Lúc Hướng Hoa Lạc trở lại đã là chuyện của bốn tiếng sau..Cuộc họp kéo dài đầy căng thẳng ..
Lúc trở về không thấy Tịnh Thiên bên ngoài ,anh biết cô đã vào phòng nghỉ..
Một đường đi thẳng vào trong ,quả nhiên cô vợ nhỏ của anh đang ngoan ngoãn nằm ngủ trên giường..Một phần khuôn mặt xinh đẹp đang vùi xuống gối ..
Hướng Hoa Lạc ngồi lên giường ngắm nhìn vợ mình ngủ khóe môi cô vươn nhẹ như mơ thấy điều gì vui vẻ..
Anh vén tóc cô cúi đầu hôn lên má cô hôn liền mấy cái ..Rồi mới kéo chăn phủ qua cho Tịnh Thiên , kế tiếp mới yên tâm rời phòng ra ngoài làm tiếp việc..
Tịnh Thiên ấy thế mà ngủ đến gần xế chiều , từ khi mang thai cô hay ngủ nhiều .Không sớm thì muộn cô cũng thành heo lười cho mà xem ..
Lúc dậy cả cơ thể đều sảng khoái , sắc mặt còn hơi đỏ lem nhem nhìn quanh không thấy Hướng Hoa Lạc nơi nào ..
Tịnh Thiên xuống giường lửng thửng ra khỏi phòng .
Lúc cánh cửa vừa mở Tịnh Thiên nghe tiếng người nói chuyện là tiếng của phụ nữ ..
Tịnh Thiên cau mày ..
Hé cửa ra nghe ngóng là ai ..
Thì ra là cô gái lúc cô gặp ở quán bar khi cô và Hướng Hoa Lạc giận nhau.Cô ta chính là người đã nghe điện thoại của cô .Hại đêm đó Tịnh Thiên uống rất nhiều ,say bí tỉ .Khi tỉnh dậy đầu đau như búa bổ ..
Ngày đó khi cô và Hướng Hoa Lạc làm hòa nhau , Tịnh Thiên cũng không hỏi thêm về cô gái đó.Với Tịnh Thiên chuyện gì đã qua cô sẽ không nói lại , nói đi nói lại một chuyện cũ chỉ khiến người đàn ông của mình cảm thấy phiền lòng..
Nếu tình yêu đủ lớn , thì sẽ không có khe hở cho kẽ thử ba chen vào .Với Tịnh Thiên nếu tình yêu có sự xuất hiện kẻ thứ ba từ khi một trong hai người cho phép điều đó.
Mà cô và Hướng Hoa Lạc từ ngày trãi qua sinh tử .Thì chẳng có gì mà họ không thể tin tưởng nhau .Nếu mạng sống còn có thể dám hi sinh cho đối phương thì tất cả những điều kia có nghĩa lý gì..
Với Hướng Hoa Lạc người đàn ông xuất chúng như thế .Hoa bướm vây quanh là lẽ thường tình.Chỉ là Tịnh Thiên không chấp nhận được có những tiểu tam dày mặt chạy đến tận nơi quyến rũ người đàn ông của cô .
Huống gì lần trước còn dám ra uy với cô ..
Lúc này bên ngoài Lâm Sang và Hướng Hoa Lạc đang ngồi đối diện nhau.Cô ta mặc bộ váy công sở màu xanh ôm sát cơ thể quyến rũ..Ánh mắt chưa một giây rời khỏi mắt Hướng Hoa Lạc ..
Trong lúc Hướng Hoa Lạc đang cúi đầu nhìn qua tập hồ sơ..
Qua một lúc sau khi xem xong anh ngẩng đầu lạnh nhạt nói..
\-" Tôi thấy không vấn đề gì cả ,thêm điều khoản này vào là được .."
Lâm Sang cười khẽ ..
\-" Được rồi để mình nói thư kí mình soạn lại .."
Lâm Sang hơi chờm người tới ,cổ áo hơi rộng ,Tịnh Thiên nhướn mắt mà nóng cả mặt ..
Lâm Sang ngọt ngào nói thêm..
\-" Lạc! tối nay cậu rảnh không ?"
Hướng Hoa Lạc nhìn cô ta ..
\-" Có vấn đề gì sao?"
Cô ta đứng dậy qua ngồi chiếc ghế bên cạnh gần Hướng Hoa Lạc..
Cười khẽ..
\-" Cậu thật không nhớ ,tối nay sinh nhật mình.Mình đã đặt chổ và gọi cho bọn người Cảnh Tử Sâm rồi.Còn thiếu cậu thôi đấy.."
Lâm Sang cùng Cảnh Tử Sâm vốn là bạn học từ thời đại học của Hướng Hoa Lạc.Lần này cô ta về nước mở công ty,nghĩ tình nghĩa năm xưa .Nên Hướng Hoa Lạc hỗ trợ cô ta một dự án .
Hướng Hoa Lạc làm sao lại không nhìn ra tâm cơ cô ta chứ..?
Chỉ là anh vốn không quan tâm với lại anh thấy mình đã thể hiện rất rõ ràng rồi..