Chương 17.
Chương 17 Bợi du họcvề Trần Hạo có một cảm giác khó nói nên lời đối với Triệu Nhất Phàm.
Tuy rằng cô ta xinh đẹp, khí chất tốt.
Nhưng mà cái kiểu tham phú phụ bần của cô ta làm Trần Hạo thấy không thoải mái.
Hiểu Nam chắng biết nghĩ gì nữa mà cứ muốn ghép đôi bọn họ.
Trần Hạo vì muốn tránh gượng gạo, nên thật tình không muốn đi.
Nhưng Dương Huy nói mãi cũng đành xuôi.
Không muốn làm mất hứng người anh em, đành phải chấp nhận Địa điểm được chọn là một nhà hàng Tây tên Rastar.
Đương nhiên Dương Huy không thể giống cậu ấm nhà giàu Hứa Nam và Lục Thần hở chút là chọn nhà hàng cao cấp được.
Lần hẹn này, khách mời có Triệu Nhất Phàm, Từ Hà và bốn người cùng phòng kí túc với họ, Sáu người phòng Trần Hạo cộng với Mã Hiểu Nam.
Nhưng vì Trần Hạo phải quay về phòng ký.
túc nên không đi cùng bọn Dương Huy mà lại đến sau.
“Thật ra theo tớ thấy, Hiểu Nam cùng năm người phòng Dương Huy, với bọn tớ nữa là mười hai người tụ tập là được rồi!” Triệu Nhất Phàm ngồi trên ghế vừa đung đưa chân, vừa uống nước trái cây.
Nói như là một việc hiển nhiên.
Ấn tượng của cô ta về Dương Huy rất tốt, làm việc nhanh nhẹn ổn thỏa.
O6 điều cha mẹ của Dương Huy chỉ là giáo viên trung học bình thường. Mà như vậy thì không đủ tiêu chuẩn đối với cô ta.
“Ừ đúng, đừng gọi cái tên Trần Hạo ấy đến nữa! Vừa thấy cậu ta, tôi liền nhớ đến những việc kia! Bưồn cười hết sức!” Từ Hà cũng góp một câu đùa cợt.
“Được rồi được rồi, Nhất Phàm, Từ Hà. Các.
cậu đừng ghét Trần Hạo như vậy. Cậu ấy rất tốt tính, các cậu tiếp xúc nhiều sẽ hiểu.” Mã Hiểu Nam cười nói.
“Đúng rồi. Con người lão Trần rất tốt” Bọn Dương Huy cũng đồng loạt nói.
“Ha ha, người tốt? Nếu quả thật là người tốt thì đâu có để mười hai người chúng ta đợi cậu ta, cậu nói đúng không Từ Hà?” Triệu Nhất Phàm hừ lạnh.
“AI Trần Hạo đến rồi!” Lúc này, Mã Hiểu Nam đứng dậy vẫy tay với Trần Hạo, ra hiệu cho Trần Hạo đi qua.
“Xin lỗi, tôi về phòng gọi cuộc điện thoại với làm chút chuyện nên đến trễ” Trần Hạo cười Mã Hiểu Nam ngồi đối diện với Triệu Nhất Phàm.
Lúc này, cô ấy duyên dáng đứng dậy và kéo.
Trần Hạo đến chỗ ngồi của mình: “Trần Hạo, cậu ngồi đây đi!” Sao Trần Hạo không biết ý của Mã Hiểu.
Nam được.
Nhưng mà anh cũng không nói gì, ngồi xuống.
“Lâm Kiều, chúng ta đổi chỗ đi!” Không ngờ Trần Hạo vừa ngồi xuống, Triệu Nhất Phàm đã lạnh mặt quay sang nói với cô bạn ngồi bên.
“Chị Nhất Phàm, em không đổi đâu. Em không muốn ngồi với kẻ nghèo hèn này.
đâu. Người ta không biết còn tưởng là bạn Trai em nữa” “Sao? Trần Hạo làm bạn trai em mà em không chịu sao? Em xem, người ta bỏ ba trăm sáu mươi ngàn tệ ra mua túi xách còn không tiếc mài Hi hil” “Đúng đó Kiều Kiều, vớ được người đàn ông như vậy, em phải tranh thủ chứ, ha ha ha!” Lâm Kiều sửa soạn rất lộng lẫy, quả là người biết ăn diện.
Hơn nữa còn là cả cây hàng hiệu, Đương nhiên là rất khinh thường Trần Hạo.
Nghe những lời đùa cợt của đám bạn, cô ta đáp: “Nếu mọi người thấy Trần Hạo tốt vậy thì để anh ta làm bạn trai mọi người phứt đi? “AI Đầu hàng rồi đầu hàng rồi” Nghe đến đây, mấy cô gái cũng không cười cợt nữa.
Rõ ràng, họ rất nhạy cảm với việc để Trần Hạo làm bạn trai họ. Kiểu như là, Trần Hạo là bạn trai của ai thì người đó sẽ bị cười nhạo.
Dương Huy và Lý Duệ ngồi bên đã bắt đầu tức giận.
Nhưng chỉ có thể nhịn.
Trần Hạo dứt khoát từ chối ngồi với Triệu Nhất Phàm, mọi người đều có hơi bất ngờ nhưng cũng có thể hiểu được.
“Hiểu Nam, cậu ngồi đáy đi. Tôi qua kia ngồi là được rồi!” Trần Hạo cười khổ, sao mình trong mắt các.
cô gái này giống như một loại ôn dịch vậy không biết.
Con nhà giàu người ta, trong tay có ba trăm năm mươi nghìn tệ thì có thể diễu võ dương oai trước mặt phụ nữ, muốn phụ nữ phục.
tùng kiểu nào cũng được.
Trần Hạo nắm trong tay không biết bao nhiêu là tài sản.
Mà lại chẳng được phụ nữ say mê.
Trần Hạo nghĩ vậy, nhưng dùng tiền để ra vẻ, thì anh không làm được.
Haiz! Nói rồi, Trần Hạo đứng sang một bên.
Mã Hiểu Nam cũng muốn thuyết phục Nhất Phàm và Trần Hạo thêm nữa, lần này cô ấy thực sự muốn hàn gắn mối quan hệ giữa hai người ‘Đều là bạn bè của nhau cả mà! “Nhất Phàm?” ‘Vừa lúc đó, phía bàn bên cạnh chỗ đám Trần Hạo ngồi vang lên một giọng nói.
Một chàng trai cao ráo, dáng người anh tuấn, diện một cây hàng hiệu, đứng trong đám người trước mặt.
Thấy Triệu Nhất Phàm, anh ta vừa bất ngờ, vừa vui sướng.
“Cậu là Trang Cường?” Triệu Nhất Phàm cũng ngạc nhiên. Cô ta chỉnh lại tóc tai rồi cười tươi đứng dậy.
“Đúng vậy Nhất Phàm, hai năm không gặp, cậu càng ngày càng xinh đẹp. Suýt chút tôi không nhận ra cậu rồi” Trang Cường cười.
“Đúng rồi Trang Cường, không phải ba cậu đưa cậu ra nước ngoài du học sao? Cậu về nước lúc nào vậy?” “Tôi mới về hôm kia thôi, vừa mới nhờ người tìm thông tin của cậu để liên lạc.
Đúng rồi, hôm qua ở quán karaoke Đế Hoàng cậu không sao chứ? Lúc đó bạn cấp ba của tôi là Đại Lôi gọi điện báo cho tôi Nói là cậu gặp rắc rối ở đó” Trang Cường cười nói.
Triệu Nhất Phàm bưng miệng kinh ngạc.
Ngay cả những người bạn cùng phòng của Triệu Nhất Phàm cũng đột nhiên cảm thấy vỡ lẽ ra điều gì đó, “AI Trang Cường, là cậu sao? Hôm qua chính là cậu giúp tôï?” Mật Triệu Nhất Phàm lộ ra vẻ vui mừng cùng bất ngờ.
Trang Cường hôm qua thật sự đã giúp đỡ, tận tình tới mức nhờ ba gọi cho Lý Phi Hồng ở quán karaoke Đế Hoàng, Nhưng Lý Phi Hồng lại không bắt máy.
