Ba giờ sáng là thời khắc ngày và đêm giao nhau, ánh sao trên bầu trời dần vụt tắt, vầng trăng khuyết cũng nhạt dần.
Tại một ngôi biệt thự..
Tịnh Thiên ngời ngợi ,hôm nay Hướng Hoa Lạc là lạ ..Cả buổi tối khi về nhà ,anh vẫn điềm đạm ánh mắt nhìn cô đầy da diết mãnh liệt..chỉ là anh không có cử chỉ gì quá phận..Tắm rửa xong ,anh liền đến thư phòng cho đến nửa đêm mới trở về..
Chỉ là Lúc cô vừa nằm xuống, anh liền xoay người đè lên cô, bàn tay ở trong chăn lập tức lưu loát cởi áo ngủ của cô ra.
Tịnh Thiên bị anh động tay động chân miệng cười không dứt, giọng nói mềm mại kêu nhỏ.
\-" Lạc.."
Lập tức bị một cái hôn nồng nhiệt của anh che miệng lại.
Sự vuốt ve quen thuộc, hơi thở thân thiết làm Tịnh Thiên cảm thấy thỏa mãn tự đáy lòng. Chăn tơ lụa mềm mại đã bị hai người đẩy xuống giường, hai chân Tịnh Thiên vòng ôm lấy tấm lưng cường tráng của anh, da thịt nhẹ nhàng ma sát, bắt đầu từng cơn khoái cảm.
Anh cúi người nhìn bộ dáng mê người của cô, không nén nổi thở dài.
\-" Thiên Thiên, em thật đẹp."
Tịnh Thiên mỉm cười, vòng tay ôm chặt lấy cái lưng rắn chắc của anh. Khi nơi non mềm bị chiếc lưỡi của anh chơi đùa, cô cúi đầu thốt ra tiếng ngâm khẽ, không kiềm chế được mở rộng hai chân ra, nghênh đón anh nhanh chóng tiến vào.
Ôn nhu nhẹ nhàng chậm chạp ma sát, kích tình mênh mông, Hướng Hoa Lạc dùng thân thể anh mang cô vào cảnh giới rực rỡ tuyệt vời.
Khi dần lên đến đỉnh, Tịnh Thiên càng thêm vội vàng đáp lại anh, nào biết ngay lúc đó, trong nháy mắt, anh đột nhiên ngừng lại.
Tịnh Thiên khó chịu ưm vài tiếng, mở hai mắt đầy sương, thúc giục anh..
\-" Lạc...em khó chịu.."
Anh nhỏm người lên vài phân, khóe miệng nở một nụ cười xấu xa, khẽ thầm thì bên tai cô..
\-" Thiên Thiên nói em yêu anh"
Tịnh Thiên ngẩn người, vẻ mặt lập tức trở nên dở khóc dở cười!
Trời ạ, thời khắc mấu chốt như vậy mà anh còn muốn cô nói tiếng yêu..
Quả nhiên đêm nay Hướng Hoa Lạc rất lạ..
Tịnh Thiên nức nở ..
\-" Yêu ..yêu anh..A.."
Tịnh Thiên còn chưa nói xong, phần lưng đã dùng một chút lực, tiến thật mạnh vào chỗ sâu nhất của cô, một trận tê dại sảng khoái lập tức chiếm lĩnh toàn bộ cơ thể. Thân mình mệt mỏi trở nên mềm nhũn, không còn chút sức lực nào.
Một đêm dài mê đắm ...ánh trăng cũng bị mây che khuất ,mà lòng người thì nhộn nhào khó tưởng tượng..
Buổi sáng cuối thu gần đến mùa đông vốn là thời gian để ngủ ngon lành, Tịnh Thiên thức dậy thấy người ấm áp dễ chịu, giương mắt lên liền nhìn thấy bộ ngực ở trần khêu gợi của Hướng Hoa Lạc. Phát hiện phần eo của mình đã bị bàn tay to của anh cố định, bốn chân giao nhau, vốn là không thể nhúc nhích được.
Lúc Tịnh Thiên thức dậy đồng hồ điểm bảy giờ sáng.
Cả thân người điều lọt thỏm trong vòng ôm của ai đó..Cô dụi mặt vào vòm ngực trần trụi của anh...
Cảm giác rất rõ hai người dưới chăn không hề có thứ gì che đậy. Đôi mắt tinh nghịch nhìn khuôn mặt người đàn ông say mê..
Dưới nắng sớm khuôn mặt anh say ngủ đẹp đến mức tim cô không ngừng đập liên hồi..
Bàn tay bé nhỏ thích thú vòng qua eo ôm lấy người đàn ông của cô..
Cả khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào ngực anh..
Khi anh ngủ, trông vẫn tuấn mỹ như cũ nhưng nhìn có vẻ dễ gần hơn thường ngày. Lông mi dày rậm, hơi cong nhẹ về phía trước, nhìn rất đẹp trai. Nhưng vẻ đẹp trai này, không phải ai cũng đều có thể thấy được. Bình thường ở Hướng Thị, nhân viên trên dưới nhìn thấy Hướng Hoa Lạc đều cúi đầu khom lưng, có mấy ai dám chân chính nhìn thẳng..
