Editor: thanh huyền
"Cha, cùng của chúng ta lợi ích không giống nhau, hà tất cùng chúng ta đối nghịch, huống hồ, Đường môn không phải là đối thủ của tổ chức Vương Bài, tiếp qua một hai năm, Tiêu Tề cũng không phải là đối thủ của chúng ta."
"Cha không ngừng tìm chúng ta gây phiền phức, điểm này khiến con rất khổ não a."
Hạ bảo bối nói xong rất thong thả, không kiêu không nóng nảy, mang theo một loại tự tin ung dung, Đường Bạch Dạ nói, "Cha tìm các người gây phiền phức, các người không tìm cha gây phiền phức sao?"
Hạ bảo bối than buông tay, "Cho nên, chúng ta đều thối lui một bước, giải hòa có được không?"
Giải hòa, đây là Đường môn cùng tổ chức Vương Bài qua nhiều năm như vậy, vấn đề khó khăn nhất điều hòa.
Không ngừng đàm phán bao nhiêu lần.
Long Tứ ở trên bàn đàm phán đều bị Đường Bạch Dạ kích thích phái người tới ám sát anh.
Vấn đề này, vẫn không chiếm được điều hòa.
Đường Bạch Dạ trầm sắc, nhất thời không nói chuyện, Hạ bảo bối rất yên tĩnh, cho anh thời gian tự hỏi, ba phút, Đường Bạch Dạ hỏi, "Con có thể đại diện tổ chức Vương Bài?"
"Có thể!" Hạ bảo bối trầm giọng hứa hẹn.
Đường Bạch Dạ gật gật đầu, anh là một người phi thường thức thời, luận thực lực, Đường môn đích xác không phải là đối thủ của tổ chức Vương Bài, súng ống đạn dược Đường môn, không bằng tổ chức Vương bài.
Hơn nữa, tổ chức Vương Bài có máy bay chiến đấu chính mình, không quân chính mình, đội ngũ đặc công chính mình, thiết bị thông tin cường đại, chiếm hết tài nguyên.
Đương nhiên, vương bài muốn tiêu diệt Đường môn, cũng không phải không có khả năng.
Không kể là Lục Trăn, còn là Long Tứ, ai tới đàm phán, Đường Bạch Dạ cũng sẽ không để ý tới, chỉ cho bọn họ một bóng lưng kiêu ngạo.
Nhưng mà, hôm nay tới đàm phán là con anh.
Bảo bối của anh con trai.
Tình huống lại có chút không giống nhau.
Hạ bảo bối mặc dù là con anh, nhưng một màn kia ở bến tàu, Đường Bạch Dạ nhìn ra, Hạ bảo bối với tổ chức phi thường trung thành, đã là cha con hai người ai cũng không muốn lui một bước, không như giải hòa.
Chẳng sợ anh không tình nguyện.
Nếu không có thể làm sao, thực sự cùng con trai là địch, một ngày kia lại dùng họng súng nhắm ngay con trai sao?
Bến tàu một màn kia, không thể tái xuất hiện.
"Được, muốn cùng giải hòa có thể, tất cả giao dịch súng ống đạn dược tổ chức Vương Bài ở Bắc Mỹ, đại lý chỉ có thể là Đường môn, ngày sau, cha phía sau màn giao dịch, buôn lậu, nếu như cần tổ chức Vương Bài giúp, các người phải cung cấp giúp đỡ." Đường Bạch Dạ đưa ra điều kiện.
Hạ Thiên thì thào tự nói, "... Cha, cha còn có thể lại vô sỉ một chút sao?"
Đường Bạch Dạ quyết đoán mà đem con đường vô sỉ này đi tới, "Tương lai cha sẽ đối phó tập đoàn Hỏa Vân, tổ chức Vương Bài có thể bận giúp là tốt nhất, không thể giúp liền xa một chút, không cho phép nhúng tay."
Hạ Thiên, "..."
Bé không dám tin, cha bé thực sự đối với bé vô sỉ như vậy.
"Quyền đại lý Bắc Mỹ, con cho cha ba năm." Hạ bảo bối cân nhắc lợi hại, trầm giọng nói.
Đường Bạch Dạ lắc đầu, "Bảy năm!"
Hạ bảo bối giơ lên năm ngón tay, "Lựa chọn cuối cùng, năm năm!"
"Không có vấn đề!" Đường Bạch Dạ quả nhiên rất sảng khoái.
Hạ bảo bối vuốt cằm, vô cùng khinh bỉ Đường Bạch Dạ, vậy mà cũng mặc cả giá cả với con trai, "Cha a, cha kiếm tiền của con trai, cha không xấu hổ a, cha không tự ti, cha không đỏ mặt sao?”
"Sẽ không!" Vẻ mặt Đường Bạch Dạ chính nhân quân tử cười, thái độ muốn nhiều thân sĩ thì nhiều thân sĩ, một chút cũng không giống như là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của .
Hạ bảo bối nhìn Đường Bạch Dạ, "Cha, cha thành thật nói cho con biết, cha vừa ở bến tàu diễn trò, một đường trở về lại đè nặng khí áp, kỳ thực trong lòng cha vẫn tính toán thế nào bóc lột con đi?"
"Con nói xem?" Đường Bạch Dạ cười đến càng quân tử.
Hạ bảo bối lại một lần nữa khẳng định, bé bị cha tính kế.