Hai con ngươi nhìn chăm chú bốn phía, côn sắt trong tay đánh bay đầu Zombie, Trầm Mộc Bạch nói với hệ thống: "Nam chính vì sao vẫn chưa trở lại?"
Hệ thống: "Nhanh, cô đừng vội."
Trầm Mộc Bạch: "Không vội ta liền trở thành thành viên trong số bọn chúng."
Cô trong đầu cùng hệ thống vừa nói, côn sắt trong tay thực lực mạnh mẽ huy động, bộ dáng mười điểm tỉnh táo giống như là nưc tướng quân dung mãnh trên chiến trường.
Bên này Tần Ý Phong lòng tràn đầy tuyệt vọng chỉ cảm thấy tâm chấn động, hai mắt lóe ra dục vọng sống sót mãnh liệt.
Zombie giống như thủy triều hướng bọn họ vọt tới, càng điên cuồng cùng dữ tợn, đám Zombie đã vào trong siêu thị cũng giống là đã bị kinh động, cục diện càng thêm nguy hiểm.
Ngay lúc mấy người cơ hồ muốn tuyệt vọng, những Zombie kia lại đột nhiên phân tán bốn phía, phảng phất như gặp phải thiên địch, lo sợ không yên lui về phía sau, xung quanh siêu thị mới bị Zombie vây dày đặc chưa đầy một giây đã lui đi gần hết.
Lý Hạo Bằng còn đang duy trì động tác cầm thương, lúc này trợn mắt há hốc mồm nhìn xem đây là hiện tượng gì.
"Tình huống gì đây? Vì sao đám Zombie này đột nhiên rời đi."
Trầm Trường Thanh nhìn chăm chú chung quanh, như có điều suy nghĩ nói: "Zombie không có khả năng dưới tình huống như vậy rời đi, hơn nữa số lượng nhiều như vậy, chỉ có thể giải thích là phụ cận có cái gì hấp dẫn chúng nó hoặc có đồ vật chúng kiêng kị."
Đội trưởng, không chỉ có dị năng so với người khác cường đại, còn có một đầu óc nhanh nhạy thông minh, chỉ bất quá hắn tính sai một chút.
Để cho đám Zombie kiêng kị không phải thứ gì, mà là một cái càng cường đại hơn tồn tại.
Sau khi Zombie rời đi, Trầm Mộc Bạch nôn ào ào, cuối cùng lau miệng nói, "Nhịn thật lâu rồi."
Mắt nhìn cả quá trình Tần Ý Phong, "..."
Mà phương hướng tây nam, một thân ảnh hướng về bọn họ chậm rãi đi tới, người vừa tới vẫn như cũ là bộ dáng kia, quần áo sạch sẽ không nhuốm bụi trần, trên mặt tuấn mỹ không biểu lộ, cặp mắt màu băng lam không mang theo tí xíu cảm xúc, quanh thân băng lãnh không dễ chọc.
Không nhanh không chậm, động tác phảng phất như giẫm trên đầu quả tim, cỗ khí thế cường đại theo người tới gần lộ ra làm cho người ta không tự chủ được căng cứng thân thể.
Đó là độ cao mà người khác vĩnh viễn cũng không đạt được.
Mấy người trong lòng càng rõ, người nam nhân trước mắt này có mười phần nguy hiểm, bọn hắn vẫn là không thể trêu vào người có dị năng cường đại này.
Trầm Trường Thanh nhìn Hoắc Quân Hàn, con ngươi lướt qua một vòng suy nghĩ sâu xa, ngay sau đó thoáng qua tức thì.
Hoắc Quân Hàn đi đến trước mặt Trầm Mộc Bạch, từ trên xuống dưới, lấy mắt quét từ đầu tới chân một lần.
Giống như là ánh mắt nhìn lương thực dự trữ làm cho Trầm Mộc Bạch run rẩy mang theo tiếng khóc nức nở nói với hệ thống: "Ta liền biết hắn đã đợi không kịp, hệ thống mi là cái đồ lừa gạt."
Hệ thống, "..."
Hoắc Quân Hàn hơi nhíu lông mày, lời nói hoàn mỹ cảm giác mang theo đặc biệt lạnh buốt, "Trên người cô có khí tức của Zombie khác."
Trầm Mộc Bạch thở dài một hơi, đối với hệ thống yên tâm nói, "Nguyên lai hắn muốn nói là cái này."
Hệ thống, "..."
Có ít người EQ cùng IQ bẩm sinh khiếm khuyết.
Cuối cùng Tần Ý Phong đứng ra để giải thích toàn bộ sự tình chân tướng, hắn nhìn khuôn mặt nam nhân không có một tia thần sắc biến hóa, trong lòng có loại cảm giác kỳ quái, phảng phất đối phương đã sớm biết.
Cửa sổ thủy tinh xe chỉ có dấu bị vỡ ra, mấy người dừng lại bên dòng sông trên đường rửa sạch những vết bẩn trên người.
Mà Trầm Mộc Bạch bị xách tới phía trên thật xa đã tắm sạch sẽ xong, nhìn thấy nam chính khôi phục lại bộ dáng trước kia, nghĩ thầm, nam chính Zombie này lại còn để ý những việc này.