Lọc Truyện

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 235

“Đây là chiếc xe cậu thuê à?” Sau khi Trần Hạo lên xe, vừa nhìn thì thấy chẳng phải đây là chiếc G500 mình cho Vương Tiểu Chương, chị của Tiểu Cường thuê hay sao? Thầm nghĩ trùng hợp quá đi.

“Hừ, mặc ù cậu v đám cậu ấí ạ già u kia quen nhau nhưng tôi cũng thấy đám cậu ấm kia khì ng đưa cậu theo chơi, cậu cũng chưa bao giờ được đi xế xịn như vậy đúng không?” Trân Lâm hơi đắc ý nói.

Còn lái rất rành nữa.

“Chiếc xe này đún hai triệu đấy, còn là xe mới nữa. Cậu biết thuê một ngày tốn bao nhiêu tiền không, chỉ tiền thế chấp thôi mà chúng tôi đã phải đưa một trăm nghìn, tiền tiết kiệm của hai chúng tôi đã đổ vào đây cả rồi!” Chị em của Trần Lâm đắc ý nói.

Còn không quên cầm điện thoại quay video gì đó.

“Lâm Lâm, mở cửa sổ trên trần đi, tớ muốn thò đầu ra chụp hình!” Bạn thân phấn khích nói.

“Được thôi, mở cho cậu này! Nhưng mà cậu phải chậm chậm thôi nhé, bị xước nhẹ thôi cũng sẽ trừ tiên đó!” Trần Lâm vừa dặn dò vừa duỗi tay chuẩn bị mở van cửa sổ tự động trên trần xe.

“Ui cha, van nào là van mở cửa sổ tự động trên trần vậy? Cái này có hai hướng, không hiểu gì hết!” Trần Lâm sốt ruột nói.

Dù sao cũng mới vừa thuê xong, không biết vài thứ cũng là chuyện bình thường.

Trần Hạo ngồi ở phía sau, thấy móng tay dài thượt của Trần Lâm cứ sờ tùm lum chỗ bàn điều khiển mãi, cũng thấy rất đau lòng.

Trần Hạo bất lực nói cách mở cửa sổ trên trần xe cho cô ta.

Cô ta thử.

Kết quả mở được thật.

“Mẹ ơi, được lắm đó Trần Hạo, cậu cũng rành về dòng xe này à!” Trần Lâm nói: “Cũng đúng, lúc học cấp ba cậu thích xe lắm mà, xem ra cậu đã từng tìm hiểu rồi!” Trần Hạo chỉ có thể cười gượng gật đầu.

Sau đó, bạn thân của Trần Lâm thò đầu ra chụp ảnh.

Tiếp theo thì nhóm Trần Lâm đưa Trần Hạo đến tiệm làm tóc trước, để Trần Hạo đổi một kiểu tóc mới.

Lại bảo Trần Hạo thay một bộ vest, áo sơ mi trắng giày da linh tinh.

Đúng là không cần phải bàn, sau khi ăn diện xong, xem ra Trần Hạo cũng khá đẹp trai.

Làm cô gái có tiêu chuẩn cao như Trần Lâm cũng nhịn không được ngắm thêm vài lần.

“Bây giờ chúng ta đi đâu?” Trần Hạo hỏi.

“Đến quán cà phê bên cạnh khách sạn cao cấp Kim Lăng! Đúng rồi Trần Hạo, tôi phải dặn cậu ít việc, cậu quen với nhóm cậu Bạch, cũng xem như đã từng tiếp xúc với các cậu ấm nhà giàu nhưng hình tượng cậu sẽ giả trang của ngày hôm nay không giống họ, cậu là loại người mới phất lên trong một đêm nên phải kiêu căng ngạo mạn, ỷ mình có tiền, thế thì mới làm Đinh Hạo sợ được, cậu hiểu tâm trạng của dân nhà giàu mới nổi không?” Trần Lâm nói.

“Hả? Phất lên trong một đêm cũng đâu cần phải vậy?” Trần Hạo cười gượng nói.

Nếu mình như thế thì bây giờ Trần Lâm cũng không cần phải bỏ công bỏ sức theo đuổi Đinh Hạo.

“Trời ơi, tóm lại cậu cứ làm theo những gì tôi nói đi, hơn nữa phải căn cứ theo sự sắp xếp của Ngụy Tuyết! Cô ấy sẽ làm nền cho cậu!” Tất nhiên Ngụy Tuyết là chị em thân thiết của Trân Lâm.

Trần Hạo có thể nói gì được đây, đành phải bất đắc dĩ gật đầu.

Đến quán cà phê.

Trần Lâm bắt đầu nhập vai.

Giờ đây đang khẽ khoác tay Trần Hạo, rúc vào lòng Trần Hạo, bước vào.

Mà sau khi bước vào, Trần Hạo cũng mới thấy, thì ra Đinh Hạo và Lý Thi Hàm đang ngồi uống cà phê ở một vị trí bên trong quán.

Trần Hạo bái phục Trần Lâm rồi, chuyện tình báo này, cô ta đã làm rất xuất sắc.

Rồi sau đó, Trân Lâm kéo Trần Hạo đến bên chỗ của Đinh Hạo và Lý Thi Hàm đang ngồi.

Lúc này, Lý Thi Hàm vừa ngẩng đầu, đúng lúc thấy cảnh tượng trước mắt.

Cô ta hơi giật mình.

“Quý khách muốn uống gì ạ?” Phục vụ lễ phép bước đến, thấy Trần Hạo và Trần Lâm mặc quần áo trang trọng nên thái độ cũng cung kính hơn.

“Món cà phê đát nhất của tiệm cậu là gì? Hôm nay tôi muốn uống món đắt nhất!” Theo tâm thế nhà giàu mới nổi mà Trần Lâm đã dạy.

Trần Hạo ngồi xuống bắt chéo chân nói.

“Hả? Đắt nhất ạ? Thưa anh, món cà phê đất nhất cửa hàng chúng tôi là ba trăm tệ một ly.. ” Phục vụ hơi ngạc nhiên.

“Ba trăm tệ thì ba trăm tệ thôi, cũng đâu phải là đắt lắm! Hai ly đi!” “Vâng thưa quý khách, xin anh đợi chút!” Phục vụ khẽ khom lưng lui xuống.

Mà Trần Lâm thì thấy bộ dạng kiêu căng khoe khoang của Trần Hạo, thi thoảng còn lắc lắc chiếc đồng hồ trên tay, đúng là vừa buồn cười vừa tò mò, không ngờ nha, Trần Hạo cũng đẹp trai thật đấy! Chắc chắn bây giờ Đinh Hạo cũng chú ý Trần Hạo và Trần Lâm phía bên này.

Lúc này, Đinh Hạo nghe Trần Hạo gọi một ly cà phê ba trăm tệ, đúng là mặt hơi khó chịu.

Đặc biệt là Trần Lâm lại thân mật với cậu ta như vậy.

Làm lòng Đinh Hạo không thoải mái lắm.

Đúng vậy, có một cô gái xinh đẹp ngày nào cũng cứ thích chạy theo bạn, bạn rất hưởng thụ tất cả những gì cô ấy dành cho bạn.

Cho dù bạn không yêu cô ấy nhưng cô ấy vẫn yêu bạn, dù là ai cũng sẽ cảm thấy lòng hư vinh của mình được thỏa mãn.

Nhưng không ngờ, Trần Lâm lại hết yêu nhanh như vậy.

Hơn nữa còn là Trần Hạo, người mà mình luôn rất nhạy cảm.

Rầm! Ngay lập tức, Đinh Hạo đặt cà phê lên bàn, lạnh lùng nói: “Hừ, ra vẻ giàu có, ra vẻ oai phong gì chứ! Tôi còn chẳng hiểu cậu chắc, ra vẻ ta đây gì chứ!” Lý Thi Hàm cũng liếc Trần Hạo và Trần Lâm, khuyên Đinh Hạo.

“Đúng rồi Trân Hạo, cậu mới mua xe mới, lát nữa chuẩn bị đưa tớ đi đâu chơi vậy, phố thương mại Kim Lăng được không? Tớ thích một bộ quần áo, đợi cậu dẫn người ta đi mua, nha nha? Chỉ hơn ba nghìn thôi à! Xin cậu đói” Trần Lâm nắm tay Trần Hạo nói.

“Cút sang kia nhìn bộ dạng đê tiện của cậu kìa, ba nghìn tệ mà cậu cũng mặc được à, quần áo mà thấp hơn sáu nghìn thì cậu đừng nhắc trước mặt tớ, cậu có thấy mất mặt không!” Trần Hạo bực bội rút tay Trần Lâm ra, còn mảng một câu.

Trần Lâm không ngờ Trần Hạo diên nhà giàu mới nổi đẹp trai quá.

Nép vào lòng anh như con chim non gật gật đầu.

“Hừ, có gì đáng khoe đâu, chân chạy vặt cho người ta thôi mài” Đinh Hạo thấy Trần Hạo mắng Trần Lâm mà Trần Lâm còn nương theo nên càng ghen tị hơn.

Mẹ kiếp, thằng Trần Hạo này thì có gì, nó có gì hay ho hơn mình? “Được rồi Đinh Hạo, có vài người thích khoe khoang vậy đó, có sợi lông gà tưởng mình là quan, không cần phải quan tâm đến họ!” Lý Thi Hàm không nhịn nổi nữa nói.

“Haiz, Trần Hạo, lúc trước chúng tớ cứ nghĩ cậu là thằng chạy vặt cho các cậu ấm, xem ra tớ hiểu lầm cậu rồi.

Cậu chạy đến nương theo khí thế của đám nhà giàu đúng không, ha ha, không ngờ cậu lại trúng số được nhiều tiền như vậy!” Trần Lâm thấy đã có hiệu quả, lập tức bắt lấy tay Trân Hạo, sùng bái nói.

“Cái gì? Trúng vé số?” Câu nói này cực kỳ thu hút sự chú ý của Đinh Hạo.

“Trân Hạo, cậu trúng bao nhiêu?” Mà Lý Thi Hàm thì cũng nhìn chằm chảm Trần Hạo, sốt ruột hỏi.

Nếu như chỉ trúng một hai triệu, sợ rằng vẫn không thể làm cô gái có tiêu chuẩn cao như Trần Lâm phải yêu chiều Trần Hạo.

Chắc chắn là một số tiền rất lớn.

Hơn nữa nhìn Trần Hạo bây giờ đi, xa hoa đến nhường nào.

Lý Thi Hàm sợ Trần Hạo sẽ hơn Đinh Hạo, thế thì sợ rằng người hối hận nhất sẽ là cô ta nên tất nhiên phải căng thẳng.

“Đúng là may thật đó, tớ không ngờ sẽ được đổi đời, tự nhiên tiên tới nhiêu như vậy. Còn về số tiên hả, tôi không tiện nói với mọi người! Thật sự không tiện, xin lõi!” Trần Hạo nhìn Lý Thi Hàm cười cười.

Lúc này, Trần Hạo đút tay vào túi tìm điện thoại.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT