Edit & Beta: NiMi
Trong phòng khách, Giang Tầm nói chuyện điện thoại xong, Cố Vị nhìn chằm chằm camera hơi thất thần. Hai người bọn họ vốn không phải bạn bè bình thường.
“Như mọi người thấy.” Cố Vị nói.
Nhân tài trong phòng livestream xuất hiện tầng tầng lớp lớp, ngay cả dấu hôn cũng đoán được, Cố Vị đành phải không đáp lại, trả lời như hồi chiều trả lời phóng viên.
Ngoại trừ Cố Vị, vẫn có người nghiêm túc nhớ chuyện công việc, nhớ lời người đại diện nói.
@T.ATW- Lạc Thần Hiên: Đêm hội năm mới vào tháng hai, một concert tháng 4, mọi người nhớ ủng hộ Vị Vị và chúng tôi nha.
[Yên tâm, nhất định sẽ ủng hộ. ]
[ Em biết đêm hội năm mới của Đài Dừa sẽ mời mọi người mà, bọn em đã bắt đầu chuẩn bị rồi.]
[ Hy vọng tui có thể mua được vé, mọi người nhanh tay quá tui không giành mua vé được. ]
@T.ATW- Phó Chỉ: Ngày mai nhóm tôi sẽ ghi hình《Thế giới nhỏ cùng bạn》, cũng là một tiết mục phát sóng trực tiếp, địa điểm ở ký túc xá công ty.
[ A a a a, tập này đến mọi người rồi ạ, huhu cuối cùng bọn em cũng có thể nhìn thấy ký túc của T.ATW rồi. ]
[ Quá tuyệt vời, hy vọng nhanh đến ngày mai. ]
[ Ngày mai tiếp tục được xem phát sóng trực tiếp, làm fans T.ATW thật là hạnh phúc!! ]
[ Vất vả rồi, em cảm thấy các anh gần đây đều rất bận, nhớ nghỉ ngơi giữ gìn sức khoẻ nha.]
@T.ATW- Thạch Hân Ngôn: Đồng ý.
@T.ATW- Trì Vân Khai: Tui cũng vậy.
Phó Chỉ và Lạc Thần Hiên kéo nhịp tốt, lực chú ý của mọi người đổi sang các tiết mục và concert của nhóm, Cố Vị biết bọn họ có thể thấy mình, cho nên nhìn màn hình cười một cái.
[ Vị Vị em chơi xấu quá, sao tự nhiên cười với chị thế! ]
[Chắc cười với các anh của mình đó, chúng ta được thơm lây. ]
[ Huhu em giai không trang điểm sao vẫn còn đẹp như vậy. ]
[ Nghỉ ngơi sớm một chút nha, ngày mai còn phải ghi hình nữa, công ty sếp cho em nhiều việc chị xót lắm ]
Cố Vị vừa muốn kết thúc phát sóng trực tiếp thì cảm giác có một vật xù cọ bên chân mình, cậu cúi đầu thì thấy MVP không biết chạy đến đây từ khi nào, đang cọ cọ bên chân cậu.
“MVP làm gì đó?” Cố Vị nhẹ giọng hỏi.
Nhưng giấu làm sao được tai mắt của cư dân mạng.
[ MVP là cái thứ gì? ]
[ Tò mò +1, có thể thoả mãn lòng hiếu kỳ của Nhím nhỏ được hông?]
Yêu cầu này không khó thỏa mãn, Cố Vị cúi đầu ôm Corgi lên, để hai cái chân ngắn ngủn của nó đáp lên bàn.
[ Oa, đáng yêu quá. ]
[ Corgi sao, vừa rồi Cố Vị gọi nó là gì nhỉ, MVP? ]
[ Tui tin người bên kia chắc chắn là Giang Tầm, ngoại trừ Tầm thần, ai mà đi đặt tên cún là MVP chứ. ]
[ Bọn tui đều hiểu mà, đây chắc là cún nhà Giang Tầm, lúc trước xem có thấy Giang Tầm đăng weibo ảnh cún rồi]
[ Lại lại, “như chúng ta thấy”]
[ Tui hận mắt mình không thể ráng nhìn nhiều thêm một chút. ]
“Đại danh là Cát Tường.” Cố Vị không đề cập tới Giang Tầm, chỉ trả lời cái liên quan đến Corgi, làm đúng theo yêu cầu của người đại diện.
[ Đại danh và nhũ danh đúng là cát lợi mười phần ha ]
[ Vị Vị sợ chó phải không? ]
[ Đúng, tui nhớ lần trước phỏng vấn đệ đệ có nói là không thích chó ]
“Chỉ là không thích chú chó săn ba tui nuôi.” Cố Vị ôm Corgi yêu thích không buông tay, “Corgi thì không sợ.”
[ À hiểu rồi, xong mấy blogger kia lấy chuyện này để hắc cậu ]
[ a a a tui cũng muốn ôm cún của Giang Tầm. ]
Thời gian phát sóng đã gần kết thúc, Cố Vị ôm MVP chúc mọi người ngủ ngon, cuối cùng buổi livestream đêm nay cũng kết thúc rồi, cậu thoát khỏi APP mới phát hiện có không ít người nhắn tin đến, đều là tin mới gửi gần đây.
