Lọc Truyện

Long Vương Trở Lại - Giang Thần

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Những người thuộc bốn gia tộc lớn đều tụ tập ở đây.
Xa xa trên đường, đều là những người đàn ông mặc áo vest đen, trên tay cầm mã tấu, thanh sắt và những thứ khác.
Tiêu Nhược Nhiên cũng đến.
Cô ta ở trong bệnh viện một thời gian, vết thương gần như đã lành, nhưng vết sẹo trên mặt thì không thể lành được, lúc này cô ta không còn xinh đẹp như trước nữa, trông rất thảm hại.
Cô ta nhìn người của bốn gia tộc lớn cùng nhau tụ tập, sau đó nhìn về phía Đoạn Vương Gia, Cửu Chỉ Thiên và mấy vạn người đứng hai bên đường.
“Anh à, anh đang đấy nhà họ Tiêu vào hổ lửa.” “Hừ.”
Tiêu Hác hừ lạnh một tiếng: “Bây giờ các ông lớn đã tề tụ. Chúng ta có mấy vạn người, chẳng lẽ phải sợ tàn dư của nhà họ Giang sao? Nếu hỏm nay anh ta dám tới, nơi này chính là mộ phần của anh ta.”
Vẻ mặt Đoạn Vương Gia rất bình tĩnh, ỏng ta thản nhiên nói: “Mười năm trước, chính ở nơi này nhà họ Giang bị lửa lớn thiêu rụi, mười năm sau vẫn ở đây, chỉ cần tàn dư của nhà họ Giang dám ra mặt, tôi dám cam đoan anh ta có đi mà không có về.”
Tiêu Hác đột nhiên nói: “Có Đoạn Vương Gia trấn ở đây, tàn dư của nhà họ Giang chắc chắn không dám xuất hiện.”
Những người trong bốn gia tộc lớn còn lại đều tự tin.
Vương Mạnh kiếm tra thời gian, bây giờ đã là chín giờ sáng, ông ta mở miệng nói: “Chúng ta chờ đến mười hai giờ trưa, mười hai giờ sẽ an táng bổ.”
Châu Côn của nhà họ Châu gật đầu: “ừm, tôi cũng đã xem qua, mười hai giờ là thời điểm tốt, thích hợp an táng.”
“Báo cáo…”
Đúng lúc này, một người đàn ông có hình xăm Thanh Long chạy tới, quỳ một chân xuống: “Đoạn Vương Gia, có một chiếc ô tỏ đang chạy tới, trên xe có hai người, cả hai đều đeo mặt nạ.”
“Ha ha.”
Đoạn Vương Gia cười to: “Hai người bọn họ dám tới sao, cho bọn họ vào, đây là nơi chôn cất của bọn họ.”
ở đằng xa, Tiếu Hắc đã lái xe đến.
Nhìn vào có thể thấy, con đường đầy những người đang canh giữ.
Mà xung quanh nghĩa trang nhà họ Giang, có vô số người tụ tập.
Nhìn thấy đội hình này, Tiếu Hẳc giật mình, trong lòng lập tức thở dài: ‘Hi vọng những người này đừng đi quá xa, nếu không hỏm nay nước sông Hoa Nguyệt sẽ bị nhuộm thành màu đỏ.ệ
“Dừng xe.”
“Được.”
Tiếu Hẳc dừng xe lại ngay lập tức.
Giang Thần mở cửa xuống xe.
Hai bên đường phía trước có hai hàng người mặc áo đen, tay cầm mã tấu, thanh sắt. Bọn họ tạo ra trận thế hỗn chiến khá lớn, người thường khi gặp chắc chắn sẽ cảm thấy sợ hãi đến chân mềm nhũn.
Giang Thần không chút sợ hãi bước tới.
Các tộc trưởng của một số gia tộc lớn ở phía xa đang cầm ống nhòm.
Khi họ nhìn thấy Giang Thẫn và Tiếu Hắc đi về phía trước, tất cả đều cười thành tiếng.
“Ha ha, cười chết tôi rồi.”
“Chỉ có hai người mà lại dám tới, thật sự không biết chữ chết viết thế nào.”
‘Mấy ngày nay tôi lo lắng không yên, còn tưởng rằng tàn dư
của nhà họ Giang lớn mạnh thế nào, không ngờ chỉ có hai người.”
“Tạm thời đừng ra tay, đế bọn họ tới, tôi muốn hai người này chết ở nghĩa trang nhà họ Giang.”
Mọi người trong bốn gia tộc lớn đều bật cười khi thấy chỉ có hai người họ.
Trong mắt họ, Giang Thần và Tiểu Hắc sớm sẽ trở thành người chết thôi.
Nơi này là một vùng ngoại ỏ.

Danh sách truyện HOT