Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday
Tiểu Bát tiếp tục bắt chước giọng điệu Âu Tinh Đóa và Vân Kỳ thuật lại, cố thể hiện nguyên chất trăm phần trăm: "Vân Kỳ nhíu mày, đẩy Âu Tinh Đóa, hỏi: "Cô thấy đâu ra tôi thích cô?" Âu Tinh Đóa nói: "Những lúc em sa sút bàng hoàng, anh đều ở cạnh em. Lục Thích Thiên nói anh thích em." Thế là Vân Kỳ cười: "Nói vậy thì cô vẫn luôn biết tôi thích cô, kết quả còn yên tâm thoải mái hưởng thụ tôi phụng hiến, lại không chịu trả giá bất cứ thứ gì?"
Âu Tinh Đóa vội vàng lắc đầu: "Không không không, không phải vậy. Em không biết, em luôn coi anh như anh trai."
Sau đó Vân Kỳ biến sắc: "Âu Tinh Đóa, trước kia tôi tốt với cô vì cô từng giúp tôi, là tôi nợ cô. Tôi trước nay chưa từng thích cô, tôi sẽ không vì giúp nhà họ Âu mà cưới cô! Nếu lúc trước Âu Thế Hào làm được chuyện bỏ vợ bỏ con, thì ông ta nên nghĩ tới hậu quả hôm nay."
Âu Tinh Đóa khóc lóc: "Không phải thế, ba không vứt bỏ mẹ anh hai. Là sau khi mẹ anh ấy qua đời, ông mới cưới mẹ em vào cửa. Ba cũng không bỏ mặc anh hai, là anh ấy không muốn nhận tiền của ba. Về việc đoạn tuyệt quan hệ cha con, cũng chỉ là lời lúc ba bực quá thôi."
Vân Kỳ không dao động, mắt lạnh nhìn cô ta: "Âu Tinh Đóa, cô cảm thấy ai trên đời này cũng hiền lành vô hại phải không? Cô như vậy thật khiến người ta không thích nổi."
Âu Tinh Đóa lảo đảo, nói: "Vân Kỳ anh thay đổi rồi." Sau đó che mặt chạy đi."
Tiểu Bát thở hổn hển: "Đờ mờ, thuật lại nguyên nước nguyên vị lại cho ngươi mệt chết gia."
Nam Tầm:...
"Có muốn ta đấm vai cho không?"
"Muốn muốn muốn!"
"Vậy ngươi giỏi thì ra đây."
Tiểu Bát nghẹn. Đồ trứng thối, hừ.
Tuy vậy, Tiểu Bát lại cùng Nam Tầm thở phào nhẹ nhõm. Nếu Âu Tinh Đóa ở bên Vân Kỳ thật, vậy Lúc Thích Thiên phải làm sao bây giờ? Đây chính là chủ tuyến nguyên thế giới đó, tuyệt đối không thể phá hư.
Nhưng mà, rõ ràng đã tránh không phá hỏng chủ tuyến lớn nhất, Tiểu Bát lại vẫn thấy lo lo.
Âu Tinh Đóa cuối cùng tu thành chính quả với Lục Thích Thiên, có thật là chủ tuyến quan trọng nhất của thế giới này?
Tiểu Bát vứt bỏ tạp niệm, tiếp tục chú ý hướng đi của Âu Tinh Đóa.
Âu Tinh Đóa rời chỗ Vân Kỳ liền tìm đến Lục Thích Thiên. Nhà Lục Thích Thiên gần đây cũng có chút chao đảo, nhưng so với mấy đóa hoa đào khác, thì Lục Thích Thiên là người có thể giúp cô nhất ngoài Vân Kỳ.
Lần này Tiểu Bát không thuật lại nguyên vẹn nữa, chỉ tóm tắt chung chung: "Lục Thích Thiên bắt Âu Tinh Đóa lấy lòng hắn, hắn sẽ suy xét có giúp nhà họ Âu hay không. Sau đó Âu Tinh Đóa xấu hổ giận dữ chủ động cởi quần áo hắn. Tiếp theo là chuyện không thể miêu tả. Không thể không nói, lúc Âu Tinh Đóa chủ động lấy lòng người thì quyến rũ vô cùng. Lục Thích Thiên không hề biết thỏa mãn, muốn hết lần này đến lần khác."
