Đường Bạch Dạ tốn bao nhiêu tâm tư ứng phó cô, an ủi cô, anh thực sự rất bận.
Kỳ thực, mặt mũi thị trưởng anh cũng không cần để ý, chỉ là không muốn quá lao lực, dù sao chuyện này đối với anh ảnh hưởng không lớn, anh cũng không muốn phiền phức, cũng không đại biểu anh ngốc.
"Đường, em thực sự rất oan uổng, anh nhất định phải tin em." Tưởng Tuệ nước mắt lòa xòa.
Đường Bạch Dạ nói, "Tiểu Tuệ, em đi về trước đi, chuyện này rất nhanh qua đi, không nhớ."
"Anh không tin em sao?"
Đường Bạch Dạ nói, "Nếu chuyện này không phải là thật, em không thẹn với lương tâm, hà tất tới hỏi anh tin hay không?”
Anh không yêu Tưởng Tuệ, bảy năm làm bạn, có chút tình nghĩa, nhưng mà, tuyệt đối cùng tình yêu nam nữ không quan hệ, anh không thương tiếc cho cô. Nhưng mà, thân là vị hôn thê trên danh nghĩa của anh, xảy ra chuyện như vậy, anh cũng thành trò cười trong thương giới.
Anh không quan tâm, ánh mắt người ngoài anh xưa nay không quan tâm.
Chỉ là có chút mệt mỏi ứng phó cha con Tưởng gia.
Nếu không phải anh còn chưa có triệt để nắm giữ quyền lực Đường gia, anh sẽ không cùng bọn họ hao tổn.
Cho đến bây giờ, anh cũng không thích hợp cùng bọn họ bất hòa.
Tưởng Tuệ thương tâm muốn chết, điên cuồng truy cứu là ai ở sau lưng phá rối.
Chuyện này Tưởng Tuệ náo cả thành phố đều biết, những tin tức, thành phố S trong khoảng thời gian này vô cùng đặc sắc, về thiên kim thị trưởng trở thành đề tài hấp dẫn người người thảo luận.
Mặc dù chính thức nói, đây không phải là thật.
Ai cũng biết, kỳ thực, trong này có vấn đề.
Ảnh Tưởng Tuệ ở trên mạng được xóa sạch sẽ, nếu như mọc lên như nấm, càng đặc sắc vô cùng.
Đường Bạch Dạ cuối cùng cũng xác định, Tưởng Tuệ nhất định đắc tội với ai, có người cố ý chỉnh cô.
"Em không đã đắc tội ai." Tưởng Tuệ phản bác, nếu nói là Hạ Thần Hi, cô ta cũng không có bản lĩnh như vậy, cô ta chẳng qua là một kỹ sư mà thôi.
Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, chuyện quỷ dị như vayajtrais lại làm anh vô cùng không vui.
Anh xác thực không quan tâm danh dự Tưởng Tuệ, nhưng mà chuyện này quan hệ đến danh dự của anh, mặc dù anh xưa nay không có danh dự xa xỉ gì đó, nhưng mà, nhà anh quan tâm.
Giống như một con ruồi vòng quanh bên người, chung quy không thoải mái.
Thế là, Đường Bạch Dạ truy tìm tín hiệu của đối phương, tra người gửi ảnh chụp.
Đường Bạch Dạ 20 tuổi lấy được học vị MBA, chứng minh cấu tạo đầu óc người này cùng người thường không như nhau, thuộc về đoàn người chỉ số thông minh cao, anh đối với máy tính tinh thông không phải một chút.
Cũng là một danh hacker cao cấp.
Nhưng mà, anh cùng Hạ bảo bối so sánh, đây tuyệt đối là Hạ bảo bối cao hơn.
Hạ bảo bối tuổi còn nhỏ, dừng ở phương diện trời cho còn chưa phát huy hết, phương diện máy tính tiềm năng đã phát triển đến giai đoạn khủng bố.
Bé tra được là Đường Bạch Dạ, khóe môi phấn phấn nộn nộn cười.
"Cha thân ái, cha nghĩ cùng bảo bối đấu."
"Nộn ước."
Đường Bạch Dạ truy tìm một buổi tối, vị trí địa lý của đối phương từ New York biến đến London, lại từ London trở về Berlin, lại từ Berlin biến đến Paris, lại từ Paris biến đến nam cực... Anh gật đầu một cái không được.
Hiển nhiên, Đường Bạch Dạ thất bại.
Đường Bạch Dạ yêu nghiệt cười, tính toán buông tha truy tìm, rất hiển nhiên, thực lực đối thủ rất cao, đã không phải một ngôi cao , không dễ dàng tra ra ra.
Anh xưa nay không làm chuyện uổng phí.
Nhưng mà, ngay lúc anh tính toán nghỉ ngơi, máy tính của anh tối đen, đối phương vậy mà khống chế máy tính anh?
Đường Bạch Dạ kinh hãi không ngớt, trong máy tính của anh có rất nhiều tư liệu tuyệt mật, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.
Đối phương không biết là địch hay bạn.
Ngay lúc anh tính toán mở ra tự hủy.
Trên màn hình đột nhiên xuất hiện một thiếu nữ mặc bikini, ánh mắt mị hoặc, môi đỏ mọng hấp dẫn, chớp chớp mắt.
Màn hình phía dưới có một hàng chữ.
"Thân ái, cầu xoa, cầu thân hôn, cầu quyến rũ."