Cố Vị đầu tiên mở ô chat với Tống Tịnh Khê.
[ Tống Tịnh Khê ]: Vị Vị, Giang Tầm mang con về biệt thự sao?
[ Tống Tịnh Khê ]: Lần sau tới nhà chúng ta chơi đi.
[ Tống Tịnh Khê ]: Giang Tầm không nhận điện thoại của dì, nếu nó bắt nạt con con cứ mách với dì.
Cố Vị lập tức trả lời.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Vâng ạ, con ở chỗ này không có gì, anh ấy không bắt nạt con.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Hàm hàm đỏ mặt.jpg
Sau đó là Giang Ảnh, tin nhắn gửi từ một giờ trước và hai mươi phút trước.
[ Cua càng to ]: Cố Vị có ở đây không, có ở đây không Cố Vị, anh tui đang ở đó à? Bảo anh ấy nghe điện thoại của mẹ đi.
[ Cua càng to ]: Kìa?? Hai ngươi đang làm gì? Sao không ai trả lời thế???
[ Cua càng to ]: Đang làm chuyện người lớn sao? Thế tui không quấy rầy nữa.
[ Cua càng to ]: À.
[ Cua càng to ]: APP báo cậu đang livestream, tui đến phòng livestream tìm người.
Vì thế sau mới có hot search một minh tinh hắc hồng đến phòng livestream của một minh tinh hắc hồng khác tìm người.
Hai mươi phút trước, Cố Vị lại nhận được tin nhắn của Giang Ảnh.
[ Cua càng to ]: A?
[ Cua càng to ]: Thật không thể tin được, người đại diện của cậu gọi điện mắng tui một trận, chắc cậu cũng không thoát được đâu.
[ Cua càng to ]: Sớm muộn gì cũng công khai, giấu làm gì, cô ấy cứ muốn giấu cậu như giấu bảo bối vậy, sao chuyện Tưởng Ân Nguyên lúc trước không làm tới luôn đi.
Cố Vị: “…”
Đúng lúc này, đối phương lại gửi tin nhắn đến.
[ Cua càng to ]: Nói cho cậu một bí mật.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Bí mật gì?
[ Cua càng to ]: Trong ngăn tủ ở góc phòng khách nhà anh tui có cất rượu, ngon tuyệt, cậu hiểu ý tui chứ!
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Tui không hiểu!
[ Cua càng to ]: Lấy cho tui một lọ đi, về sau đều là người một nhà mà.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Cậu nghĩ gì vậy.jpg
“Lại dùng meme của anh?” Giang Tầm đi đến phía sau Cố Vị, “Anh nhớ ra rồi, lần đầu em biết đến anh chính là meme của anh, không phải anh.”
Nợ cũ bị kéo ra, Cố Vị vội vàng nói: “Người thật anh đẹp hơn người thật mà”
“Anh còn chưa nói gì em đã luống cuống rồi.” Giang Tầm vạch trần Cố Vị, “Giang Ảnh nói gì?”
“Không có gì…” Cố Vị trả lời người đại diện.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Chị Triệu, hôm nay một chữ em cũng không đề cập đến Giang Tầm.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Giang Ảnh là chuyện ngoài ý muốn.
[ Người đại diện Triệu ]: Cẩn thận mấy cũng có sai sót, khóc thút thít.jpg
[ Người đại diện Triệu ]: Đêm nay đừng quá mệt mỏi, ngày mai còn phải ghi hình.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Vâng ạ.
“Vì sao bọn họ đều cảm thấy đêm nay em sẽ rất mệt?” Cố Vị tự hỏi.
“Đại khái là vì bọn họ cảm thấy anh sẽ muốn làm em ‘rất mệt’.” Giang Tầm nói.
Cố Vị: “…”
Cậu nhìn phía sau Giang Tầm, trên giá bày rất nhiều đồ hộp. “Anh mang tất cả về đây sao.”
Ngoại trừ lúc mở quà mở hai hộp, Giang Ảnh lấy một cái, còn lại 97 cái đều được Giang Tầm mang về nhà, xếp chỉnh chỉnh tề tề như triển lãm trên giá.
“Anh không để ở phòng huấn luyện sao?” Cố Vị hỏi, “Em sợ phòng huấn luyện quá ngột ngạt.”
“Anh nói gì mới được đây.” Giang Tầm từ bỏ bàn về chỉ số IQ, xé miếng băng cá nhân trên cổ Cố Vị, “Mai ghi hình xong còn làm gì nữa.”
“Còn mấy buổi phỏng vấn, họp fans, sau đó luyện tập cho tiết mục ở đài Dừa.” Vì dạo gần đây nhân khí lên cao, công việc cũng càng ngày càng nhiều.
“Thời gian tới anh cũng phải tăng cường huấn luyện.” Giang Tầm có chút tiếc nuối mà nói, “Giải đấu mùa đông cũng sắp bắt đầu rồi.”
