Lọc Truyện

Mất Rồi Xin Đừng Tìm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trương Thiên Thành hưởng thụ nhắm hai mắt lại, cho dù không nhìn thấy cũng có thể cảm nhận được Vũ Linh Đan đang 

vô cùng nghiêm túc. 

Bàn tay bé nhỏ kia, thỉnh thoảng lại lướt qua da đầu Trương Thiên Thành khiến những mệt nhọc, buồn phiền của anh tiêu tan không ít. 

Thế nhưng từ từ Trương Thiên Thành cảm giác có chút không đúng, ngón tay ấm áp lướt qua da đầu anh mang lại cảm xúc không giống trước kia nữa. 

Xương cổ của Trương Thiên Thành khẽ chuyển động, cảm thấy dường như cổ họng mình hơi khô. 

“Đã xong chưa?” 

Trương Thiên Thành không nhịn được nữa bèn lên tiếng hói. 

"Sắp xong rồi.” 

Vũ Linh Đan vội vàng tăng nhanh tốc độ, trong khoảng thời gian này cũng không khỏi đụng chạm vào da đầu Trương Thiên Thành. Thấy anh nhắm mắt lại, dáng vẻ vô cùng mệt mỏi thì theo bản năng Vũ Linh Đan lại hỏi: “Có nhiều tôi xoa bóp cho anh không?” 

Cổ họng Trương Thiên Thành phát ra một tiếng “Ừm!” nhẹ như ngầm đồng ý. 

Tuy nhiên, Vũ Linh Đan đã lập tức phát hiện được câu nói 

này của mình sẽ mang lại hậu quả gì. Tóc đã sấy khô, ngón tay dịu dàng của Vũ Linh Đan nhẹ nhàng mát xa da đầu anh, vốn dĩ muốn Trương Thiên Thành có thể thoải mái một chút nhưng kết quả người đàn ông lại xoay người, đặt cô xuống dưới thân. 

“Trương Thiên Thành.” 

Vũ Linh Đan hoảng sợ hét lên một tiếng. 

Thế nhưng kết quả là Trương Thiên Thành lại thô bạo cắn vào miệng cố, đáy mắt tràn đầy dục vọng, cuối cùng lại hóa thành một mảng sương mù dày đặc không cách làm tan biến được. 

“Sao vậy, quyến rũ tôi mà bây giờ lại giả vờ bất ngờ hả?” 

Người đàn ông thấp giọng phát ra âm thanh trầm khàn. 

Anh đã hoàn toàn hiểu lòng tốt của Vũ Linh Đan thành một ý khác, vì thế cô cũng biết phải giải thích làm sao, chỉ có thể dùng sức đẩy Trương Thiên Thành ra. Thế nhưng kết quả lại bị Trương Thiên Thành siết chặt hai tay, đặt trên đỉnh đầu. 

Bốn mắt nhìn nhau, Vũ Linh Đan cắn răng nghiến lợi, người đàn ông lại không nói một lời nào. Đột nhiên, anh cúi đầu xuống cắn cổ cô. 

“Khốn kiếp, anh muốn làm gì thế?” 

Một trận run rẩy kéo tới, hai chân Vũ Linh Đan không ngừng 

vùng vẫy nhưng cũng chẳng thể ngăn cản hành động của Trương Thiên Thành lại được. 

Ánh mắt Vũ Linh Đan đỏ lên, liều mạng giãy giụa. 

Mặc dù người đàn ông không ngăn cản nhưng đôi môi ấm áp kia vẫn rơi xuống đúng chỗ. 

Kết quả là Hạ Linh Đan càng tránh càng mệt mỏi, mà Trương Thiên Thành lại càng hôn càng sâu, vừa hôn một chút đã động tình. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT