Chương 223: Ông chủ muốn ăn đòn
“Sao vậy, Tuyết Tình, nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra?”
Có người tò mò hỏi.
Giang Tuyết Tình gật đầu nhẹ, sau đó giải thích cặn kẽ.
Trần Hạo nghe được rõ ràng.
Hóa ra không lâu sau khi Giang Tuyết Tình vào công ty, ông chủ
của cô, cũng chính là phó quản lý của một bộ phận nhỏ,rất hay
thường xuyên quấy rối tình dục Giang Tuyết Tình.
Ban đầu còn có chút thu liễm, chỉ là muốn mời Giang Tuyết Tình
đi ăn cơm.
Sau khi Giang Tuyết Tình từ chối vài lần, liền không tiện cự tuyệt
, dã cùng hắn ta ăn tối.
Tức là sau lần đó, kẻ đồi bại đó càng Minh béo hơn.
Hắn thường xuyên gọi Giang Tuyết Tình đến phòng làm việc,
trước còn động khẩu, sau thì động cả tay chân.
Khoảng hai ngày trước lễ kỷ niệm, hắn ta lại gọi Giang Tuyết tình
lên, lần này trực tiếp sờ đùi cô, không kiêng nẻ gì hét.
„Giang Tuyết Tình không chịu được, liền cầm cốc nước tạt vào mặt
hắn. Vì thế, Phó quản lý đã dọa đuổi cô ấy ra khỏi công ty nều cô ấy
không nghe lời hắn.
Chưa cần Giang Tuyết tình miêu tả, mọi người đã nghĩ đến hắn ta
là một tên béo đầu hói, ấu dâm bản tiện bỉ ổi hèn mọn vô liêm sỉ.
Sau đó Giang Tuyết Tình nói với Lý Dương chuyện này.
Trong số các bạn học, cô cảm thấy Lý Dương có năng lực chống
lại gã phó quản lý này nhất.
“Mẹ nó, thật là tức chết mà, ta muốn đánh chết thằng già đó, dám
giở trò đồi bại với nữ thần Tuyết Tình của chúng ta!”
Một số nam sinh phẫn nộ nói!
“Đúng vậy, bắt quá nữ hài tử chúng ta cũng phải học cách tự bảo.
vệ mình. Ở bên ngoài là đối tượng thường xuyên bị bắt nạt, giống
như thời điểm ta tiến vào bệnh viện, có người nghĩ ta thân cô thê
đơn, liền giở trò xằng bậy với ta, sau khi biết thân phận bạn trai ta
liền im mõm ngay .”
Lý Minh Tuyết cũng nói.
“Minh Tuyết nói đúng, Tuyết Tình, nói thật, lúc đó cậu là một trong.
hai người đẹp nhất lớp ta, bây giờ Lý Thi Hàm đã tìm được một
người bạn trai có năng lực như vậy, cậu cũng nên tìm một người yêu
mình đi. Bây giờ khụ khụ, bên cạnh ngươi có sẵn ngay đó, nhất định
phải trân trọng! ”
‘Vương Nhị nói.
Giang Tuyết Tình đỏ mặt cúi đầu xuống.
“Tuyết Tình, đừng lo lắng, cứ yên tâm, sau cuộc họp hôm nay
tôi sẽ cho cậu một cái đáp án. Tôi không chỉ là một cái phó quản lý
thôi tôi lại không làm gì được!”
Lý Dương bá khí nói.
“Văn Dương, cậu chỉ cần hù dọa hắn một chút là được, không cần
làm căng quá đâu!” Giang Tuyết Tình vẫn lo lắng.
“Đừng lo lắng, trong lòng tôi biết rõ phải làm như nào!”
“Hahaha, nếu muốn hù dọa người, Tuyết Tình, tôi giới thiệu ứng
cử viên cho cậu , hãy tìm Trần Hạo của chúng ta, tên này đối với Lưu
Lệ rất quen thuộc!”
Lý Siêu lúc này nhìn Trần Hạo mà chế nhạo.
Mọi người cũng cười rộ lên.
Nhìn Trần Hạo mà xem, vắt vả lắm mới tìm được bằng hữu có
chút bản lĩnh, kết quả người kia chưa gì đã bị người khác vả mặt
‘Về phần Giang Tuyết Tình thì liếc nhìn Tràn Ca, rồi quay đầu lại
nói chuyện với Lý Văn Dương.
Điều này đã quá rõ ràng.
Mặc dù thời điểm còn đi học, Giang Tuyết Tình có quan hệ tốt với
Trần Hạo, thậm chí vì Trần Hạo mà cãi nhau rát kịch liệt với Lý Văn
Dương.
Nhưng hiện tại, rõ ràng Giang Tuyết Tình và Lý Dương rất thân
thiết.
Bởi vì Lý Dương dù sao cũng là người có triển vọng nhất trong
các bạn học, hơn nữa tương lai hắn có vẻ cũng hơn hẳn những
người khác, càng không nói tới Trần Hạo.
Trần Hạo hoàn toàn có thể lý giải được.
Dù sao thì càng lớn người ta sẽ chọn chỗ dựa và của cải vật chất,
không còn máy ai quan tâm tình nghĩa gì nữa.
