Đường Thành Nam bị thương nằm viện, Đường lão kinh động , Đường Bạch Dạ có chuyện phải xử lý, buổi chiều cũng đi bệnh viện, Hạ Thần Hi tiếp tục đi làm, Đường lão tức giận, Đường Thành Nam bị thương nặng.
Đường lão không biết là ai đánh Đường Thành Nam bị thương, Đường Nhất Phong lại nghe thấy, Lâm Nhiên gọi xe cứu thương, anh ta ở công ty, vừa lúc thấy Đường Bạch Dạ, thành thật nói cho Đường lão, Đường lão tự nhiên sẽ không bỏ qua cho Đường Bạch Dạ.
Đường Bạch Dạ cũng không gạt Đường lão, liền nói Đường Thành Nam tính - quấy rối nữ nhân viên, nữ nhân viên tự vệ, Đường Thành Nam bị thương.
Đường lão tức giận đến sắc mặt nhăn nhó, trong lòng thầm mắng Đường Thành Nam không nên thân, vừa hận công nhân làm bị thương con ông, "Là ai làm bị thương? Bất kể là ai, ta cũng sẽ không cho cô ta có chỗ đứng ở thành phố S.”
Vết thương Đường Bạch Dạ trên cơ bản không có gì trở ngại lớn, nhàn nhạt nói, "Cha thật đúng là hoàn đế thành phố S sao? Muốn ai chết phải chết, so với tức giận như vậy, sao không giáo huấn con trai thật tốt, để làm loại chuyện hạ lưu này.”
Đường lão tức giận, nhìn hoành Đường Bạch Dạ, "Anh có tư cách gì nói nó, phụ nữ của anh một quân đoàn, anh không hạ lưu sao?"
Đường Bạch Dạ đột nhiên cười, thật là ưu nhã thân sĩ, tươi cười thân thiện như đại sứ ngoại giao, lại lộ ra một chút kiêu ngạo như vậy, "Phụ nữ của tôi thành một quân đoàn là không có lỗi, cha quan báo chí thấy hình ảnh đề là trái ôm phải ấp, cha lúc nào thấy tôi quấy nhiễu tình dục để vào bệnh viện không?”
"Chơi phụ nữ cũng chia đẳng cấp, chớ đem tôi cùng Đường Thành Nam cùng một chỗ đánh đồng, ảnh hưởng phẩm vị."
Đường lão thiếu máu thiếu chút nữa phun ra, tức chết nghịch tử này.
Đường Bạch Dạ lại cười đến rất tao nhã, dù sao Đường Thành Nam không chết được, anh cũng không để ý, "Phòng làm việc của tôi có camera, ghi lại sự kiện anh ta quấy rối công nhân, cha tốt nhất đừng động tâm, nếu không không biết ai chịu thiệt."
"Đường Bạch Dạ, lương tâm của mày bị chó ăn?” Đường lão đại giận, "Người nằm bệnh viện là em trai mày, mày lại giúp dỡ người ngoài, mày muốn tao đánh chết mày phải hay không?”
Đường Bạch Dạ không nói một từ.
Hạ Thần Hi có thể là người thân, Đường Thành Nam mới là người ngoài.
Thân sơ phân không rõ, thảo nào tính tình nóng nảy như thế.
Đường Nhất Phong hòa giải, "Cha, anh, đừng nói nữa, quan trọng chính là nhị ca không có việc gì là được."
Đường Bạch Dạ hừ một tiếng, lười ở ngoài phòng phẫu thuật đợi, đi làm thủ tục xuất viện.
Vốn anh nghĩ mấy hôm nay, lấy ý của anh, anh cảm thấy chuyện bé xé ra to, anh vỗ nghĩ muốn đi, ở lạ chẳng qua là muốn lấy báo cáo giám định, vừa nghĩ tới báo cáo kia, ánh mắt Đường Bạch Dạ lại trở nên hung ác nham hiểm.
Năm đó, rốt cuộc phát sinh chuyện gì?
Toàn bộ buổi chiều hôm đó, tâm tình Hạ Thần Hi bất định, không có cách nào tập trung tinh thần làm việc.
Chuyện Đường Thành Nam bị đưa lên xe cứu thương sự, toàn bộ người ở tầng đều biết, Hạ Thần Hi một hồi, Thái Gia liền hỏi cô rốt cuộc phát sinh chuyện gì, Hạ Thần Hi biết giấu giếm không được, cô đi phòng làm việc tổng giám đốc, Nhị thiếu đã bị đánh thương đi bệnh viện.
Thế nào không có quan hệ, cô cũng là nói qua loa một lần.
Mọi người đội xây cất Đội kinh ngạc, Tiết Giai Vân tức giận nói, "Đường nhị thiếu quá đáng ghét , đáng đời, tốt nhất bị đánh thành đồ ngốc."
"Thần Hi, Đường gia có thể tố cáo cô hay không?”
"Thần Hi, cô có bị thương không..."
... . . .
Thái Gia vỗ tay bảo hay, đột nhiên phun ra một câu, "Thần Hi, nếu như người quấy nhiễu tình dục cô là Đường tổng giám đốc, cô nhất định sẽ theo đúng không?"
Phòng thiết kế sớm đã truyền Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ có quan hệ, chỉ là đội xây cất hợp tác với Hạ Thần Hi thời gian dài, Hạ tiểu thư lại là người biết thức thời, bọn họ cũng không có nói huyên thuyên.