Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, RED, tranthayday
Âu Thế Hào chẳng nói chẳng rằng, trực tiếp mang phu nhân đương nhiệm đang xỉu cùng đôi trai gái bỏ đi.
Trước khi đi, Âu Tinh Đóa hai mắt sưng đỏ nhìn Âu Càn: "Anh, bây giờ ba chỉ tức quá nên nói vậy thôi, anh đừng coi là thật. Về nhà em sẽ khuyên nhủ ba."
Cô thật sự sắp sụp đổ. Đêm nay bị người ta làm nhục chưa nói, anh trai lại làm mẹ tức đến bất tỉnh, còn đoạn tuyệt quan hệ với ba trước mặt nhiều người như vậy. Cô chỉ muốn cả nhà chung sống hòa thuận, nhưng vì sao tâm nguyện nhỏ bé như vậy cũng không thể đạt được.
Âu Càn không thèm nhìn Âu Tinh Đóa, kéo Nam Tầm thẳng đến trước mặt Tưởng Vân, nói có chút áy náy: "Chị Vân, em khiến cho khách quý của chị tức giận bỏ đi rồi, chị sẽ không trách em chứ?"
Tưởng Vân vẻ mặt phức tạp nhìn anh: "Âu Càn, chị với cậu quen biết đã nhiều năm, hôm nay chị mới biết cậu là con trai Âu Thế Hào. Vừa rồi cậu quá xúc động, nào có cha con thật sự thù hằn nhau?"
Đám người: Đâu phải chỉ xúc động? Âu Càn quả thực là đồ ngốc. Tài sản của nhà giàu số một cả nước hùng hậu cỡ nào, Âu Càn lại dám đoạn tuyệt quan hệ cha con với Âu Thế Hào! Tài sản nói không cần là không cần!
Âu Càn đối với chuyện vừa rồi chỉ tránh chứ không nói. Anh nhìn sang cô gái bên cạnh, cười nhạt nói: "Chị Vân, hình như em còn chưa chính thức giới thiệu cho chị. Cô ấy là Đan Thủy, là một nghệ sĩ mới vào nghề, cũng là vợ tương lai của em."
Đám người "ồ" lên.
Nói là bạn gái, bọn họ tuy ngạc nhiên cũng chưa cảm thấy gì. Dù sao đàn ông mà, còn là người đàn ông ưu tú như Âu Càn, yêu đương vài lần cũng rất bình thường.
Nhưng!
Hôm nay Âu Càn lại làm trò trước mặt nhiều khách khứa như vậy, thừa nhận thân phận vợ tương lai của Đan Thủy!
Vẻ mặt Tưởng Vân có chút khó tả, bà gật đầu nói: "Là một cô bé mạnh mẽ, có vài phần giống tính cậu. Nếu không phải vừa rồi cậu xuất hiện, có lẽ chị đã khiến em ấy phải chịu ấm ức."
Nói rồi, bà nhìn về phía Đan Thủy: "Đan Thủy, hy vọng em sẽ không giận chị Vân."
Khóe miệng Nam Tầm hơi cong: "Chị Vân nói đùa. Em có giận thì cũng không nên giận chị. Chị chỉ lấy đại cục làm trọng. Thật ra đối với em mà nói, dù tất cả mọi người hiểu lầm em cũng không sao, chỉ cần anh Càn tin tưởng em là được."
Tưởng Vân nghẹn họng, ngượng ngùng gật đầu.
Tuy rằng náo loạn có chút không thoải mái, nhưng Tưởng Vân rất biết cách điều tiết bầu không khí. Các tân khách rất nhanh lại nói lại cười, cứ như khúc nhạc đệm vừa nãy chưa từng xuất hiện.
Có điều mọi người ngầm nghĩ thế nào thì rất khó nói. Tin nóng đêm nay quá nhiều, giới thượng lưu bọn họ lại có chuyện để bàn tán mấy ngày mấy đêm.
Vũ khúc một lần nữa vang lên.
Âu Càn đưa tay mời Nam Tầm, cười nói: "Đi thôi công chúa nhỏ của anh, mời em nhảy một điệu."
Nam Tầm đặt tay lên tay anh, đột nhiên hỏi: "Âu Tiểu Càn, vừa rồi em có nói với anh chưa? Hôm nay anh đẹp trai chết người."
Đối với xưng hô mới của cô, Âu Càn chỉ hơi nhướng mày: "Đan Tiểu Thủy, bây giờ em có thể nói."
Hai mắt Nam Tầm rực sáng lấp lánh, chói lòa y như dây chuyền kim cương trên cổ: "Âu Tiểu Càn, em bảo hôm nay anh ngầu nứt trời cao! Em bị anh mê điên đảo."
Khóe miệng Âu Càn khẽ cong: "Đan Tiểu Thủy, tối nay em cũng rất đẹp, anh đổ gục vì em."
Trên sàn nhảy, Âu Càn một thân âu phục màu trắng tựa chàng hoàng tử ôm lấy nàng công chúa nhỏ của mình khéo léo dạo bước. Hai người phối hợp ăn ý, những động tác xoay vòng độ khó cao hút mắt khách khứa xung quanh. Đến cuối cùng, Âu Càn ôm Nam Tầm hạ eo chín mươi độ được mọi người lớn tiếng khen ngợi, tiếng vỗ tay không ngừng.
