Editor: thanh huyền
Nha đầu này làn da thật tốt.
Vừa nghĩ tới tay mình từng tâm trạng xúc cảm, Đường tiên sinh đầy đủ khẳng định chính mình có diễm phúc sự thật này.
Hạ Thần Hi thấy ánh mắt Đường Bạch Dạ vẫn nhìn chân của cô, trên mặt không được tự nhiên nóng lên.
Này sắc phôi, thế nào nhìn chân cũng là dại gái.
Hạ bảo bối đi phòng bếp lấy chè đậu xanh.
Hạ Thần Hi buông sách, tùy ý hỏi, "Chuyện công trình Hằng Kim xử lý như thế nào ?"
"Cô hôm nay không thấy tin tức kinh tế tài chính sao?”
Hạ Thần Hi nói, "Tôi buổi sáng cùng bảo bối dắt chó đi dạo, sau đó chúng tôi đi đi dạo phố, đi rạp chiếu phim xem phim, trở về đã rất trễ, không mấy xem tin tức, làm sao vậy?"
Đường Bạch Dạ như có điều suy nghĩ nhìn Hạ Thần Hi, nói, "Triệu Phong chủ động chịu trội chuyện công trình Hằng Kim."
Hạ Thần Hi ngẩn ra, kinh ngạc đến cực điểm, giống như nghe thấy người ngoài hành tinh xâm lấn địa cầu không thể tưởng tượng.
Triệu Phong là ai, mặc dù tiếp xúc không sâu, cô lại thấy vô cùng hiểu rõ.
Trừ phi anh ta không có gì cả, nếu không sao có thể nhận chịu tội?
"Này là chuyện gì xảy ra?" Hạ Thần Hi kinh ngạc hỏi.
"Tôi nghĩ cô nên biết." Đường Bạch Dạ nói, anh thừa nhận mình thăm dò Hạ Thần Hi, dù sao chuyện này thực sự rất quỷ dị, tất nhiên là có người vì Hạ Thần Hi chỉnh Triệu Phong.
Vẻ mặt Hạ Thần Hi mờ mịt, không giống như là giả trang .
Phụ nữ này mặc kệ nghe được cái tin tức gì cũng có thể trấn định như thường, nếu thật là cô làm, cô sẽ không giấu giếm.
Bây giờ xem ra, Hạ Thần Hi cũng không biết.
"Tôi nên biết cái gì?" Hạ Thần Hi bật cười, "Tôi tưởng là anh bức bách Triệu Phong nhận tội."
"Tôi còn không có động tác gì, anh ta liền nhận tội ."
Hạ Thần Hi buông tay, "Tôi cái gì cũng không biết."
Hạ bảo bối từ trong phòng bếp bưng ba bát chè ra, có đá lạnh, có mì ống, hạt ý dĩ, khoai sọ, đậu đỏ, đậu xanh, đậu phộng, miến... Cuối cùng bỏ thêm đá sữa dừa, thoạt nhìn rất ngon miệng.
Rất thích hợp làm bữa ăn khuya.
Đường Bạch Dạ giống như dự liệu đến năng lực của Hạ bảo bối, cũng không gạt bé, tiếp tục nói, "Hôm nay Tưởng Tuệ điện thoại tới, cô ta nói Triệu Phong bị người bắn một phát, đi tới đồn cảnh sát, yêu cầu cục trưởng thả người.”
"Nhất định là có người uy hiếp anh ta, bằng không, anh ta không phải làm như vậy."
"Tôi nhận biết anh ta nhiều năm, người này bối cảnh cường ngạnh, to gan lớn mật, không có gì không dám làm, người đối phó anh ta, nhất định khiến anh ta trải qua một hồi ác mộng, bằng không, anh sẽ không sợ hãi như vậy."
Hạ bảo bối bưng một chén, ngồi trên sô pha, vừa ăn vừa xme sách, giống như đối với chuyện của bọn họ không có hứng thú.
Hạ Thần Hi bưng qua vừa ăn vừa hỏi, "Không đánh thành tàn phế a?"
Hạ bảo bối đối với giọng điệu Hạ Thần Hi kinh người đã rất bình tĩnh, Đường Bạch Dạ liếc xéo cô một cái, nói, "Hạ tiểu thư thoạt nhìn rất vui sướng khi người gặp họa a."
"Tôi là rất vui sướng khi người gặp họa." Hạ Thần Hi lạnh lùng cười, "Án sụp xuống người rốt cuộc là âm mưu gì, tôi không biết, nhưng tôi khẳng định, nhất định cùng Triệu Phong có liên quan, anh ta vì cái gì tôi không biết."
"Nhưng mà, bị thương nửa cái mạng, anh ta nhẫn tâm?”
"Anh ta là con một Triệu gia, án mạng, lại có Tưởng thị trưởng nâng đỡ, rất giỏi chính là cho ra nước ngoài mấy năm, trở về lại là tiêu dao tự tại, người chết chỉ có thể chết vô ích, bồi thường mấy chục vạn kia có thể làm cái gì?”
"Loại người này, không đánh chết tính anh ta mạng lớn, vậy mà tàn phế cũng không, người hạ thủ quá nhân từ ."
Hạ bảo bối gãi gãi đầu, trong lòng thầm nhủ, mẹ, bảo bối cũng không muốn nhân từ a, nhưng nếu anh ta tàn phế, bức quá, anh ta không cứu mẹ làm sao bây giờ a, thế nào đều phải trước đem người làm ra đến lại nói thôi.