Lọc Truyện

Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
Editor: thanh huyền

Đường Bạch Dạ nói, chuyện phạm pháp, tôi luôn luôn không làm, giống như một học sinh tiểu học nói, cha, con muốn sinh con, khôi hài như vậy.

Lấy tính cách của Đường Bạch Dạ, có người tìm anh ta nâng giá cổ phiếu, anh ta sẽ giống như quỷ hút máu người không chừa lại một mảnh, đây mới là Đường Bạch Dạ.

Hạ Thần Hi không nói gì, không tham dự thảo luận.

Chuyện trên thương trường, cô không thích hợp quan tâm, cô chỉ quan tâm việc làm của cô.

"Hạ tiểu thư, cô thực sự cảm thấy trì hoãn thi công, một lần nữa thiết kế lại sao?" Đường Bạch Dạ hỏi.

Trì hoãn thi công một ngày, tổn thất không thể đo lường, không đúng thời hạn hoàn thành, Đường thị bên này tổn thất nặng nề.

Hạ Thần Hi nói, "Tuyệt đối cần, đội thi công không dựa theo thiết kế thi công, tự mình cải biến, thép không đủ dày, độ dày cũng không hợp tiêu chuẩn, tôi không biết các người đánh giá tiêu chuẩn có phải chỉ cần to là được không.”

"Tôi là một kỹ sư kết cấu, trên bản thiết kế kiến trúc, kết cấu kỹ sư, trên bản thiết kế có thể phòng được động đất cấp 16, tôi sẽ không để nó sụp xuống ở động đất cấp 12.”

Ánh mắt Trần Dương xẹt qua một tia tán thưởng, anh thích người phụ trách nghiêm túc như vậy, đặc biệt là phụ nữ, thực sự không dễ dàng.

Đường Bạch Dạ nhíu mày, "Thật nghiêm trọng như thế?"

Hạ Thần Hi cười híp mắt , ngọt ngào động lòng người, Trần Dương cùng Đường Bạch Dạ giật mình một chút, Hạ Thần Hi nói, "Đường tổng đây là đang chất vấn năng lực chuyên nghiệp của tôi sao?"

Trần Dương cười, Đường Bạch Dạ hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên đích xác là chất vấn năng lực chuyên nghiệp Hạ tiểu thư.

Hạ Thần Hi cũng không tức giận, nhàn nhạt nói, "Nếu Đường tổng mời được kỹ sư kết cấu đến chất vấn năng lực chuyên nghiệp của tôi, bằng không người ngoài nghề không thể biết, miễn cho cười chết người. Giống như tôi không phải học vị MBA, tôi cũng không đánh giá hai anh quản lý thế nào."

Trần Dương cũng nhịn không được nữa cười to, "Bạch Dạ , cậu cuối cùng cũng có ngày bị nói câm.”

Đường Bạch Dạ đáp lại chính là hừ lạnh một tiếng.

Tiếp đến, mấy người vừa ăn cơm, vừa nói chuyện.

Điện thoại của Trần Dương đột nhiên vang lên, anh ra nhận điện thoại, trở về xin lỗi nói, "Tôi có một việc việc gấp lập tức phải trở lại, Thần Hi, cô bồi Bạch Dạ dùng cơm."

Anh ta nói xong, cấp tốc lách người.

Thời gian Hạ Thần Hi mở miệng cũng không có.

Đường Bạch Dạ nhìn cô, thờ ơ hỏi, "Cô đang sợ tôi?"

"Anh cũng không phải yêu ma quỷ quái, tôi vì sao sợ anh?"

Coi như là yêu ma quỷ quái, cô cũng không sợ anh ta.

"Hạ tiểu thư, tôi nghiêm trọng hoài nghi, tôi nghi ngờ cô là chuyện gì có lỗi với tôi phải không.” Đường Bạch Dạ một chữ một nói.

"Mỗi lần nhìn thấy tôi, cô luôn luôn có một dáng vẻ muốn xin lỗi."

Vẻ mặt Đường Bạch Dạ rất bao dung độ lượng, cười nói, "Hạ tiểu thư, nói đi, tôi sẽ không trách tội cô."

Trong lòng Hạ Thần Hi run lên, Đường Bạch Dạ thực sự là quan sát tỉ mỉ, cô đích thực là chột dạ, dù sao Đường tiên sinh cho cô một món lễ vật lớn như vậy ở nhà, làm bạn với cô bảy năm, bé không phải là vô tri.

Bảo bối thường thường sẽ cùng Đường tiên sinh gặp mặt, nói như thế nào cũng có điểm lo lắng.

"Đường tiên sinh, đây tuyệt đối là lỗi của anh cảm thấy, tôi chưa từng thấy anh, sao có thể làm ra chuyện thật có lỗi với anh." Hạ Thần Hi cười híp mắt nói, "Sợ rằng chỉ có Đường tiên sinh xin lỗi người khác, làm gì có người khác dám xin lỗi ngài."

"Nếu là tôi thực sự đắc tội với anh, chỉ sợ anh ghi hận cho đến lúc chết, sao có thể không nhớ tôi?”

Mặt Đường Bạch Dạ mặt lập tức như quan tài vừa cứng lại thối, "Hạ tiểu thư thật là hiểu tôi."

Có thù tất báo chính là nguyên tắc của Đường Bạch Dạ.
Danh sách truyện HOT