Lọc Truyện

Mất Rồi Xin Đừng Tìm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Vũ Linh Đan thông minh tránh né nhưng Trương Thiên Thành như có dự cảm nào đó, anh hỏi tiếp: "Cố định đi gặp ai?" 

"Phan Bảo Thái." 

Lúc này, Vũ Linh Đan cũng không giấu giếm nữa. 

Quả nhiên, sắc mặt Trương Thiên Thành lại tối hơn vài phần. Anh buồng đũa xuống, trơ mắt nhìn chằm chằm Vũ Linh Đan, chờ cô cho mình một lời giải thích. 

Vũ Linh Đan nhún vai: "Đơn giản là anh ta vẫn đang ở bệnh viện, theo lý tôi nên đi thăm anh ta mà thôi." 

"Vậy tôi đi cùng cô." 

Trương Thiên Thành khoái chí nói. 

"Không cần" 

Vũ Linh Đan nhìn Trương Thiên Thành bằng ánh mắt ngạc nhiên, hoàn toàn không hiểu nổi rốt cuộc người đàn ông này muốn làm cái gì. Cô đi, anh đi theo làm cái gì? 

"Ngày mai tôi có thời gian." 

Trương Thiên Thành tiếp tục tìm bậc thang cho mình đi xuống, bệnh viện ấy à, anh đi là chắc rồi. 

"Tôi đã nói không cần." 

Vũ Linh Đan hơi bất đắc dĩ, vừa nghĩ đến tình cảnh ngày mai hai người đàn ông gặp mặt thì cô đã cảm thấy xấu hổ rồi. 

"Tại sao lại không cần, cô sợ tôi vướng víu hai người hả?" 

Trương Thiên Thành hỏi cô dồn dập, anh không hề thấy có gì phải khó xử hay ngại ngùng gì cả, muốn biết gì thì nhất định phải hỏi cho rõ. 

"Trương Thiên Thành." 

Vũ Linh Đan bị ép hỏi đến đau đầu, cuối cùng cô nhắc khéo: "Những ngày qua tôi đã làm phiền anh nhiều rồi, chuyện nhỏ thế này để tự một mình tôi đi là được." 

Trương Thiên Thành không nói gì. 

Anh không thèm ăn cơm nữa, lau miệng rồi đi lên tầng. Trong bộ dạng nghiêm túc của anh, hiển nhiên là vẫn chưa đồng ý. 

Vũ Linh Đan không yên tâm được, cô bổ sung thêm một câu: "Dù sao thì ngày mai tôi phải đi ra ngoài, tôi đã quyết định đến Bạch Đằng làm việc rồi, đảm nhiệm chức giám đốc thị trường" 

Câu nói sau cùng làm Trương Thiên Thành đang đi lên tầng dừng lại, sau đó anh quay đầu lại, không thể tưởng tượng nổi nhìn cô chằm chằm, đôi mắt anh nheo lại tựa như đang đè nén lửa giận. 

"Cô không tìm được việc hả?" 

Anh cố ý nhấn mạnh từ cuối cùng, nghe có vẻ như đang uy hiếp, cảnh cáo cô. 

 

Vũ Linh Đan không phải không hiểu, nhưng vẫn gật đầu nói: “Không phải không tìm được việc làm, mà là Bạch Đằng thích hợp với tôi hơn” 

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT