Oa Oa thấp thỏm bất an chờ, cơm chiều cũng không ăn, vẫn đói bụng, Hạ Thiên đi vài tiếng đồng hồ cũng không trở về, liền tối xuống, Lý Viễn cùng Liliane cũng đều đi, cô bé căn bản không có biện pháp an tĩnh lại, trong lòng cầu nguyện ca ca không có việc gì, trên đảo tất cả huấn luyện đều dừng lại, Oa Oa trong lòng như là bị thứ gì cắn, một loại cường liệt bất an làm cho cô bé có một loại cảm giác sắp sụp đổ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì đây?
Mãi cho đến nửa đêm, Oa Oa ngủ một hồi tỉnh, theo cửa sổ nhìn xuống mới nhìn thấy Hạ Thiên đứng trong bóng tối, cả người bị ánh trăng bao phủ, băng lãnh mà hắc ám, Oa Oa chạy xuống lầu đến, "Ca ca, anh thế nào lâu về?"
Hạ Thiên như là không có bất kỳ phản ứng nào, về sau chậm rãi xoay người lại, Oa Oa lấy làm kinh hãi, ánh mắt kia âm lãnh, cô bé là lần đầu tiên nhìn thấy, chẳng sợ lúc trước thời gian cậu ghét cô bé nhất, cậu với cô bé là bất đắc dĩ, chưa từng có như vậy... Thất vọng.
Là cô bé nhìn lầm rồi sao?
"Ca ca?"
Hạ Thiên hơi nhắm mắt lại, che khuất bi ai trong mắt, Oa Oa cẩn thận từng li từng tí cầm lấy tay áo của cậu, như là người chết đuối bắt được cành cây, "Ca ca, xảy ra chuyện gì?"
"Em..." Hạ Thiên nhìn cô bé khuôn mặt hồn nhiên, hoảng hốt trong nháy mắt, cậu rất muốn tin, Oa Oa là vô tội, nhưng mà, động cơ cùng chứng cứ có, cậu vậy mà không có biện pháp phản bác, "Mục Vân Sinh cùng Lý Hoan Tình ở nước A bị người tập kích, Lý Mộ Thành bị bạo tạc mảnh nhỏ bị thương mắt, một con mắt mù, Mục Vân Sinh sống chết chưa biết, Lý Hoan Tình mang thai bảy tháng, hôn mê đến nay chưa tỉnh, đứa nhỏ hơn phân nửa đã là tử thai."
"Ca ca..." Oa Oa ấp úng bất an hô một tiếng, cô bé cũng rất khiếp sợ, vì sao lại phát sinh loại chuyện này? Cô bé biết mấy năm này Lý Hoan Tình ở nước A làm từ thiện, một tháng có chừng mười ngày ở nước A, giúp đỡ những người từng bị Mục Vân Sinh thương tổn qua, cô bé đã sớm không hận người này, sau một năm tham gia hôn lễ, hận đã chậm rãi tiêu tan, hơn nữa đoạn thời gian trước gia gia khuyên bảo, cô bé lại càng không hận bất luận kẻ nào.
Phát sinh thảm kịch như vậy, cô bé cũng rất đau lòng.
"Ca ca, anh đừng khổ sở, sẽ khá hơn." Oa Oa nhẹ giọng an ủi cậu, Hạ Thiên bỏ qua tay cô bé, đột nhiên rống to hơn, "Em đến bây giờ còn chưa nói thẳng với anh? Anh nên gọi em là gì, Oa Oa? Còn là Sophia?"
Oa Oa trợn tròn cặp mắt, khẩn trương đắc thủ tâm đều là hãn, đây là cô bé hôm nay tính toán thẳng thắn nói rõ chân tướng, ca ca làm thế nào biết?
ánh mắt ca ca?
Chờ một chút......
Cậu là có ý gì? Cậu nghĩ là cô bé làm?
Hạ Thiên tiến lên một bước, nhìn ánh mắt của cô bé băng lãnh lại lợi hại, "em ngay từ đầu chính là có kế hoạch lưu ở bên cạnh anh có phải hay không? Nhiều năm như vậy anh đối với em một điểm phòng bị cũng không có, em rốt cuộc có bao nhiêu chuyện? Lý Hoan Tình ở nước A hành tung vẫn luôn là cơ mật, Mục Vân Sinh đem bọn họ bảo hộ được phi thường tốt, chưa bao giờ từng xảy ra một lần ngoài ý muốn, lần này Mục Vân Sinh đi nước A đón cô trở về chờ sinh, mà lại phát sinh loại chuyện này, hành tung của anh chỉ có vương bài cao tầng biết, em ngày đó ở phòng tin tức làm cái gì? Em liên hệ lính đánh thuê Nam Mỹ làm cái gì? Nói a..."
"Em không có..." Oa Oa so với cậu còn khiếp sợ, ca ca đang nói cái gì? Cái gì lính đánh thuê Nam Mỹ? cô bé xác thực đi qua phòng tin tức, chẳng qua là bởi vì gia gia cho phép cô bé cùng ba mẹ liên hệ, cho nên cô bé đi phòng tin tức, về sau gia gia cũng đáp ứng cho cô bé tiếp tục liên hệ, cho nên cô bé đều là lên mạng nhìn tư liệu nước A, hiểu biết tình hình hiện tại nước A, không liên hệ cái gì lính đánh thuê, "Ca ca, anh hiểu lầm, em chưa từng làm..."