Nửa đêm bầu trời đêm trong thành phố lấp lánh đầy sao, hơi lạnh đêm xuân bao phủ toàn bộ thành phố phồn hoa này.
Đột nhiên Du Lệ tỉnh giấc, thò tay ra lần mò không thấy ai bên cạnh, chỉ còn lại hơi ấm. Cô nhanh chóng xoay người ngồi dậy, thò tay ra bật đèn đầu giường lên, quan sát 1 vòng, liếc nhìn một cái thấy cửa sổ sát đất hơi hé, rèm cửa phất phơ, thoáng thấy bóng người ở trên ban công.
Du Lệ nhanh chóng rời giường, rút cây kiếm gỗ đào bên giường ra, đây là chỗ Chử Hiệt để trước đó, rồi đi tới cửa sổ sát đất.
Cô đem theo kiếm gỗ đào, cẩn thận đến gần, vén rèm cửa lên xem xét, thấy Chử Hiệt đã khống chế được kẻ địch, lập tức thở phào.
Chử Hiệt đè chặt quỷ hút máu trên lan can, quay đầu ra thấy cô thì bảo, “Anh làm em thức rồi hả?”
Du Lệ lắc đầu, thực tế, quỷ hút máu và Ma Tộc hình như giao đấu một trận yên lặng, im ắng, có thể nói là cao thủ cao cấp giằng co với nhau, nếu cô không quen khí tức của anh, đột nhiên không thấy anh dĩ nhiên sẽ tự dưng tỉnh giấc ngay.
Mắt cô rơi xuống trên người quỷ hút máu bị Chử Hiệt khống chế, là một quỷ nam hút máu tóc vàng, vóc dáng vô cùng anh tuấn, hỏi, “Gã tới lúc nào thế?”
“Vừa tới thôi”
Chử Hiệt nói xong, rút xoạt một sợi dây thừng ra, trói quỷ hút máu lại.
Quỷ hút máu thấy anh dùng loại đồ vật của con người này trói mình lại, vốn hơi khinh miệt chút, ai ngờ gã thử tý lại phát hiện ra dây thừng này không rõ dùng thứ gì để tạo thành, độ cứng còn tinh khiết ngang còng tay, bất giác không cách nào thoát ra nổi.
Sắc mặt nó lập tức thay đổi mấy lần. Du Lệ thấy sắc mặt quỷ hút máu kia biến hóa mấy lần bất giác phì cười.
Trong mắt bọn chúng, Chử Hiệt chỉ là một con người, cho dù có là thiên sư Hoa quốc chăng nữa cũng không thoát khỏi phạm trù con người, dĩ nhiên chẳng coi ra gì. Ai ngờ cái loại mình coi thường này lại khiến bọn chúng ngã ngửa.
Còn Chử Hiệt dùng dây thừng trói bọn chúng lại, chính là được các thiên sư Hoa quốc đặc biệt chế tạo ra, chuyên dành để đối phó với yêu ma quỷ quái, bên trên còn thêm cả thuật pháp thiên sư vào nữa, là thứ Chử Hiệt mua được trong tay Mễ Thiên Sư, có thể trói được cả quỷ, huống chi là quỷ hút máu.
“Xử lý gã thế nào đây?” Du Lệ hỏi, lúc trước biết quỷ hút máu liên thủ với Ma tộc định đối phó với Chử Hiệt từ chỗ Luda, không ngờ lại xảy ra nhanh đến thế.
Chử Hiệt định nói gì đó, đột nhiên nhìn về hướng cổng, kéo cô lại bên cạnh.
“Sao thế?”
“Có thứ gì đang tới” Thần sắc Chử Hiệt hờ hững, chỉ người quen mới biết rõ anh, hiện giờ anh đang rất mất hứng.
Mất hứng là đương nhiên rồi, canh ba nửa đêm không ngủ được, còn có một ít con chó con mèo tới quấy nhiễu giấc mộng người ta, không bóp chết chúng mới lạ đó.
Lúc này Chử Hiệt để Du Lệ ở phía sau mình, anh ra khỏi phòng.
Họ lấy thêm phòng khách ở khách sạn, đi qua phòng khách là tới cánh cửa chính.
Du Lệ đi đằng sau Chử Hiệt, vừa ra khỏi phòng khách, cô phát hiện ra bóng Chử Hiệt đã biến mất khỏi tầm mắt, đưa mắt nhìn lại thì thấy có mấy bóng đang đánh nhau ở cửa.
Du Lệ hơi nóng ruột cầm chắc kiếm gỗ đào, hít sâu một hơi, đột nhiên xoay người một cái đâm một kiếm gỗ đào tới.
Phập một cái, một mùi hôi tanh ngập tràn, Du Lệ không rõ mình đâm phải thứ gì, lùi lại vài bước, dựa lưng vào vách tường, chém giết một loạt những sinh vật cứ ào ào từ trong bóng tối tràn ra.
