Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, RED, tranthayday
"Người đẹp, tôi vẽ!" Một nam sinh chừng hai mươi tuổi lên tiếng. Cậu ta gấp không chờ nổi ngồi vào cái ghế đối diện Nam Tầm, bày ra một dáng pose soái khí, còn cợt nhả bổ sung một câu: "Người đẹp nhớ phải vẽ tôi đẹp như Âu Càn đó!"
Những người vây xem xung quanh lập tức cười vang.
Thế nhưng chờ khi Nam Tầm thật sự vẽ xong rồi, mọi người lại một lần nữa phải kinh ngạc cảm thán. Nam sinh kia cười rộ lên có hơi ngô ngố, nhưng dưới ngòi bút của cô bé này, vẻ ngốc nghếch không thấy đâu nữa, ngược lại mặt soái khí nhất được phô bày ra hết.
Có ví dụ trước đó, dần có người lục tục đến tìm Nam Tầm vẽ chân dung. Sau năm bức, Nam Tầm khẽ cười lắc đầu: "Thật ngại quá, một ngày tôi chỉ vẽ năm bức."
Trong tiếng thở dài đầy tiếc nuối của mọi người, Nam Tầm bắt đầu thu sạp, chuẩn bị "dẹp đường hồi phủ".
Chờ sau khi cô đã đi xa, phía sau đột nhiên có ngươi kinh hô: "Người đẹp này không phải là "tiên nữ kéo violin" rất nổi tiếng dạo trước sao?"
"Người thật còn đẹp hơn trong video nữa!"
...
Nam Tầm đi được nửa đường, đột nhiên quay đầu nhìn người đàn ông cao gầy sau lưng, vẻ mặt đầy cảnh giác: "Anh hình như đã đi theo tôi rất lâu rồi, muốn đánh cướp đấy à?"
Người đàn ông cao gầy nghe được lời này thì dở khóc dở cười, đưa một tấm danh thiếp cho cô, đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Có hứng thú tiến thân giới nghệ sĩ không?"
Nam Tầm còn chưa mở miệng, Tiểu Bát đã kích động kêu lên oang oang: "Mau đồng ý! Đây chính là người đại diện số một sau này – Triệu Thụy! Ngôi sao được anh ta coi trọng không ai không nổi tiếng! Hơn nữa Nghệ Tín Entertainment là công ty giải trí top 10 cả nước đó. Tài nguyên phong phú, cũng không bạc đãi nghệ sĩ, thực thích hợp cho người mới phát triển!"
Nam Tầm hơi dao động, cô bình tĩnh nhìn lướt qua danh thiếp: "Nghệ Tín Entertainment? Anh là người đại diện của công ty giải trí Nghệ Tín?"
Triệu Thụy có một đôi mắt nhỏ khôn khéo, lúc cười rộ lên cực kỳ giống một con cáo già. Anh ta nói: "Cô là Đan Thủy đúng không. Tôi nhìn ra được, cô nhất định là một cô gái có mộng siêu sao, ánh mắt của cô không lừa được tôi."
Nam Tầm đột nhiên cong khóe miệng, hỏi một câu không liên quan: "Nếu đi theo anh, trong vòng mấy năm tôi có thể diễn cùng Âu Càn?"
Triệu Thụy sững sờ mất một giây, nhưng anh ta rất nhanh đã trấn định lại, trả lời: "Vậy phải xem năng lực của cô. Có đôi khi được ban cho vẻ bề ngoài đẹp đẽ nhưng lại không có chí tiến thủ thì cho dù có tài nguyên tốt đến mấy cũng không nổi được. Nhưng nếu cô dựa theo lời tôi nói mà làm, bản thân cũng đủ cố gắng, thì lâu nhất là năm năm, tôi khẳng định có thể giúp cô đứng cùng sân diễn với Âu Càn."
Giá trị con người của Âu Càn cực cao, cho dù là nữ minh tinh hạng A cũng không chắc chắn có thể đáp diễn cùng anh. Triệu Thụy hứa hẹn như vậy, chính là nói, trong vòng năm năm, anh ta có thể biến Đan Thủy trở thành diễn viên hạng nhất!
Nam Tầm nghe vậy, thực dứt khoát gật đầu: "Được."
Ngày hôm sau, Nam Tầm ký hợp đồng với Triệu Thụy. Kỳ hạn hợp đồng không dài không ngắn, vừa vặn năm năm.
Mỗi người mới vào công ty đều phải điền một phần sơ yếu lý lịch. Nam Tầm thoăn thoắt viết xong rồi đưa cho Triệu Thụy.
Triệu Thụy nhìn vào mục bằng cấp, hơi hơi nhăn mày: "Cô vậy mà mới chỉ có bằng trung cấp nghề?"
Nam Tầm chống đầu cười với anh ta: "Cũng tốt mà? Sau này tôi sẽ trở thành một diễn viên xuất sắc xuất thân không chính quy của làng giải trí."
Triệu Thụy:...
Ha hả, thật lạc quan ha. Cô bé này không biết hiện giờ đang thịnh hành kiểu thần tượng có bằng cấp cao sao?
Triệu Thuỵ lấy tay đỡ trán, hỏi một vấn đề cũ rích: "Cô vì sao lại muốn vào giới nghệ sĩ?"
Anh nhận định Đan Thủy là một người có mộng siêu sao, nhưng anh vẫn muốn nghe xem cô sẽ trả lời vấn đề này như thế nào. Sau đó sẽ quyết định sau này cô nên đi con đường nào.
Thanh thuần? Gợi cảm? Hoặc là thẳng thắn?
Triệu Thụy ngầm chờ mong không phải loại cuối cùng. Người thẳng thắn dễ có fan trung thành, nhưng cũng rất dễ đắc tội người khác. Quản lý một người như vậy, công việc sau này của anh khẳng định là phải không ngừng chùi đít cho đối phương.
Nam Tầm hơi dừng một chút, cười tủm tỉm hỏi: "Anh Triệu, anh có chắc muốn biết đáp án của tôi không?"
"Em gái, vừa mới đánh dấu làm cấp dưới của tôi đã bắt đầu rục rịch tạo phản hả? Tôi hỏi cô vấn đề gì, cô cứ nghiêm túc trả lời tất cả, rất quan trọng." Triệu Thụy nghiêm mặt.
"Trước khi ký kết, tôi còn tưởng anh Triệu tương đối hiểu tôi rồi đấy." Nam Tầm dừng một chút, cười nói: "Mục đích tôi muốn vào giới nghệ sĩ chỉ có một. Đó chính là rút ngắn khoảng cách với Âu Càn, sau đó từ từ mưu tính, cuối cùng là "ăn" anh ấy."
Khóe miệng Triệu Thụy co giật, duỗi tay xoa huyệt Thái Dương của mình: "Tôi cho rằng câu trả lời đó chỉ là cô đang đẩy mạnh lăng xê."
Câu trả lời kia đã nhấc lên bọt sóng không nhỏ trong làng giải trí. Tuy rằng rất nhanh đã bị bọt sóng khác đẩy đi, nhưng Triệu Thụy vẫn luôn nhớ rõ cô bé kêu Đan Thủy này kiêu ngạo trả lời bình luận của Âu Càn, nói muốn thượng anh ta.
Nam Tầm nghiêm mặt nói: "Bất kể là video được phát tán kia hay là câu trả lời của tôi dành cho Âu Càn nam thần đều là sự thật. Cái gì mà lăng xê? Dù tôi muốn lăng xê, cũng tuyệt đối không lấy nam thần của mình ra lăng xê!"
Triệu Thụy:...
Anh ta ký hợp đồng với một người mới rất có tiềm lực, đáng tiếc người mới lại là fan não tàn của Âu Càn. Lý do để tiến vào giới nghệ sĩ cũng thật khác người, là vì muốn "thượng" Âu Càn.
Ha hả, đột nhiên cảm thấy thật mệt lòng.
Sau khi ký hợp đồng, Nam Tầm nhanh chóng vùi đầu vào huấn luyện. Triệu Thụy đã mời một giáo viên chuyên môn về dạy cho đám người mới Đan Thủy.
...
Nam Tầm lên Man Man, theo dõi Nghệ Tín Entertainment và người đại diện Triệu Thuỵ, ghi chú đằng sau cũng đổi thành nghệ sĩ dưới trướng Nghệ Tín Entertainment.
Sau đó, cô post bức tranh phác họa Âu Càn lên, đi kèm câu: Ngủ ngon, nam thần Âu Càn của em ( づ ̄3 ̄) づ╭~
Khu bình luận mỗi giây hiện mười cái spam.
[Bà già đen tối]: A a a, tiểu tỷ tỷ Đan Thủy không chỉ biết kéo đàn violin mà còn biết vẽ tranh a a a. Vẽ đẹp kinh người!
[Thiếu nữ ngốc manh]: Học sinh ngành mỹ thuật đi ngang qua. Tay bút của lâu chủ tuyệt đối rất vững chắc, xúc động muốn quỳ!
[Giấc mộng trắng đen đầu ngón tay]: Ha ha, ai biết có phải cô ta vẽ hay không. Nói không chừng là mời người khác vẽ rồi nhận là mình vẽ! Tuy nhiên có thể tặng họa sĩ này một cái đùi gà. Vẽ Âu Càn đại đại của tui đẹp quá đi!
[Hàng Tương]: Nếu thật sự là cái người kêu hotgirl Đan Thủy này vẽ, còn vẽ nam thần Âu Càn đẹp như vầy, tôi sẽ lập tức bỏ anti.
[Mèo meo meo]: Ha hả, chỉ một bức tranh đã có thể thu mua các người? Xin hotgirl cô đừng tiếp tục làm bẩn Âu Càn đại đại nhà tôi nữa. Anh ấy không phải là người mà loại phụ nữ low như cô có thể với tới đâu!
[Một chút ánh mặt trời]: Lầu trên chẳng lẽ không thấy được, hiện tượng mạng trong miệng của thím đã trở thành nghệ sĩ dưới trướng Nghệ Tín Entertainment à? Tôi là một người coi trọng thực lực, nếu cô ấy có thể cho ra được tác phẩm tử tế, tôi sẽ cho phép cô ấy ý dâm Âu Càn đại đại của tôi. Rốt cuộc thì mỗi người chúng ta đều đang ý dâm mà, khụ ~
......
Nam Tầm sau khi nhìn lướt qua liền rời khỏi Man Man. Từ hôm nay trở đi, cô ban ngày theo giáo viên học tập, buổi tối sẽ vẽ một bức tranh Âu Càn đăng lên Man Man, kèm theo dòng trạng thái ngày càng hừng hực. Bức vẽ cũng càng ngày càng tinh tế, đem từng loại hình tượng Thịnh Thế mỹ nhan của Âu Càn trên màn ảnh lần lượt vẽ ra.
Lúc đầu, người chửi bới Đan Thủy cực kỳ nhiều, nhưng qua suốt một tháng Nam Tầm không ngừng kiên trì, khu bình luận đã trở nên vô cùng hài hòa.
Dù là fan chân chính, người qua đường hay là anti-fan, mỗi tối đều sẽ gào khóc như ưng non đòi ăn, chờ Đan Thủy ném thức ăn.
Mà Đan Thủy cũng không phụ sự mong đợi của mọi người. Mặc kệ mỗi ngày có bận rộn đến khuya, cô cũng sẽ đăng lên một bức vẽ nam thần trước khi ngủ. Có cổ trang, có hiện đại. Ánh mắt dịu dàng như nước, đầu mày sắc bén, như yêu tinh ngả ngớn, hay tựa trích tiên đạm mạc như nước. Tất cả đều đủ cả.
Hôm nay Đan Thủy học đến khuya mới về. Cô vốn chỉ muốn chợp mắt chốc lát rồi dậy vẽ tranh, kết quả không cẩn thận liền ngủ thiếp đi. Chờ đến khi giật mình tỉnh dậy thì khu bình luận trên Man Man đã nổ tung rồi.
Bình luận được đẩy lên đầu đến từ nam thần Âu Càn.
Anh hỏi: Hôm nay đâu?