Hoàng tử piano Vân Kỳ dường như bị người lãng quên. Từ khoảnh khắc Âu Càn xuất hiện, ánh mắt Đan Thủy đã không còn rơi trên người anh ta nữa.
Vân Kỳ đứng cạnh dương cầm nhìn hai người trong sàn nhảy, khẽ cười cười.
Thì ra bọn họ là một cặp. Khá tốt, nhìn qua rất xứng đôi, Âu Càn có vẻ cũng rất cưng cô ấy. Thật là, hại anh lo lắng nửa ngày.
Dù vậy, trong lòng có chút trống vắng khó thể diễn tả.
***
Vào lúc bữa tiệc sắp kết thúc, Tưởng Vân liền thông báo cho phóng viên. Tưởng Vân rất có uy vọng trong làng giải trí, trước đó đã hứa sẽ cho các phóng viên bắt được tin nóng, cũng đồng ý tiếp nhận phỏng vấn độc quyền. Cho nên các phóng viên đều cho bà mặt mũi, trước khi mở màn cũng không ngồi chờ ngoài cửa trang viên, đợi đến khi nhận được thông báo mới nhao nhao chạy đến.
Chỉ chốc lát sau, cổng lớn trang viên đã vây đầy phóng viên.
Đèn flash chớp nháy không ngừng. Người còn chưa xuất hiện, phóng viên đã gấp không chờ nổi chụp cảnh xung quanh.
Đợi ước chừng mười phút, các tân khách bắt đầu xuống sân khấu.
Trời ạ, tất cả đều là nhân vật kì cựu!
Các phóng viên kích động không thôi, "tách tách tách" đè xuống nút ấn chụp.
"Ảnh đế Tằng Hào, ảnh hậu Trần Vũ Linh, ca vương Chu Đông, ca hậu A Lộ và Lữ Miêu. Còn có hoàng tử piano Vân Kỳ, tân tấn Thị đế Lâm Vũ Phàm. Mặt mũi chị Vân quả là lớn..."
"Đừng chỉ nhìn minh tinh. Tất cả doanh nhân kia đều là nhân vật máu mặt trên thương trường đó! CEO tập đoàn Song Hỷ, CEO tập đoàn Đằng Dược..."
"Trời ơi mau nhìn, đó là ảnh đế Âu Càn hả? Âu Càn không phải không dự mấy trường hợp này sao? Anh ta thế mà cũng tới!" Phóng viên ngạc nhiên hô ra tiếng nhắm ngay Âu Càn chụp một đống.
"Người đẹp đang kéo Âu Càn... Mẹ ôi, đó không phải Đan Thủy gần đây có scandal với anh ta à?"
Chỉ trong chốc lát, tất cả đèn flash đều hội tụ trên người Đan Thủy và Âu Càn.
Các phóng viên đã ngửi được mùi ngon.
Ngay cả tiêu đề tin tức sáng mai bọn họ cũng nghĩ kỹ rồi:
"Tiệc sinh nhật ảnh hậu Tưởng Vân, ảnh đế Âu Càn và bạn gái tin đồn Đan Thủy bất ngờ xuất hiện."
"Ảnh đế Âu Càn và Đan Thủy thực sự thành đôi, chứng thực tin đồn phim giả tình thật."
"Bữa tiệc tập hợp nhân vật máu mặt, nghệ sĩ hạng hai Đan Thủy lấy thân phận bạn gái Âu Càn tham dự."
Tay Nam Tầm đổ mồ hôi.
"Anh Càn, như vậy thật sự không sao chứ?" Nam Tầm thấp giọng hỏi.
Âu Càn hé lộ quan hệ của họ trong bữa tiệc đã khiến cô đủ giật mình. Bây giờ dù biết phóng viên đang ở ngoài, anh còn để cô khoác tay anh đi ra. Chẳng lẽ Âu Càn muốn công khai quan hệ hai người?
Nam Tầm không sợ mình bị nước miếng nhấn chìm, cũng không sợ sự nghiệp bị lung lay. Cô chỉ không nỡ để Âu Càn bị phun.
Bây giờ cô còn chưa có thành tựu gì quá lớn, cô trong mắt mọi người là không xứng với ảnh đế Âu Càn. Mọi người có thể nói Âu Càn mắt mù hay không? Lại đi coi trọng một ngôi sao nhỏ như cô?
Âu Càn nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt thâm thúy, giọng nói trầm trầm: "Đan Tiểu Thủy, vốn cảm thấy em tâm tính chưa định, không muốn để em đạt được nhanh như vậy. Nhưng hiện tại anh đã xác định, em chính là người anh muốn. Cho nên ở trước khi em đủ lông đủ cánh, anh quyết định sẽ trói chặt em bên người. Về sau em có muốn đổi ý cũng không còn cơ hội."
Nam Tầm há miệng thở dốc, ngay sau đó khóe miệng liền giương lên chút xíu.
Thật là, nói lời âu yếm thôi cũng bá đạo như vậy.
Âu Càn tiếp tục nói: "Đan Tiểu Thủy, sau này đừng tùy tiện có scandal với ai. Có anh còn chưa đủ, sẽ bị người người phun chết."
Nam Tầm:...
Âu Càn nhét người vào ghế phụ, lái xe nghênh ngang rời đi.
"Anh Càn, chúng ta đang đi đâu đây?" Nam Tầm hỏi.
Môi mỏng Âu Càn hơi nhếch lên: "Đi biệt thự tư của anh."