Lúc Hạ bảo bối xách một túi lớn rau dưa hoa quả, hải sản các loại thịt xuất hiện ở cửa, ánh mắt Tiết Giai Vân trừng lớn.
Đứa nhỏ mặc quần áo thoải mái, mang theo mũ lưỡi trai màu trắng, mang theo hai túi thật lớn mua hàng.
"Hạ Thần Hi, cậu thế nào để một mình bé đi siêu thị mua đồ, nếu như bị người lừa đi làm sao bây giờ?"
"Bé nhỏ như vậy, cậu ở nước ngoài, cậu không biết trong nước thường có trẻ con bị lừa gạt sao?”
"Ô ô ô, cậu quá nhẫn tâm, bé nhỏ như vậy, thế nào xách nặng như vậy."
...
Này so với ở sân bay nhìn thấy Hạ bảo bối mang theo hành lý cỡ lớn còn muốn xót xa hơn.
Hạ Thần Hi phi thường bình tĩnh nói, "Cậu yên tâm, trẻ con toàn thế giới bị lừa bán, con tớ cũng sẽ không bị người lừa bán."
Hạ bảo bối cười mỉm, tiểu thân sĩ tiếp lời, "Nói không chừng cháu sẽ đem bọn họ lừa bán đến Trung Đông làm lao công."
"Bán lấy tiền, mẹ giúp cháu đếm tiền.”
Hạ Thần Hi gật đầu, "Đúng vậy, vừa lúc thêm tiền sinh hoạt."
Hạ bảo bối đạo, "Phải ."
Tiết Giai Vân, "..."
Mẹ con các người thật sự là quá cường đại.
"Chị Tiết, buổi trưa ở nhà của em ăn cơm đi.”Một tiếng chị Tiết, làm Tiết Giai Vân mở cờ trong bụng.
"Tốt, chị đã sớm nghĩ nếm thử tay nghề Thần Hi, toàn năng như thế, tay nghề nhất định rất tốt."
Hạ bảo bối bật cười, mím môi cười thế nào đều giống như cô bé.
Lại lộ ra một điểm trêu tức cùng giảo hoạt.
Hạ Thần Hi chọc mộng ảo của Tiết Giai Vân tan thành bong bóng, "Giai Vân, tớ trù nghệ không tốt, đều là bảo bối làm cơm ."
Tiết Giai Vân, "... Bé làm cơm?"
"Đúng vậy."
Tiết Giai Vân nghĩ đến một màn ở sân bay kia, hết hồn hỏi, "Ai giặt quần áo?"
"Bảo bối a."
"Ai lau nhà?"
"Bảo bối a."
"Ai làm dọn dẹp?"
"Đương nhiên là bảo bối a."
Hạ Thần Hi trả lời như việc đương nhiên, một chút cũng không đỏ mặt, Tiết Giai Vân có chút cảm giác muốn chết.
Rống to một tiếng, "Vậy cậu làm cái gì?"
Hạ Thần Hi nói, "Tớ phải đi làm, lại vẽ bản thiết kế, lại đi công trường, tớ rất bận a."
Tiết Giai Vân, "..."
"Hạ Thần Hi, cậu là đồ con heo, thế nào không thương tiếc chà đạp tiểu bảo bối đáng yêu.”
Hạ bảo bối nói, "Được mẹ chà đạp cháu vô cùng yên tâm thoải mái."
Đương nhiên, bé cũng cam tâm tình nguyện.
Hầu hạ mẹ là chuyện tốt nhất trên thế giới.
Bé có một người mẹ tốt như vậy, đương nhiên muốn được hầu hạ rồi.
"Bảo bối, mẹ ngược đãi em," Tiết Giai Vân nói, "Chị nhất định sẽ đối tốt với em, em cùng chị về nhà đi.”
Hạ Thần Hi, "..."
Thì ra nói nhiều như vậy chính là vì lừa bán bảo bối của cô a?
Hạ Thần Hi cười mắng, "Tớ chăm sóc đâu phải một ngày mới được con trai, con trai toàn năng như vậy dễ sao? Tiết Giai Vân, cạy bức tường người giác đạo a."
"Cậu thực sự là một con heo." Tiết Giai Vân tiêu tan .
Hạ bảo bối vô cùng đồng ý.
Tiết Giai Vân càng xem càng thích, thèm nhỏ dãi nhìn Hạ bảo bối, "Bảo bối, chị không muốn Lâm Nhiên, em cưới chị đi.”
Hạ Thần Hi, "..."
Hạ bảo bối rất bình tĩnh nói, "Nếu như chị Tiết trẻ thêm 25, bảo bối nhất định sẽ coi chị là người đầu tiên được đề cửa chọn làm vợ.”
Tiết Giai Vân khóc gào, "Không có việc gì, hiện tại tình yêu chị em lưu hành."
Hạ bảo bối khó xử bĩu môi, "Thế nhưng em ưa loli a."
Tiết Giai Vân, "..."
Hạ Thần Hi không nói gì nghẹn ngào, Hạ bảo bối, con thực sự là nghiệp chướng.
Thực sự quá tuyệt vời.