Nhưng đang là bạn tốt của nhau mà lại đi lại gần gũi với kẻ thủ
của anh như vậy, anh thầy có chút không thoải mái.
Nhưng Trần Hạo cũng không cái nói gì hết.
Thấy tắt cả mọi người đều đem chủ đề trào phúng quay sang
mình, Trần Hạo tìm cớ đi vào toilet.
Sau khi rửa tay, Giang Tuyết Tình cũng tình cờ từ toilet nữ đi ra.
Hai người cách nhau không tới một tắc.
Lúc đụng độ này, sắc mặt của Trần Hạo và Giang Tuyết Tình đều
có chút khó xử.
“Trần Ca, tôi còn chưa có thời gian nói chuyện với cậu , làm sao.
bây giờ?”
Giang Tuyết Tình cười lươn lẹo để che giấu sự ngại ngùng .
Dù sao với mi quan hệ trước đây của cô và Trần Hạo, cô đương.
nhiên hiểu được mâu thuẫn giữa Trần Hạo và Lý Văn Dương,
Bây giờ cô lại gần gũi với Lý Văn Dương như vậy, bắt cứ ai cũng
cảm thấy khó chịu.
“Không sao đâu!” Trần Hạo lấy khoác tay tỏ vẻ không có việc gì.
“Tôi nghe nói cậu vẫn chưa tìm được việc? Cậu có dự định gì cho
tương lai chưa?”
Giang Tuyết Tình hỏi.
“Tôi muốn tự mình đi xông xáo khắp nơi!”
Trần Hạo nói thật.
Giang Tuyết Tình khẽ cau mày cười nhạt, lắc đầu nói: “Trần Ca,
tôi khuyên cậu nên tìm một công việc, làm gì cũng được, cậu nên rõ
ràng cậu và người khác không giống nhau!” (=> anh phải phóng tên
lửa cũng chưa lùi về vạch đích thì giống thế éo nào được )
“Nói cách khác, anh có thể lấy lòng Văn Dương một chút. Anh ấy.
hiện tại đã thành lập công ty riêng, trong công ty còn thiều nhân sự.
Nếu anh có muốn, tôi có thể thay anh xin Văn Dương, để anh đi làm
trong công ty của anh ấy!”
“Mỗi tháng trả cho anh hai ngàn tiền lương là tốt rồi!”
Giang Tuyết Tình dặn dò.
*Cám ơn, bắt quá tôi không muốn đi!” Trần Hạo cười.
“Ôi, Trần Hạo, tôi biết Văn Dương đã bắt nạt cậu thậm tệ hồi cấp
3, nhưng Văn Dương lúc đó quá bốc đồng nên cũng dễ hiểu thôi!
Thử tưởng tượng xem, nều cậu nghe Văn Dương chép bài cho cậu
Ấy, hắn sẽ không thể đánh cậu. nữa, có lẽ hắn sẽ giúp cậu. một tay
sau khi cậu tốt nghiệp! ”
Giang Tuyết Tình nói.
“Đúng vậy, thực ra tôi không để tâm đến vấn đề đó! Nhân tiện,
đừng quá quan tâm đến tên Minh béo kia. Cậu có thể phản hồi trực.
tiếp với người quản lý của mình hoặc các giám đốc điều hành là
được, bọn họ sẽ xử lý nghiêm túc! ”
Cấp bậc quản lý trở lên của Tập đoàn, cậu vô cùng rõ ràng, năng.
lực của họ rất cao, đương nhiên sẽ xử lý được.
Họ tuyệt đối sẽ không bao giờ cho phép điều này xảy ra.
Trần Hạo suy nghĩ một chút, sau đó nói với Giang Tuyết Tình.
Giang Tuyết Tình nhìn Trần Hạo lắc đầu cười khổ: “ở nơi làm việc
cậu không hiễu được đâu, thôi, cậu không phải lo lắng chuyện này
nữa, cám ơn cậu Trần Hạo!”
Giang Tuyết Tình vẫy vẫy tay chào Trần Hạo , sau đó xoay người
rời đi.
Khiến cho Trần Hạo cảm thấy Giang Tuyết Tình có chút kỳ quái.
Cũng lạ lẫm như lần đầu anh gặp Lý Thi Hàm vậy.
Anh cảm thấy cối lòng chợt lạnh lẽo, bèn đi ra ngoài
Những ngay khi anh đi ra ngoài.
Tôi thấy Giang Tuyết Tình đang bị một người đàn ông trung niên
chặn đường, còn có ý đồ kéo tay Giang Tuyết Tình
“Triệu quản lý ông làm sao vậy!”
Giang Tuyết Tình vừa tránh né vừa nói.
“Haha, tiểu Tình, không ngờ vừa ăn xong lại gặp được em, em
cũng đang ăn ở đây à, mau tới đi, cùng anh đi uống vài ly, chỉ là để
giới thiệu vài đồng nghiệp cùng công ty với em thôi! ”
Triệu quản lý dâm đãng nhìn chằm chằm tiểu Tình.
“Nào có, đừng nghịch ngợm, anh sẽ tức giận đầy”
Quản lý Triệu nói. Ề
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!