Thế nên trong thời gian này chỉ mình cô chiếm hữu..
Nghĩ như vậy, trong lòng Tịnh Thiên lại vụng trộm đắc ý.
Hôn lên khóe môi anh một cái ..
Chậm rãi di chuyển bàn tay của anh đặt trên lưng mình, Tịnh Thiên rón rén xuống giường. Thời gian mặc dù vẫn còn sớm, nhưng lâu rồi cô không xuống bếp ,hôm nay trời thật đẹp ,cô muốn nấu bữa ăn sáng cho anh .
Tịnh Thiên hai chân vừa chạm đất, người ở trên giường lại đột nhiên tỉnh dậy, xoay thân lại, mắt nheo nheo, không vui nhìn chằm chằm cô..
\-" Ngủ một chút với anh.."
Trời ạ .Chủ Tịch Hướng biết làm nũng ..
Giọng nói vừa tỉnh ngủ trầm thấp hơn so với bình thường đến vài phần, cũng gợi cảm dễ nghe hơn đến vài phần.
Tịnh Thiên cười khẽ ..
\-" Anh ngủ thêm một chút đi, chờ em nấu xong buổi sáng , sẽ gọi anh.."
Tịnh Thiên khoác áo lên, cúi người xuống đắp lại chăn cho anh, phát hiện tầm mắt của anh không phải dừng lại trên mặt mình, mà hơi di chuyển xuống dưới vài phân. Cúi đầu nhìn theo ánh mắt của anh, khuôn mặt trái xoan của Tịnh Thiên thoắt cái đỏ bừng.
\-" Lưu Manh.."
Đến khi từ cửa sổ ánh nắng xuyên thẳng vào trong, Hướng Hoa Lạc mới chậm rãi ngồi dậy, cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất..
Thời Tiết buổi sáng mùa thu ,trong lành lại ấm áp , tiết trời se lạnh , dịu dàng tại lòng người..
Căn phòng ngủ của bọn họ được thiết kế bằng sơn phủ màu trắng pha trộn màu nâu trầm ấm.
Màn rèm màu kem , tạo ra không gian ấm áp bao trùm..
Tịnh Thiên thật sự rất thích căn phòng này , đã vậy cô còm điều chế tinh dầu xông hơi .
Ngoài phòng ngủ để một lọ tinh dầu xinh xắn ,và còn đặt trong phòng tắm..
Áp dụng những gì tiếp thu ở Nội Mông , Tịnh Thiên điều chế bằng những dược liệu hoa oải hương, bạc hà, bạch đàn, hoa cúc, cỏ xạ hương, gừng, nghệ.
Những loại này có thể phát huy tối đa tác dụng giảm đau ,thư giản đầu óc , giải tỏa stress rất hiệu quả.
Ở cạnh Hướng Hoa Lạc trong một thời gian dài cô rất rõ làm việc bất chấp giờ giấc của anh ,anh cũng hay đau đầu ..
Bởi thế Tịnh Thiên nghiên cứu rất kĩ cho ra loại tinh dầu giải khoay đầu óc , thoải mái thư giản .Vì Thế Hướng Hoa Lạc rất thích ..
Những giấc ngủ của anh cũng trở nên yên ổn và sâu hơn..
Tịnh Thiên cảm thấy thỏa mãn và thành tựu..
Sau khi làm bữa ăn sáng , Tịnh Thiên tiến vào phòng ngủ , cuốn chăn ,gấp lại gọn gàng.
Cô đi ngang qua phòng tắm , cửa phòng mở toang..
\-" Anh dậy rồi à..?"
\-" Ừ.."
Hơn nửa khuôn mặt tuấn tú của Hướng Hoa Lạc bị màu bọt trắng che mất. Mặc dù vậy, trong mắt Tịnh Thiên, anh vẫn đẹp trai đến bức người.
\-" Để em làm cho "
Phục vụ đại gia..
Tịnh Thiên cầm lấy dao cạo trên tay anh, ý bảo người đàn ông cao hơn cô một cái đầu phải ngồi xuống nắp bồn cầu, để cho cô tiện phục vụ.
Bọt trắng qua tay cô từ từ rút đi , bàn tay dịu dàng cạo nhè nhẹ cứ sợ lỡ tay làm hại để khuôn mắt đẹp đẽ này..
phù..
Sau khi cạo xong ,Tịnh Thiên chu môi thổi lấy những bọt trắng còn xót lại ..Rồi cười khanh khách..
Dùng nước lau sạch ,nghịch ngợm cưng nựng mặt anh..
Cùng tiếng cười ngọt ngào như tiếng chuông bạc vang vọng buổi sớm..
Hướng Hoa Lạc thu tay kéo cô ôm vào lòng bắt đầu trừng trị cô gái nhỏ.
Thời gian buổi sáng tốt đẹp, trong lúc hai người nào đó ái muội, đã lặng lẽ trôi qua.
Ăn xong bữa sáng, hai người sửa sang lại, rồi mới bước ra khỏi cửa.
Tịnh Thiên liền nhận cuộc gọi..
Là của Thẩm Nguyệt...