"Gia gia, con nhớ tới ký ức cũ." Oa Oa ngẩng đầu nhìn ông, khẽ nói, "con nhớ tới mình là ai, nhớ lại chính mình đến từ đâu, con muốn về nhà, gia gia, ông có thể giúp con sao?"
Lão nhân gia gợn sóng không sợ hãi nhìn cô bé, Oa Oa trong lòng sợ hãi tiến thêm một bước mở rộng, gia gia lần đầu tiên dùng ánh mắt yên lặng như thế nhìn cô bé, là nhận thấy được cô bé nói dối sao? Còn là... cô bé chặt chẽ đè nặng sợ hãi trong lòng, nỗ lực ngụy trang làm ra một bộ trấn định biểu tình.
"Chuyện biết khi nào?"
"Có một khoảng thời gian." Oa Oa mơ hồ nói.
Lão nhân gia hỏi, "con là ai?"
"con kêu Sophia, đến từ nước A, con gái vua nước A."
Lão nhân gia hơi có chút kinh ngạc, yêu thương vuốt ve tóc Oa Oa, "Oa Oa chúng ta là một vị tiểu công chúa a."
"Gia gia..."
"ông không ngờ, con có thể hướng ông thẳng thắn."
"Gia gia?" Oa Oa trợn tròn cặp mắt, "ông..."
"Theo con tới trên đảo ngày thứ ba, gia gia sẽ biết." Lão nhân gia lại một lần nữa ngữ ra kinh người, Oa Oa trong nháy mắt hóa đá, trống rỗng, cô bé cho là mình ẩn giấu rất khá, không ngờ vậy mà sớm đã bị người biết.
"Kia ca ca?"
"Hạ Thiên không biết." Lão nhân gia nói, "Lúc trước con khóc náo quấn quít lấy Hạ Thiên, ông liền cảm thấy sự tình không thích hợp, ông quyết định đem con mang về, đích xác có tư tâm, nhìn con cùng cháu gái của ông quá giống. Nhưng mà, một danh không biết nội tình người mang về, ông còn chưa từng làm loại chuyện nguy hiểm này, nhất định sẽ cho người ta điều tra bối cảnh của con, Hạ Thiên lúc đó đối với con rất phiền, cũng không có cẩn thận đi điều tra, con ở sân bay lợi dụng thân phận người khác tránh thoát truy sát, quấn lên Hạ Thiên, ông xem con là cố ý gây nên. con rất thông minh, làm được cũng cẩn thận, tra được thân phận con thật sự, còn mất một phen công phu."
"Gia gia, xin lỗi, vừa lại lừa gạt ông." Oa Oa áy náy nói, "con ngay từ đầu liền nhớ con là ai, con sợ ông cảm thấy con có lòng hại người, cho nên không dám nói chính mình cho tới bây giờ nhớ rõ ràng thân phận."
"Không quan hệ." Lão nhân gia nói, kéo cô bé ngồi vào trong ngực, "Thế nào đột nhiên muốn về nhà, nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy muốn về nhà."
"Gia gia, đây không phải là trọng điểm đi, con là công chúa nước A a." Oa Oa nhìn ông, "Nhiều năm như vậy, kỳ thực... Kỳ thực con nhớ kỹ rất nhiều thứ, ông không sợ con bán các ngươi sao?"
"Oa Oa chúng ta không phải người ác tâm như vậy, lại nói, Hạ Thiên thương con nhiều năm như vậy, con thế nào không tiếc làm hắn khổ sở." Lão nhân gia nói, "con lúc trước đến đảo đặc công cũng không phải là cố ý, chỉ là ánh mắt tiêm, biết ai có thể cứu con, ông nhớ con ngay từ đầu cũng từng nghĩ muốn trả thù, nếu như không có Hạ Thiên, này tất cả liền khó nói, vương bài sau này là Hạ Thiên lãnh đạo, ông nghĩ con sẽ không để cho hắn khó xử, cho hắn bôi đen."
"Gia gia, cám ơn ông có thể tin con."
"Trở lại vấn đề, nghĩ như thế nào muốn về nhà?"
"Năm đó theo ca ca đi thành phố S, phụ thân nhân đi tìm con, con đã đáp ứng bọn họ, năm năm sau trở lại, bây giờ đã đến lúc. Lúc trước con còn nhỏ, trở lại phi thường nguy hiểm, con sợ trở lại cũng sống không quá một năm, chỉ có thể trước ở lại bên người ca ca, hơn nữa trên đảo giáo dục phi thường tốt, có thể làm cho con học được rất nhiều việc, cho nên, con sẽ không vội vã trở lại, trái tim của con bệnh vô dược nan y, chỉ có thể kéo một năm rồi lại một năm, con mười năm sinh mệnh, ca ca chiếm cứ sáu năm, còn lại ít ngày, con muốn lưu ở dưới gối cha mẹ hiếu thuận, con không muốn làm cho bọn họ lại thương tâm."