Nhưng mà lúc đó nghe Triệu Nhất Phàm hỏi là cậu giúp đúng không thì không nghĩ nhiều nữa.
Đáp: “Ừ, tôi nhờ ba tôi hỏi thử!” Khỏi phải nói, trong lòng Triệu Nhất Phàm Vô cùng kích động, mặt hiện rõ vẻ tự hào.
Phụ nữ vĩnh viễn luôn là sinh vật phù phiếm nhất thế giới.
Bây giờ hay rồi, mọi nghĩ ngờ đều được hóa.
giải. Hóa ra ngày hôm đó người gọi điện thoại không phải là Ninh Phàm, cũng không phải ai khác. Hóa ra người có thể khiến đại ca Lý Phi Hồng nế mặt như vậy lại là người bạn thời thơ ấu, Trang Cường.
Trước đây, ba của Trang Cường và ba cô là chiến hữu, vì vậy mối quan hệ giữa hai người rất tốt.
‘Sau đó công việc kinh doanh của nhà Trang ‘Cường ngày một phát triển, rồi anh ta ra nước ngoài du học.
Nên cũng xa cách dần.
Không ngờ vừa về, Trang Cường đã cho cô ta bất ngờ lớn như vậy.
Hơn nữa, có thể khiến Lý Phi Hồng nhún nhường thì chứng tỏ quyền lực của nhà Trang Cường không phải đơn giản.
“Trang Cường, nói thế nào thì cũng rất cảm ơn cậu!” Tim Triệu Nhất Phàm nở hoa tung tóe.
Nhìn Triệu Nhất Phàm như vậy, Trần Hạo ở bên vô cùng gượng gạo.
Ôi đời, vừa mới chỉnh xong một Ninh Phàm.
Công lao đáng ra của mình lại bị tên Trang Cường này hớt mất sao? Trần Hạo thực sự muốn nói với họ, đó là anh! Chính Trần Hạo đã kêu người giúp đỡ! Nhưng ngoài việc làm cho Triệu Nhất Phàm và đám bạn cô ta khinh thường mình hơn thì đâu nhận được gì hơn? Chủ yếu là Trần Hạo không muốn tiếp xúc quá nhiều với Triệu Nhất Phàm.
Nên lập tức chẳng màng nữa! “Ừ, tôi đến tham gia họp mặt bạn cấp ba, ở ngay tầng trên nè. Nhất Phàm, tôi lên trên kia mời mọi người mấy li rồi xuống. Lát cậu nhớ giới thiệu bạn bè của cậu cho tôi làm quen nha” Nói tồi, Trang Cường hơi cúi người với mấy cô gái, trưng ra vẻ rất lịch lãm rồi mới chịu rời đi Làm cho mấy cô gái ngây ngốc tại chỗ.
‘Wowl Đẹp trai chết mất! “Nhất Phàm Nhất Phàm, mau nói cho bọn tớ nghe về anh đẹp trai đó đi” “Đúng đó, có bạn gái chưa vậy?” Bọn Lâm Kiều cũng rất tò mò.
Triệu Nhất Phàm kiêu hãnh nói: “Trang Cường lợi hại lầm đó. Các cậu biết tập đoàn thực phẩm Thịnh Hoa không? Của gia đình cậu ấy mở đó, trùm của ngành thực.
phẩm đó!” ï đất, công ty lên sàn chứng khoán rồi, là tập đoàn trong top một trăm đó. Thực lực hùng hậu lắm!” Bọn Lâm Kiều ái mộ nói.
“Không phải tin tức mấy hôm trước có nói tập đoàn Thịnh Hoa đang gặp vấn đề về tài chính sao?” Trần Hạo lắng lặng lắng nghe, nhưng khi nghe đến phần những người đẹp tán gẫu chém gió, cũng góp chuyện mấy câu.
Nhưng anh vừa dứt lời thì không khí đột nhiên đông cứng.
Đặc biệt là Triệu Nhất Phàm, cô ta tưc giận nhìn sang Trần Hạo.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!