Nhóm bọn bọ hầu như không có nhận thêm nhiệm vụ gì, chỉ làm tiếp những công việc trước đó.
Có đôi khi điều người đi làm việc, nhưng không có đá động gì đến Hạ Thần Hi.
Cô cũng nhìn ra được, Tưởng Tuệ đã quên cô.
Hạ Thần Hi mừng rỡ.
Nếu như Tưởng Tuệ muốn nhìn cô nổi trận lôi đình, thì cô ta nghĩ lầm rồi.
Hạ Thần Hi ở nước ngoài là nhà thiết kế cùng kỹ sư nổi tiếng, chỉ có cô chọn công ty.
Không có chuyện công ty chọn cô.
Tưởng Tuệ không cần cô, chỉ có Tưởng Tuệ tổn thất.
Cô đi làm, nhưng không có việc gì để làm, tiền lương thì vẫn có, lại có thời gian bồi con trai của mình.
Cớ sao lại không làm.
Tiết Giai Vân thần thần bí bí chạy vào phòng thiết kế, "Woa, tin tức lớn, tin tức lớn, Đường đại thiếu gia đến WPL họp, thật là đẹp trai a."
Tiết Giai Vân là điển hình phụ nữ hoa si, nhắc tới Đường đại thiếu gia, hai mắt muốn rớt ra.
Chu Phóng nói, "Anh ta là người đàn ông đã có chủ ."
"Tôi thích anh ta vì anh ta đẹp trai, có chủ hay không cùng tôi không quan hệ, nhưng có cho tôi bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ không kết hôn với anh ta."
Xì!
Hạ Thần Hi cười phun, quả nhiên cô cùng Tiết Giai Vân rất hợp nhau.
Loại đàn ông như yêu tinh này, phụ nữ thông minh đều tránh xa.
"Công chúa là thiên kim của thị trưởng cũng không nắm được tim của anh ta, thay phụ nữ như thay đổi quần áo, thật không đáng tin."
"Chỉ có gương mặt còn coi được."
Thạch Phong nói, "Cho nên nói, người phụ nữ nào coi trọng Đường đại thiếu gia đều rất nông cạn."
Hạ Thần Hi tán thành với những lời này.
Buổi trưa, Đường Bạch Dạ đến phòng thiết kế, phòng thiết kế lập tức trở nên rất náo nhiệt.
Anh cơ hồ bị vây chặt.
Hạ Thần Hi nghĩ thầm, thời đại này, hoa si thật không ít a.
Cô không muốn tìm đến phiền phức, nhân cơ hội không ai để ý trốn đi.
Trên cơ bản, cô thà rằng đối mặt Tưởng Tuệ, cũng không muốn nhìn thấy Đường Bạch Dạ.
Không biết có phải do cô biết anh và Hạ bảo bối có quan hệ.
Cô sợ anh biết được chân tướng sự việc.
Hạ bảo bối chính là con trai của Đường Bạch Dạ.
Tưởng Tuệ trong lòng vui mừng đến cực điểm, Đường Bạch Dạ đến phòng thiết kế, đương nhiên là đến thăm cô.
Tưởng công chúa trong lòng cao ngạo lại ngọt ngào.
Hận không thể chạy khắp nơi khoe khoang.
Lâm Nhiên hỏi, "Hạ Thần Hi đâu?"
Lâm Nhiên là cố vấn pháp luật của Đường thị, lại là bạn bè của Đường đại thiếu gia.
Tưởng Tuệ trong lòng mất hứng, Tiết Giai Vân vừa quay đầu không thấy Hạ Thần Hi, nói, "Cô ấy đi toilet ."
Đường Bạch Dạ hôm nay tới WPL là để trao đổi về tiến độ của dự án phát triển quang cảnh biển, Lâm Nhiên nói muốn thấy Hạ Thần Hi, nên kéo anh đến phòng thiết kế.
Lấy cá tính của anh, anh hạ mình đến WPL họp là đã cho WPL mặt mũi, cũng không muốn đến phòng thiết kế.
Lâm Nhiên nói, Hạ Thần Hi là kiến trúc sư truyền kỳ trong ngành xây dựng.
22 tuổi đã có bằng kỹ sư tiến sĩ, trên toàn cầu, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Đồng thời còn kiêm nhà thiết kế.
Rất giỏi.
Nghe nói là một phụ nữ, nên Lâm Nhiên càng tò mò hơn.
Đường Bạch Dạ không cho là đúng, cái gì mà phụ nữ thiên tài, chẳng qua là người Mỹ ngạc nhiên thổi phồng lên, chỉ là thiết kế một nhà hát lớn, có cái gì giỏi chứ.
Anh cảm thấy chuyện thật phóng đại .
"Thần Hi là hoa khôi của phòng thiết kế chúng tôi." Không biết là ai nói một câu.
Tưởng Tuệ sắc mặt trở nên hết sức khó coi.
Lâm Nhiên cười đến thập phần chính nhân quân tử, giọng điệu thì ngược lại, "Là phụ nữ rất đẹp sao?"
Chu Phóng nói, "Trong trăm người có một người."
Hạ Thần Hi cứng rắn bị Tiết Giai Vân kéo qua, hối hận không kịp .
Tiết Giai Vân nói, cố vấn pháp luật của Đường thị muốn gặp cô.
Chưa nói Đường Bạch Dạ cũng đang ở đó.
Hai người vừa chạm mặt, Hạ Thần Hi liền muốn trốn tránh.
"Cô là Hạ Thần Hi?" Lâm Nhiên kinh hãi hỏi.
Hạ Thần Hi tuyệt đối không phải phụ nữ chỉ nhìn dáng vẻ bề ngoài, tóc cột theo hình tóc đuôi ngựa, trẻ trung, xinh đẹp .
Nói cô là học sinh cấp ba cũng có người tin.
Hạ Thần Hi thầm nghĩ.
Bình tĩnh, phải bình tĩnh.