Chương 269 : Xung đột trong bộ phận tiếp thị
“Cô ta là ai ? “
Trần Hạo hỏi .
” Phó tổ trưởng Vương là em gái của Phó trưởng phòng bộ phận tiếp thị công ty chúng ta , dù sao thì cậu cũng hiểu ý tôi rồi đấy ! “
Phương Phỉ khẽ nói .
” A à ! “
Trần Hạo thầm nghĩ , cái đó không trách được . Thời điểm ngày hôm qua để ý cô ta , cô ta không soi gương thì cũng chơi đùa . Dù sao không hề thấy cô ta làm việc ; xem ra là do có chống lưng .
Kế tiếp , Vương Mỹ Na muốn tải một bộ phim điện ảnh về .
Dù sao Trần Hạo cũng phải làm việc ở đây trong một khoảng thờ gian ngắn với tư cách nằm vùng , vì vậy anh không thể khiến quan hệ giữa mình với Vương Mỹ Na quá cứng nhắc .
Tải thì tải .
” Người đó là ai ? Tổ hậu cần , cậu đang làm gì trong giờ làm việc ? “
Bởi vì vị trí của Trần Hạo ngay tại phòng khách , nên người ta thường tới lui ở hành lang bên cạnh phòng khách .
Vào lúc này , một người đàn ông chừng ba mươi tuổi đang chắp tay sau lưng , bỗng nhiên nói một cách lạnh lùng .
Hiển nhiên , anh ta đã nhìn thấy màn hình máy vi tính của Trần Hạo .
Mà phía sau người đàn ông này còn có một người đang đứng .
Không phải ai khác , đúng là Phó tổ trưởng Vương Khang của nhóm Lưu Á Nam , ngay lúc này anh ta đang dùng về mặt chế nhạo nhìn Trần Hạo .
” Trưởng phòng Trường , rõ ràng nhân viên này lại tài phim trong giờ làm việc , ha ha , lá gan rất lớn . Ngày đầu tiên đi làm chính thức đã như vậy , chắc sau này sẽ còn tuyệt vời hơn nữa đó chứ ! ” .
Vương Khang chỉ vào Trần Hạo mà nói .
Lúc này trưởng phòng Trương đã đi đến bên cạnh máy tính của Trần Hạo , bởi vì lúc Trần Hạo tải phim xuống , anh đã thu nhỏ cửa sổ lại .
Không hiểu vì sao con mắt của trưởng phòng Trương lại tinh tường như vậy , cách xa như thế mà vẫn có thể thấy mình đang tải phim ?
Trần Hạo buồn bực trong lòng !
Lúc này , trường phòng Trường đã ấn mở nội dung : ” Ai cho cậu tải phim vào giờ làm việc ? Cậu xem nơi làm việc của chúng tôi là gì ? Tên cậu là gì ? “
Trưởng phòng Trương quát vô cùng nghiêm nghị . Giờ phút này , toàn bộ nhân viên làm việc ở phòng khách và bộ phận tiếp thị đều đi ra , cùng nhau vây xem một màn này . Dương Mẫn Tuyết đã đứng bên cạnh nhìn cùng các cô , khi chứng kiến Trần Hạo bị quát , nói thật cô cũng cảm thấy lo lắng .
” Phim này không phải do tôi tải ! “
Trần Hạo nói .
” Không phải cậu tải , vậy là ai tải ? “
Trưởng phòng Trương lạnh lùng nói .
Trần Hạo chỉ vào Vương Mỹ Na .
Vốn dĩ , bản thân đến nơi này không phải vì đi làm mà đến , hiện tại anh càng không cần chịu tiếng xấu thay cho một nhân viên như Vương Mỹ Na .
Đây cũng chính là ý của Trần Hạo , anh muốn nhìn thử xem nếu tố cáo Vương Mỹ Na trước mặt lãnh đạo , kết quả xử lý Vương Mỹ Na sẽ như thế nào !
Về phần Vương Mỹ Na , lúc này mặt mũi cô ta đầy vẻ giận dữ . Vương Mỹ Na thở hổn hển .
Cũng không nhất thiết phải như vậy , tuy Vương Mỹ Na đã làm sai trước , nhưng muốn một cô gái kiêu ngạo thừa nhận lỗi lầm của bản thân thì còn khó chịu hơn so với việc đánh trực tiếp vào mặt cô ta .
Huống chi Trần Hạo chỉ là một nhân viên nhỏ tầm thường .
Bởi vậy đương nhiên cô ta không thể chịu đựng được .
Bỗng nhiên Vương Mỹ Na nổi điên và nhào về phía Trần Hạo .
Tình hình càng lúc càng náo loạn .
Trưởng phòng Vương thấy vậy cũng nhăn mày : ” Được rồi Vương Mỹ Na , cô náo loạn cái gì , mau lấy USB của cô ra đi . Tôi nói cho các người biết , nếu có lần sau nữa , đừng trách tôi không khách khí ! ” .
Dứt lời , sau đó anh ta lại trừng mắt nhìn Trần Hạo và rời đi .
Trần Hạo thầm nghĩ , như thế này là đã kết thúc rồi sao ?
Vương Mỹ Na không thèm để kỷ luật của công ty vào mắt , chẳng phải nên cho cô ta một cái xử phạt cảnh cáo hay sao ?
Về phần Vương Khang , sau khi đứng ở một bên chế nhạo Trần Hạo xong , anh ta đã rời đi đầy vẻ đắc chí .
Chuyện này , nói lớn không lớn .
Nhưng xem như Vương Mỹ Na đã ghi thù Trần Hạo . Sau khi các vị lãnh đạo rời đi , cô ấy nói lời mắng chửi và châm chọc Trần Hạo trong phòng , toàn những lời khó nghe .
Cả bộ phận tiếp thị không ai lên tiếng , hiển nhiên ai cũng sợ cô ta .
Trần Hạo trong lòng có chút bực bội .
Một lúc sau , đúng lúc mắc tiểu , anh phải đi vào nhà vệ sinh để giải quyết .
Vừa vào nhà vệ sinh , anh đã ngửi được mùi thuốc lá nồng nặc . Rõ ràng có vài người đang hút thuốc bên trong .
” Anh Khang , đoán chừng lần này tên nhóc đó đã xong đời rồi ? Cải loại trở thành nhân viên chính thức sau ba tháng , trưởng phòng nhất định sẽ không phê chuẩn cho cậu ta , ha ha . “
” Dám xúc phạm anh Khang của chúng ta , đảm bảo khiến cho tên đó không thể lăn lộn nối ở nơi này ! “
Một người khác nói .
” Được rồi được rồi , đợi đến đúng lúc các người sẽ biết , tôi sẽ chỉnh đốn cậu ta ! “
Lại có người nói : ” Đúng rồi , Dương Mẫn Tuyết là người tôi thích , hai người các cậu không có chuyện gì thì đừng đến trước mặt cô ấy xum xoe ! “
” Vâng , anh Khang ! “
Một lúc sau , những người vừa nói đã rời đi .
Trần Hạo đứng ở tại một vách ngăn và mắt thấy tai nghe tường tận sự việc .
Cái tên anh Khang cầm đầu không phải Vương Khang thì còn có thể là ai.
Xem ra cái người trưởng phòng vừa rồi chắc cũng do Vương Khang cố ý mời đến .
Là một phó trưởng phòng , chắc chắn Vương Khang cũng biết không ít thói quen của Vương Mỹ Na .
Chỉ cần nhìn vào cái USB trên máy vi tính của anh là anh ta đã biết ngay .
Do đó anh ta có ý tố cáo , làm xấu mặt của mình cũng như khiến cho mình đắc tội với Vương Mỹ Na .
Đậu xanh , tên khốn này thật sự là xấu xa !
Trần Hạo cũng nghe đến việc yêu đồng nghiệp nữ Ở nơi làm việc , không ngờ anh lại gặp phải việc này .
Xem ra anh ta coi mình là tình địch , muốn cho mình không thể lăn lộn và cắt xéo khỏi công ty !
Được , vậy phải chơi đùa một chút !
Từ từ sẽ đến , không cần vội vàng !
Trần Hạo vượt qua thời gian đi làm hôm nay trong sự chửi rủa của Vương Mỹ Na .
Đến lúc tan tầm vào buổi trưa .
Lúc Trần Hạo quay lại thì nhìn thấy các đồng nghiệp ở bộ phận tiếp thị đều ở dưới lầu và chưa rời đi . Họ nghịch điện thoại thì nghịch điện thoại , gọi điện thoại thì gọi điện thoại , cứ như thế đang đợi xe vậy .
Bởi vì Trần Hạo phải đi đưa văn kiện , nên anh không biết chuyện gì đã xảy ra .
” Các cậu đang đợi gì thế ? “
Trần Hạo cười hỏi .
” Hử ? Đùa sao ? Trần Hạo , cậu không nhận được tin nhắn ư ? “
Phương Phi kinh ngạc , hỏi .
” Tin nhắn gi ? “
” Chính là tối nay , toàn bộ phòng tiếp thị chúng ta muốn tổ chức buổi gặp gỡ để đón người mới . Đây không phải đã thêm hai đồng nghiệp mới các cậu hay sao , cho nên chúng ta muốn gặp mặt !”
“Tháng trước lúc tôi mới đến , bộ phận tiếp thị cũng tổ chức tiệc tụ họp đón tiếp người mới là tôi , tóm lại rất sôi động và vui vẻ ! ” Phương Phì cười nói .
” Không có ? Không ai nói cho tôi biết ? “
Trần Hạo nhìn điện thoại , thật sự anh không hề nhận được bất kỳ tin nhắn nào .
” Để tôi xem thử ! “
Phương Phi cầm điện thoại của Trần Hạo và tìm kiếm , thật sự không có tin nhắn nào .
Sau đó Phương Phi lại để cho Trần Hạo nhìn tin nhắn của cô .
” Phòng tiếp thị : Tháng này đến buổi gặp gỡ đón người mới , Phường Phỉ , ghế số 202 ! “
Trần Hạo nghĩ thầm , điều này thật sự quá bắt nạt người khác rồi , cả phòng tiếp thị đều đi , tại sao lại không gọi anh chứ ?
Tuy không đáng để tức gien , nhưng Trần Hạo cũng cảm thấy nóng mặt . ” Trần Hạo , cậu ở ghế số mấy vậy ? Chúng ta có ngồi chung hay không ? “
Đúng lúc này , Dương Mẫn Tuyết đã đi tới và hỏi .
” Không có kêu tôi ! “
Trần Hạo thản nhiên nói .
” Hả ? Làm sao có thể ? Có phải do Phó tổ trưởng Vương Mỹ Na và Phó tổ trưởng Vượng Khang đã quên không ? Để tôi tìm hại người họ hỏi thử ! “
Dương Mẫn Tuyết nói .
Dù sao thì trong công ty này , Trần Hạo và Dương Mẫn Tuyết đều là người đến cùng một lúc .
Đều là người mới , vì thể dễ dàng sinh ra tình nghĩa .
” Không cần , các người đi đi , tôi sẽ không đi ! “
Trần Hạo vừa nghe do Vương Khang và Vương Mỹ Na xử lý , anh liền hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra .
Lập tức , trong ánh mắt khinh thường của một đám đồng nghiệp nữ , Trần Hạo cô đơn rời đi .
Sau đó anh trở lại khách sạn của mình .
Anh vừa chuẩn bị tắm rửa , đúng lúc này , cửa phòng lại vang lên .
” Cậu Trần , cậu có ở đây không ? Tổng giám đốc Lý bảo tôi đến tìm cậu ! “