Những tiếng bình bịch, bùm bụp vang lên xen lẫn tiếng rên rỉ, cũng không ồn cho lắm. Du Lệ đứng ở nơi hơi vắng, ép những bóng đen rút lui, đồng thời cũng làm mấy bóng đen bị thương, kiếm cầm trên tay vẫn ổn, hơi thở bình thản, có thể thấy hiệu quả rèn luyện nửa năm qua cũng không tệ.
Sau đó không lâu, Du Lệ nghe tiếng bước chân vang lên ngoài cửa, ngay sau đó là tiếng Luda vang lên, “Hai người không sao chứ?”
Lời vừa dứt, đèn trong phòng bật sáng rõ.
Du Lệ ngẩng đầu nhìn lại thấy Luda và Guzman xuất hiện ngay ở cửa ra vào.
Họ nhanh chóng tiến lên giúp Chử Hiệt khống chế kẻ địch, đồng thời cũng lộ ra Ma nữ Shiya đứng cách cửa không xa.
Shiya do dự chút, cuối cùng vẫn quyết định tiến lên, đi nhanh chóng đến bên cạnh Du Lệ, ngăn những Ma tộc đánh lén kia lại.
Có quỷ hút máu nhận ra Guzman, lập tức vừa giận vừa sợ, “Guzman Alger, anh dám ở cùng con người, Cổ Tư Mạn nhà anh….”
Guzman tung một đấm vào thẳng mặt gã, nói lạnh tanh, “Đừng có mà lôi ta với Cổ Tư Mạn nhà ngươi với nhau nhá, cho dù là đại nhân Cổ Tư Mạn nữa cũng không ngu như mấy bọn mày, tùy tiện ra tay với con người như thế”
Mặc dù Quỷ hút máu bị Giáo Đình phân vào loại sinh vật bóng đêm, nhưng gia tộc quỷ hút máu cũng cần phát triển, cũng chế định ra điều lệ và luật pháp để mình tuân theo, trong đó cũng có luật không được giết người vô tội, nếu không sẽ bị đội chấp pháp truy sát. Cũng bởi vậy, Giáo Đình mới có thể giằng co với gia tộc quỷ hút máu, bình yên vô sự cho đến giờ, cũng không đuổi cùng giết tận, tổn hao lực lượng hai phe.
Mặt khác, Du Lệ đả thương mấy Ma tộc cao cấp liên tục, Shiya cũng ra tay ngăn cản một Ma tộc có thực lực khá mạnh lại.
Ma tộc cao cấp đó âm trầm nhìn Shiya, tức giận bảo, “Ma nữ Shiya, cô định phản bội đại nhân Tắc Long sao?”
Shiya cười tủm tỉm bảo, “Sao gọi là phản bội thế? Tôi chưa từng bao giờ đầu quân vào đại nhân Tắc Long, nhưng cũng kính ngưỡng lực lượng của đại nhân Tắc Long, thần phục ngài ấy mà thôi”
Ma tộc cao cấp lập tức im bặt.
Đại đa số Ma tộc là sinh vật vô cùng giảo hoạt, tất cả lấy lợi ích của bản thân lên trước, truy đuổi kẻ mạnh, thần phục kẻ mạnh, cũng không bỏ được việc nguyện ý trung thành, Shiya cũng thế, cũng chẳng có gì mà không đúng cả.
Nhưng Shiya công khai trợ giúp con người, chẳng lẽ hai con người kia có thứ gì đó mà cần cô ấy ra tay sao?”
Ma tộc cao cấp thấy hơi khó hiểu, nhưng gã càng khó hiểu thì lúc này lại càng không nghĩ nhiều, vì sau khi Chử Hiệt ra tay, đã vòng trở lại, dễ dàng khống chế gã, trói chặt ném sang một bên.
Ma tộc cao cấp trợn mắt nhìn Chử Hiệt, tuy bọn chúng đã đánh giá cao con người này, lại không ngờ con người này còn lợi hại hơn cả chúng suy nghĩ nữa.
Rồi đám Ma tộc và quỷ hút máu nhanh chóng bị trói chặt ném vào phòng khách.
Shiya tiện tay ném quỷ hút máu ở ban công xách tới,đếm đếm, đêm nay quỷ hút máu tập kích có hơn 5 tên, hơn nữa đều là thực lực quỷ bá tước trở lên, Ma tộc thì có bảy tên, thực lực không tầm thường, cũng coi như nổi tiếng, nhưng…
Shiya đột nhiên nghĩ đến gì đó, không kìm được nhìn về phía Du Lệ.
Nếu vừa rồi cô ta không nhìn nhầm thì lúc ấy Chử Hiệt đang một lòng đối phó với quỷ hút máu xâm lấn ở cửa ra vào, còn Ma tộc thì lại tiến vào từ cửa sau, Du Lệ là người hứng tất. Nhưng con người này, lại đứng trong góc phòng, chặn lại được toàn bộ tập kích của Ma tộc đó, không những hoàn hảo chẳng sứt mẻ gì, thậm chí còn làm mấy Ma tộc bị thương nữa.Con người mà lợi hại vậy sao?