Cố Vị biết, cái này có nghĩa là thời gian tới hai người sẽ không có cơ hội gặp nhau, hơn nữa còn có rất tin tức liên quan nhau.
Cố Vị trong khoảng thời gian này xem Giang Tầm thi đấu không ít lần, cũng biết giải đấu mùa đông rất quan trọng với anh, đây là trận đấu cuối cùng của Giang Tầm trước khi giải nghệ. Kết quả của nó cũng ảnh hưởng đến toàn bộ thành tích cũng như đánh giá từ trước đến giờ của Giang Tầm.
“Không gặp được anh buồn lắm à?” Giang Tầm ôm lấy MVP từ tay Cố Vị, “Lần tới khi em gặp anh anh sẽ “ra tay” thực sự.”
Cố Vị hiểu từ “ra tay” của Giang Tầm có ý gì, cúi đầu.
Giang Tầm nhìn vành tai Cố Vị đỏ lên, đưa tay xoa xoa dấu hôn trên cổ Cố Vị, như là đang xác nhận lại ấn ký của mình.
“Chờ đến khi chúng ta đều hết bận chắc cũng phải đến tết, em định đi đâu? ” Giang Tầm hỏi.
“Ký túc xá.” Cố Vị nhớ năm ngoái mình cũng ở ký túc xá, “Cũng không nghỉ ngơi được mấy ngày.”
“Vậy năm nay cùng nhau về nhà đi.” Giang Tầm nói chính là nhà, mà không phải nhà anh.
“…Có thể chứ?” Cố Vị ngẩng đầu.
“Sao lại không thể.” Giang Tầm nói, “Đã nói đính hôn, sớm hay muộn em cũng phải về nhà cùng anh.”
Cố Vị cảm thấy người ba không đáng tin cậy kia của cậu đã làm một sự kiện đáng tin nhất trong đời, đó chính là đính hôn với Giang Tầm.
“Đến tết anh đưa em trở lại nơi em sống ngày trước nhé?” Giang Tầm đề nghị, “Em còn nhớ không, lúc ghi hình tập một 《Trốn thoát》, em có nói muốn cho anh nhìn thấy em của mười năm trước.”
Cố Vị đương nhiên còn nhớ rõ: “Trấn nhỏ kia bây giờ đang được khai phá thành khu du lịch nhưng vẫn tương đối hẻo lánh, không có nhiều lắm, anh muốn đi thật sao?”
“Muốn.” Giang Tầm nói, “Anh muốn nhìn nơi em lớn lên.”
“Vậy em đưa anh đi.” Cố Vị biết Giang Tầm muốn giúp cậu tìm được nguồn gốc căn bệnh trầm cảm và sợ vật nhọn, kỳ lạ là, bây giờ cậu không kiêng dè như nhắc đến chuyện trước đây như trước nữa.
Nghĩ đến thời gian tới sẽ không được gặp Giang Tầm nữa, Cố Vị cảm thấy gan mình lớn hơn một tí, ngơ ngác một hồi liền bắt lấy cố áo Giang Tầm khom lưng hôn lên môi anh.
Giang Tầm tự nhiên không cự tuyệt: “Cố Vị Vị gan lớn tự tìm đường chết.”
MVP chân ngắn chạy đi, Giang Tầm ấn Cố Vị trên ghế, làm đậm thêm dấu hôn trên cổ kia.
Cố Vị bị anh hôn đến toàn thân nóng lên: “Sao anh luôn muốn hôn chỗ đó…”
Giang Tầm không trả lời, từ trong ngăn kéo lấy ra một hộp băng cá nhân Pikachu nhét vào trong tay Cố Vị: “Băng keo cá nhân có đủ, như vậy sẽ không ai thấy được, anh tính lãi trước, gốc để sau này đi.”
Cố Vị: “…”
Cùng lúc đó, fans CP trên Weibo mới vừa xem xong phát sóng trực tiếp rốt cuộc kìm nén không được, chen lên siêu thoại “Nại nhân Tầm Vị” quẩy tưng bừng.
@ Đào vàng ăn ngon: Là nơi này sao, tui đã tìm đúng nhà chưa, tui từ phòng phát trực tiếp qua đây.
@ Một con cua đồng: Là nơi này, không sai (siêu nhỏ giọng).
@ Tưởng Ân Nguyên hôm nay xin lỗi chưa: Tui là người mới, bây giờ mới lên thuyền, xin hỏi giờ bắt đầu cắn từ đâu ta?
@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ: @ Tưởng Ân Nguyên hôm nay xin lỗi chưa, chị gái tên hay đấy, rất vui được đón chị gái vào nhà.
@ Bùm bùm: Mọi người cắn đường, nhưng phải tém lại, nói không chừng hai người họ chỉ là bạn tốt thì sao (dù tui cũng không tin lắm). dù sao thì mọi người cũng cứ bình tĩnh, đừng tag chính chủ quá nhiều, thời gian này hẳn là hai người họ đều đang nghỉ ngơi, đừng bế họ lên hot search!