Năm nay cô 25 tuổi, là sinh viên xuất sắc của trường đại học Princeton, năm 22 tuổi cô đã lấy được bằng kỹ sư tiến sĩ.
Năm 24 tuổi thiết kế ra nhà hát Opera nổi tiếng thế giới, một đêm thành danh, trở thành vương bài nhà thiết kế của WPL .
Năm nay được cử đến thành phố S.
Mọi người thấy Hạ Thần Hi một thân thảnh thơi, nhưng bên cạnh tiểu bảo bối lại mang nhiều hành lý như vậy, mọi người có chút bất mãn.
"Oa, đứa trẻ thật là đáng yêu, tại sao Hạ tiểu thư lại để bé mang nhiều hành lý như vậy?"
"Đúng vậy, nó nhỏ như vậy, thế nào mang hết được ?"
Hạ bảo bối cười đến ưu nhã như quý ông lịch lãm, thậm chí là nho nhã lễ độ .
"Cháu mang được, chỉ cần có mẹ ở bên cháu, mẹ chính là nữ vương”.
Nữ vương không cần động một đầu ngón tay.
"Oa, cháu thật đáng yêu a." Trương Khả thiếu chút nữa muốn ôm Hạ bảo bối.
Mấy người cười cười nói nói lên xe việt dã.
Trần Binh hay nói, Tiết Giai Vân cũng tự tin hay nói, người cũng không tệ, mấy người đơn giản chỉ nói đến chuyện công việc.
Thứ hai Hạ Thần Hi có thể bắt đầu đi làm được chưa ? Quá trình thích nghi công việc mới chắc cũng không gặp nhiều khó khăn lắm đâu.
Hạ Thần Hi tỏ vẻ không có vấn đề.
Trần Binh ân cần hỏi, "Cô có cần thêm chút thời gian thích nghi với thành phố S này không?"
Hạ Thần Hi nói, "Không cần thiết, tôi cũng là người của thành phố S."
"Thật sao?" Tiết Giai Vân ngạc nhiên nói, "Nghe nói cô học và làm việc ở Mỹ, tôi tưởng cô là người Mỹ gốc Hoa."
"Tôi sống ở Mỹ, nhưng tôi được sinh ra ở đây."
Rất ít người biết Hạ Thần Hi chưa kết hôn đã sinh con, nhìn đứa bé đã lớn như vậy, nhưng lại không nghĩ đến trong hồ sơ của Hạ Thần Hi viết vẫn chưa kết hôn.
Cũng không ai nhắc đến cha đứa bé là ai.
Xe đem bọn họ đưa đến thành phố S căn họ gần cảnh biển.
Xung quanh là những dãy nhà cao, biệt thự độc lập với nhưng căn hộ cạnh biển
Một con sông dài đem thành phố S ngăn thành hai bên đông tây, biệt thự hướng mặt ra biển.
Hạ Thần Hi được hưởng đãi ngộ này, quả thực rất tốt.
Nhà ở là công ty giải quyết, bằng không tiền thuê nhà trọ có cảnh biển mắc như vậy, cô có chút luyến tiếc a.
Mẹ con bọn họ ở trên tầng mười lăm, một trăm hai mươi mét vuông, hai phòng ngủ, một thư phòng, còn có một phòng chứa đồ, hai phòng vệ sinh, một phòng khách lớn, một nhà bếp lớn.
Đối với hai mẹ con ở thế là quá dư rồi.
Phòng khách có ban công, hướng ra sông, buổi tối có thể nhìn cảnh biển
Hạ Thần Hi cảm ơn sự giúp đỡ của mọi người, mấy người ngồi một hồi, lần lượt rời đi.
Dưới lầu, Tiết Giai Vân nói, "Hạ tiểu thư thật trẻ, những người không biết còn cho rằng cô ấy mới mười tám tuổi."
"Đúng vậy, sợ rằng rất khó có người tin, cô ấy có gương mặt rất thuần khiết."
"Một điểm cũng nhìn không ra cô ấy lại là mẹ của đứa bé bảy tuổi."
...
Trần Binh nói, "Hạ tiểu thư chưa kết hôn đã sinh con, trong công ty đừng nói ra, biết không?"
"Biết, biết."
...
Trên lầu.
Hạ Thần Hi đem mình ngã trên ghế sô pha mềm mại, Hạ bảo bối bắt đầu sắp xếp dọn dẹp căn phòng.
Như theo lời Hạ bảo bối nói, có bé bên cạnh, Hạ Thần Hi chính là nữ vương, cái gì cũng không cần làm.
"Mẹ, quần áo của mẹ con đã treo lên giúp mẹ rồi, mẹ cần giặt gì , một hồi gọi điện thoại gọi người đến lấy."
"Quần lót áo lót đặt ở tủ quần áo phía dưới ngăn thứ hai và thứ ba."
"Tất chân đặt ở tủ quần áo ngăn đầu tiên, phụ kiện để bên hông ngăn đầu tiên luôn."
" Tất cả trang sức để trên bàn trang điểm."
"Đồ trang điểm con cũng phân ra từng loại, mẹ đừng dùng sai nha."
...