Nam Tầm:...
"Tiểu Bát, loại chuyện này không cần kể cặn kẽ như vậy. Hơn nữa, có phải ngươi cũng nên tránh đi không?"
Tiểu Bát nghiêm mặt nói: "Ta vốn cũng định tránh, nhưng nghĩ đến khoảng thời gian này khá mơ hồ. Nếu trong lúc ấy ấy bọn họ nói chuyện quan trọng gì đó, chẳng phải ta sẽ bỏ lỡ?"
Nam Tầm đỡ trán: "Vậy thì ngươi nghe được chuyện gì quan trọng rồi?"
Tiểu Bát nghe được lời này, đột nhiên trầm mặc, dừng một chút mới nói: "Nam Tầm này, ta cảm thấy đại sự không ổn. Lục Thích Thiên và cô ta ấy ấy xong, bỗng nhiên nói không giúp được cô ta, hiện tại chỉ khi Âu Thế Hào chủ động thoái vị, hội đồng quản trị bổ nhiệm CEO mới, thì tập đoàn Âu thị mới xoa dịu được cơn giận của mọi người."
Nam Tầm: "Lục Thích Thiên đúng là một câu khái quát. Các ngành dịch vụ và sản phẩm của tập đoàn Âu thị đều không tệ lắm, mọi người không phải ghét dịch vụ và sản phẩm của họ, mà là Âu Thế Hào. Chỉ cần thay đi CEO Âu Thế Hào, là tập đoàn Âu thị có thể tiếp tục sống sót. Nếu Âu Thế Hào nhìn thoáng chút, kịp thời rút lui, còn có thể cầm một số tiền khổng lồ làm lại từ đầu. Nhưng ta đoán rằng, ông ta cũng không có can đảm làm lại từ đầu."
Tiểu Bát nóng nảy: "Ai nói với ngươi cái này, ta sợ là cuối cùng Lục Thích Thiên sẽ không cưới Âu Tinh Đóa."
Nam Tầm: "Không phải ngươi nói bọn họ đang thân thiết nóng bỏng sao? Không giúp cô ta không có nghĩa là không thích."
Tiểu Bát nhớ lại cảnh yêu tinh đánh nhau cay mắt vừa nhìn thấy, cảm thấy cũng đúng, dáng vẻ đó rõ ràng rất là thích mà.
***
Âu Tinh Đóa bất lực trở về, cả người hồn bay phách lạc. Người có thể tìm cô đều tìm, thế nhưng không ai nguyện ý lội vũng nước đục này.
Mẹ gấp không chờ nổi hỏi cô tìm được người đầu tư chưa, thấy cô lắc đầu, lập tức tê liệt ngã xuống đất. Âu Kiệt thì ở một bên mắng cô vô dụng.
Âu Tinh Đóa khóc không thành tiếng. Không phải như thế, mẹ rõ ràng rất dịu dàng, anh cả cũng rất tốt với cô. Nhưng vì sao một khi xảy ra chuyện, bọn họ lại như thay đổi thành người khác, tất cả đều trông cậy cô đi tìm những cậu ấm giúp đỡ.
Âu Tinh Đóa nghĩ, bọn họ chắc là cũng quá sốt ruột, dù sao thì ba vẫn còn nằm viện.
Cô đột nhiên nghĩ đến, có lẽ còn một người có thể giúp cô.
Chỉ là thân phận của anh ta... Nhưng bây giờ không quản được nhiều như vậy.
***
Cổ phiếu tập đoàn Âu thị liên tục tuột dốc. Hội đồng quản trị cũng mặc kệ Âu Thế Hào bệnh nặng, trực tiếp tước đi vị trí chủ tịch của ông ta, một lần nữa bổ nhiệm CEO mới. Sau đó thông báo khắp các kênh tài chính kinh tế, hiện tại tập đoàn Âu thị đã đổi mới lãnh đạo.
Cổ phiếu chậm rãi tăng trở lại, nhưng tình thế vẫn không mấy khả quan.
Mọi người cũng không ngu. Âu Thế Hào không quản, nhưng ông ta nắm giữ rất nhiều cổ phần, về sau vẫn được chia không ít lợi nhuận. Trừ phi tập đoàn Âu thị khiến Âu Thế Hào rút cổ phần triệt để, hoàn toàn rời khỏi tập đoàn, không thì bọn họ vẫn sẽ không nể mặt.
Sự việc cứ thế giằng co, tập đoàn Âu thị đã trở nên tràn ngập nguy cơ.
Bây giờ đại khái có hai hướng đi. Một là Âu Thế Hào tự giác rút cổ phần, tập đoàn Âu thị còn có thể cứu vãn. Hai là Âu Thế Hào chết sống không rút cổ phần, những đổng sự khác rút lui, đến lúc đó tập đoàn chỉ còn lại một cái thùng rỗng, sớm muộn gì cũng đóng cửa.
***
Nam Tầm xem tin tức trên đài, trong lòng thổn thức không thôi.
Một tập đoàn khổng lồ như Âu thị, nói đổ liền đổ. Cô biết năng lực quần chúng lớn mạnh, nhưng không ngờ được lại đến mức đó.
Chủ yếu vẫn là lực ảnh hưởng của anh Càn quá lớn, kích thích được sự nổi giận của quần chúng là tất nhiên.
Nam Tầm đang xem tin tức, Tiểu Bát đột nhiên tới một câu: "Âu Tinh Đóa đi tìm trùm xã hội đen Ô Hách."
Nam Tầm hơi trầm mắt: "Sao cô ta chưa bỏ cuộc? Chẳng lẽ cô ta không thấy rõ tình trạng hiện tại ư? Bây giờ Âu Thế Hào rút cổ phần còn có thể lấy được một số tiền lớn, số tiền đó cũng đủ để bọn họ Đông Sơn tái khởi. Nếu không tiếp tục giằng co, chỉ cần bọn họ không mua những thứ hàng hiệu xa xỉ chục triệu trăm triệu, thì số tiền này cũng đủ để bọn họ cả đời không lo áo cơm."
Tiểu Bát: "Từ giàu về nghèo khó. Sống quen kiểu xa hoa vô độ trước đó rồi, sẽ rất khó để hạ tiêu chuẩn sống."
Nam Tầm hỏi Tiểu Bát chuyện sau đó, Tiểu Bát lại không nói cụ thể, chỉ ỉu xìu than thở: "Ngày mai ngươi sẽ biết, nhanh thì, cõ lẽ là tối nay. Đại Boss gần đây luôn bận rộn có thể chính vì việc này."
Nam Tầm nghe như lọt vào sương mù.
***
Vào buổi tối, Âu Càn đè cô không tiết tháo làm vài lần yêu tinh đánh nhau, vẻ mặt sung sướng kề sát tai cô lẩm bẩm: "Đan Tiểu Thủy, tất cả đều kết thúc rồi."
Sau đó ngày hôm sau, Nam Tầm liền thấy được tin lớn trên kênh pháp luật.
Trùm xã hội đen Ô Hách chuyên buôn bán súng ống đạn dược và ma túy bị đào hang ổ, tổng cộng phá được bảy cứ điểm. Hiện giờ Ô Hách đã bị bắt. Vào lúc cảnh sát vọt vào, Ô Hách đang cùng một cô gái làm chuyện không được nhã nhặn cho lắm.
Thời điểm tin tức chiếu đến đây có đính kèm một tấm ảnh minh họa, tuy đã đánh mosaic, song cũng không khó nhìn ra hai người tứ chi dây dưa.
~~~~
4 chapters left ᕦ(ò_óˇ)ᕤ