anh không ngờ rằng Quỷ Kiến Sầu được đồn thổi trong giới, thực ra lại là một ông già. 

Ông già phất tay cho đám lính đánh thuê: “Lui xuống.” 

“Vâng.” 

Những tên lính đánh thuê được trang bị đầy đủ lúc này mới rút lui. 

“Đại ca” 

Người đàn ông mặc áo ba lỗ đen khom người, gọi một tiếng kính cẩn. 

Quỷ Kiến Sầu khẽ gật đầu, ngồi xuống ghế sô pha, mà người đàn ông mặc ba lỗ đen đang đứng sau lưng ông ta. 

Quỷ Kiến Sầu nhìn đoàn người Giang Thần, nói: “Cậu muốn sự thật về chuyện nhà họ Giang bị thiêu rụi vào mười năm trước? 

Giang Thần nhìn ông ta, đáp: “Phải, trong tay ông có chứ?” 

“Thực sự là có, nhưng, giá cả vẫn là giá cả, mười tỷ” 

Giang Thần vểnh miệng cười, nói: “Mười tỷ quá đắt, tôi trả mười đồng” 

Nghe vậy, sắc mặt Quỷ Kiến Sầu nháy mắt trở lên âm trầm. 

Người đàn ông mặc áo ba lỗ đen phía sau có thể rút súng, đối mặt với Giang Thần, lạnh lùng nói: “Cố tình bới móc à?” 

“Phải...” 

Sắc mặt Giang Thần trầm xuống, tiện tay ném tàn thuốc. 

Tàn thuốc lá nhỏ, trong tay Giang Thần lại trở thành ám khí đáng sợ. 

Người đàn ông mặc ba lỗ đen còn chưa kịp nổ súng thì đã bị bắn trúng vào cổ tay, cơn đau dữ dội ập đến làm khẩu súng trên tay anh ta rơi xuống đất. 

Giang Thần lắc mình, lăn qua bàn, nháy mắt xuất hiện trước mặt người đàn ông mặc ba lỗ đen, đá ông ta ra, sau đó nhặt súng trên mặt đất lên. 

Một loạt sự việc xảy ra chỉ như cái chớp mắt. 

Quỷ Kiến Sầu còn không có kịp phản ứng, đàn em của ông ta đã bị đạp bay, khẩu súng găm vào trán ông ta. 

Nghe thấy động tĩnh, đám lính đánh thuê vừa lui đã trở lại, đều giơ súng lên, chĩa về phía Giang Thần. 

Quỷ Kiến Sầu bị dí súng lên trán cũng không có chút hoang mang, vẻ mặt thong dong, thản nhiên nói: “Cậu biết đây là chỗ nào không, cho dù cậu có giết tôi thì cậu cho rằng cậu có thể sống sót ra ngoài sao?” 

“Mười đồng, bán hay không?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT