Editor: thanh huyền
Hạ Thần Hi cười lạnh nhìn Đường Bạch Dạ, "Đường tổng trễ như thế tới nhà của tôi, chẳng lẽ là muốn nói lời khách sáo, muốn biết có phải tôi tìm người làm hay không ?"
Đường Bạch Dạ nhận thấy được Hạ Thần Hi toàn thân phát ra tức giận, cười nói, "Tôi không nói là cô làm, tôi chỉ đang suy nghĩ, ai ở sau lưng giúp cô, mà cô không biết."
Hạ Thần Hi hỏi lại, "Điều này rất quan trọng sao?"
"Lời vô ích!" Đường Bạch Dạ đương nhiên trả lời, vang vang hữu lực, khí phách văng khắp nơi, "Phụ nữ của tôi đương nhiên phải là tôi quản, người kacs dựa vào cái gì ở trước mặt tôi có cơ hội thể hiện?”
Hạ Thần Hi, "..."
Xì!
Hạ bảo bối uống một hớp chè, một miệng phun ra, 囧 囧.
Lời này của Đường Bạch Dạ nói xong vô cùng bá đạo, có một loại cảm giác ở trước mặt phụ nữ của tôi thể hiện giết không tha.
Hạ bảo bối rụt cổ một cái.
Trong lòng nói, cha, bảo bối sai rồi, lần sau nhất định cho cha cơ hội thể hiện.
Hạ Thần Hi yên lặng xoay đầu đến bên cạnh nhìn Hạ bảo bối, bé và Đường Bạch Dạ quả nhiên có quan hệ huyết thống, lời nói giống nhau như đúc.
o(╯□╰)o.
Đường Bạch Dạ nói một đánh ngã hai mẹ con, có chút tự đắc, cuối cùng cũng có thứ gì có thể chấn trụ này hai mẹ con, quả nhiên anh khí phách, sẽ phải so khí phách với anh, nếu không chỉ có thể bị.... ......
Hạ Thần Hi yên lặng ăn bữa ăn khuya, cái gì cũng không muốn nói .
Hạ bảo bối cười mỉm nói, "Đường tiên sinh, xem ra đối thủ của chú rất mạnh, biểu hiện tốt.”
Đường Bạch Dạ cười nhạo, vẻ mặt càn rỡ, "Để anh ta phóng ngựa qua đây thử một lần, có thể là mấy người xã hội đen của thành phố S, bọn họ lấy cái gì cùng bản thiếu gia so sánh."
"So về dung mạo? Bọn họ trực tiếp đầu thai cũng không bằng bản thiếu gia anh tuấn tiêu sái."
"So về chỉ số thông minh? Bọn họ trực tiếp đầu thai cũng không bằng một phần mười của bản thiếu gia."
"So về bằng cấp? Lão tử tùy tiện xuất một bằng cấp chứng nhận là có thể quất chết bọn họ."
"So về tài phú? Bọn họ một lần nữa đầu thai làm con trai trùm dầu mỏ Afghanistoin cũng không có tiền bằng lão tử ."
"So về sức quyến rũ? Bọn họ một lần nữa đầu thai cũng không bằng một cái giơ tay nhấc chân của bản thiếu gia.”
"Nói ngắn lại, muốn đấu cùng cùng bản thiếu gia, bẩy đời sau này hãy nói." Đường Bạch Dạ phi thường tự kỷ, sở trường đặc biệt của anh, rõ ràng là vẻ mặt phi thường đáng đánh đòn.
Nhưng mà, thật đúng là không lấy ra được một điểm phản bác.
Người ta nói là lời nói thật.
Mặc dù thực sự quá tự kỷ, quá đáng đánh đòn .
Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối lặng yên đem đầu xoay ở một bên, khóe môi cùng co quắp.
Này một bữa ăn khuya, ăn vô cùng có hỉ cảm.
Ăn xong, lúc Đường Bạch Dạ đi toilet, trong lúc vô ý đi qua thư phòng, anh vô ý nhìn phòng của mẹ con bọn họ, chỉ là liếc liếc mắt liền thấy trong thư phòng có bảy tám máy tính, Đường Bạch Dạ thầm nghĩ, nhà ai lại có một thư phòng bảy tám máy tính ?
Hơn nữa, nhìn thiết bị, máy bàn tiên tiến nhất.
"Mẹ cháu làm cái gì, dùng nhiều máy tính như vậy?" Đường Bạch Dạ hỏi Hạ bảo bối.
Hạ bảo bối nhíu mày, cười đến tiểu hồ ly, "Đường tiên sinh, đó là cháu dùng , không phải mẹ cháu cần dùng , trình độ mẹ cháu dùng máy tính giới hạn với vẽ bản thiết kế, lên mạng, xem video, nghe nhạc."
Đường Bạch Dạ nhíu mày, có một ý niệm mơ hồ thoáng qua trong lòng, nhất thời lại nói không rõ ràng.
"Bảo bối, cháu xác định cháu bảy tuổi không sai?"
"Bảy tuổi mấy tháng." Hạ bảo bối sửa đúng lời Đường tiên sinh.
Đường Bạch Dạ, "..."
Này đối với mẹ con bọn họ, thật sự có không ít bí mật thăm dò.