Trong bất chợt Shiya hơi khó tưởng tượng ra nổi.
Du Lệ không biết suy nghĩ trong lòng Shiya, tay cầm kiếm gỗ đào run lên, ném cả thanh kiếm dính đầy máu đi, bước đến chỗ Chử Hiệt, sau đó anh lôi kéo nhìn nhìn.
“Không sao chứ?” Chử Hiệt hỏi.
Du Lệ cười bảo, “Sao có chuyện gì chứ? Đám quỷ này còn yếu hơn Uy Sắt và anh nhiều”
Mặc dù Uy Sắt và Chử Hiệt thường đánh nhau bị thương rất nặng, đến cả Du Lệ cũng không ngờ được rằng mình cũng có thể đối phó được với cả yêu quái cao cấp như thế.
“Uy Sắt hả?” Shiya đột nhiên xen vào, “Uy Sắt ư?”
Tất cả mọi người và những người không phải người ngay lập tức cùng nhìn Shiya, còn những con quỷ thì nhìn cô một cách khó hiểu.
“Chẳng phải là Cuồng chiến sỹ hay sao?” Du Lệ đáp.
“Như nhau thôi” Cả người Ma tộc Shiya đều khó chịu, “Cô cũng biết vua Uy Sắt à?”
“Đúng vậy, hiện giờ anh ấy đang thuê nhà ở hẻm Thanh Xuyên của tôi đó” Ngừng chút, Du Lệ lại nói, “Hẻm Thanh Xuyên là tài sản của Chử Hiệt, chỉ cho những phi nhân loại thuê thôi, thoải mái mà thuê ở”
Shiya, “….:
Những phi nhân loại khác, “….”
Chử Hiệt chẳng thèm quan tâm xem nhà ở hẻm Thanh Xuyên có cho thuê được không, cho thuê cũng tùy tâm trạng, kéo Du Lệ ngồi xuống, hơi hất cằm nhìn đám quỷ hút máu kia.
Vì một lý do nào đó mà giờ trông Chử tiên sinh lúc này rất nguy hiểm.
Hiện giờ những người và phi nhân loại đang cố gắng khó thở nhìn anh chằm chằm.
Luda thì gần như không át được sự hỗn loạn hỏi, “Chử tiên sinh, những con quỷ và quỷ hút máu này thì sao?”
Alger thì thờ ơ đứng một bên chẳng nói câu nào.
Shiya nhìn Chử Hiệt cẩn thận, thấy hơi chột dạ. Chử Tiên sinh thản nhiên bảo, “Tất cả giết sạch!”
Du Lệ nghe vậy khóe miệng giật giật, cô biết chuyện gì sẽ xảy ra, ho khan một cái, nói nhỏ, “Đừng có giết chúng, chẳng phải Lôi Nạp Đa Nhĩ đang thiếu nhân lực đó à?”
Chử Hiệt nhìn cô một cái, những chuyện lặt vặt này đều nghe cô, nói ân cần, “Đúng vậy, cứ để Nhạc Chính Vương tới nhận đi”
Hiện giờ Nhạc Chính Vương mà anh nói đang ở vùng Tây Bắc Hoa quốc xa xôi, nhưng không vấn đề gì.
Căn phòng yên lặng, chỉ có mỗi tiếng Chử Hiệt, cả người lẫn phi nhân loại đều nhìn chằm chằm Chử Hiệt và Du Lệ, biểu hiện trên mặt vô cùng tinh tế, nhưng do biết quá nhiều tin tức mà thấy khó chấp nhận nổi.
Cuối cùng Luda cũng tỉnh lại hỏi Du Lệ, “Anita, Lôi Nạp Đa Nhĩ là…”
“Tham gia phát triển du lịch A Mã Cảnh. Tương lai anh cũng có thể đến đó du lịch” Du Lệ cười bảo, cứ như không biết chuyện mình nói đi du lịch ở Ma Cảnh là kinh khủng nhất.
Mặt Luda và Alger kỳ dị, thậm chí Shiya còn suýt nữa không thở nổi.
Ma Cảnh nào mở ra nhân giới để tham gia du lịch chứ? Nếu họ nghe đúng, xem ra hiện giờ chủ nhân của Ma Cảnh là một đại yêu vương của Hoa Quốc, quỷ thì làm sao mà thừa kế Ma Cảnh được, cho dù có là đại yêu vương đi chăng nữa. Nếu có thể giết chết nguyên chủ của Ma Cảnh và làm vua của tất cả núi thì đại yêu vương có thể được.
Không phải sinh vật nào cũng có thể thích ứng với Ma Cảnh, đặc biệt là loại năng lượng quỷ dị của Ma Cảnh có ảnh hưởng rất lớn đối với loại sinh vật không phải là quỷ, trong thời gian ngắn thì không sao, nhưng nếu ở lâu trong Ma Cảnh thì cả người sẽ đau đớn liên tục.