Chương 314 : Hiểu lầm .
Trần Hạo cảm thấy có gì đó không ổn . Lập tức quẹt thẻ mở cửa ra , vừa nhìn thì lại càng kinh ngạc trợn to mắt . Trong phòng có một người đàn ông xa lạ .
Lúc này , quần áo trên người Âu Dương Như đã bị lột sạch sẽ . Chẳng trách Âu Dương Như lại la hét như vậy , nước mắt giàn giụa .
Mà người đàn ông nọ , thấy Trần Hạo thì lạnh lùng cười một tiếng . Sau đó trực tiếp bước xuống giường , lao đến cửa sổ nhảy thẳng ra ngoài .
Đây là tầng bảy đó ! Trần Hạo vội vàng chạy đến cửa sổ , ngó qua ngó lại cũng không thấy một bóng người ? Chạy đi đâu rồi ?
Trần Hạo bỗng giật mình , quay lại nhìn Âu Dương Như , mặt đỏ như gấc chín . Đang muốn tới đắp chăn cho cô ta , bỗng bên ngoài vang lên tiếng bước chân .
“ Ai da , sao các cậu phiền phức vậy . Chị ta có cậu Trần chiếu cố rồi , rảnh rỗi không có gì làm hả ! ”
Âm thanh của Nguy Mộng Kiều đã tiến sát đến nơi . Vừa rồi đám người kia thấy Nguy Mộng Kiều ra ngoài mua thuốc giải rượu , liền nhao nhao đòi đi theo đến tận nơi .
Chết tiệt ! Làm gì bây giờ ? Trần Hạo có chút bối rối . Hiện tại Âu Dương Như đang trần như nhộng , nhất định sẽ bị hiểu lầm đó ! Trần Hạo muốn mặc quần áo vào cho cô , nhưng Âu Dương Như lúc này hai mắt đầm đìa nước mắt , hét to cứu mạng .
Chính là hét rằng đừng qua đây , cứu mạng !
Mẹ nó chứ !
“ Rầm rầm rầm ! ”
Lúc này tiếng đập cửa vang lên .
“ Trần Hạo , anh ở trong à ? Mở cửa đi ? ” Nguy Mộng Kiều hố to .
“ A ? Chị , chị làm sao vậy ? ”
Hiển nhiên là Nguy Mộng Kiều đã nghe tiếng hét của chị họ , lúc lại kinh ngạc hỏi , “ Trần Hạo , cậu Trần ? Anh có ở trong không ? ”
Trần Hạo vội vàng hô : “ Ở đây ! ” “ Cậu Trần , sao mà lâu thế ? Không phải là đang … Aaaa ! ”
Nguy Mộng Kiều đang định nói đùa gì đó . Nhưng chứng kiến cảnh tượng trước mắt , liền sợ đến hét ầm lên . Mà sau đó mọi người đều tiến vào . Cùng là hét lên kinh ngạc .
Tất cả đều khó tin nhìn Trần Hạo . Cải cậu Trần này thoạt nhìn rất nho nhã thư sinh , không ngờ tới lại xấu xa như vậy .
“ Cậu Trần , cậu … cậu đã làm gì chị tôi ? ” Ngụy Mộng Kiều hét lên . “ Ta Đừng hiểu lầm ! Không phải ta làm ! ”
“ Không phải anh vậy là chính chị tôi cởi quần áo sao ? ” Nguy Mộng Kiều nói .
“ Có một người , trong phòng này có một người đàn ông . Sau đó ta tiến vào thì liền nhảy cửa sổ ra ngoài ! ”
Thực sự thì bây giờ Trần Hạo có một trăm cái miệng cũng khó cãi .
“ Đây chính là tầng bảy đó ! ”
Một vài người chạy tới cửa sổ , “ Vô lý , cao thế này nhảy xuống không chết cũng tàn phế a !? ”
Mà Ngụy Mộng Kiều cũng đã đắp chăn cho Âu Dương Như .
“ Cậu Trần , uổng công tôi tin tưởng anh . Không ngờ anh lại là loại người như thế . Ông nội còn khen anh là một người phẩm hạnh tốt , thì ra anh là đáng ghê tởm ! ” Ngụy Mộng Kiều hét lên .
“ Đúng vậy , thật không ngờ Trần thiếu gia lại làm ra việc này . Những thiếu gia nhà giàu khác đều khảng khái hiện ngang , vậy mà hắn lại giả bộ tốt như thế ! ” Một cô gái khinh bỉ vừa nói vừa nhìn vào Trần Hạo .
“ Thực sự không phải ta . Đây là hiểu lầm rồi . Không tin thì ra ngoài xem camera , vừa rồi ta vẫn luôn đứng ở bên ngoài ! ”
Sau đó liền có người báo cáo với giám đốc , quản lý đi tới .
“ Ta muốn xem camera an ninh ở tầng này ! ” Trần Hạo vẻ mặt khó chịu .
“ A ? Camera à , cậu Trần , thật là ngại quá . Hôm qua camera tầng này bị hỏng , chỗ chúng tôi còn chưa kịp sửa nữa ! ” Quản lý trả lời .
“ Tại sao lại biết tên tôi ? ”
Trần Hạo nhìn về phía quản lý hỏi .
Quản lý vội vàng cười lấy lòng , nói : “ Hì hì , cậu Trần . Trước đây ở hội nghị có từng gặp qua cậu , hơn nữa trước đây chị cậu Chủ tịch Trần Hiểu cũng để ý chỗ này . Tôi đương nhiên là biết cậu rồi ! ”
“ Hừ , Trần Hạo , anh đừng diễn trò nữa . Chỗ này là đất Kim Lăng , ai cũng biết các người đều là một phe . Tại sao sớm không hỏng muốn không hỏng , lại đúng lúc này bị hư camera ? ”
Ngụy Mộng Kiều phẫn nộ hét lên .
Mà tiếng của cô ta cũng thật là lớn . Lúc này những khách hàng xung quanh đều đi tới . Cả tầng không ít người đang đứng xem .
“ Chuyện gì thế ? ”
“ Hình như là thiếu gia kia dụ dỗ con gái uống say , muốn kéo vào phòng này làm bậy . Kết quả chưa kịp làm gì thì đã bị cô em họ phát hiện chạy tới , chết tiệt , đúng là cái đồ cầm thú ! ”
“ Trời ạ , cứ tưởng mấy chuyện kiểu này chỉ có trên phim chú . Không ngờ ngoài đời cũng có kẻ ác độc như vậy a ! ”
Mọi người nói chuyện ầm ĩ . Có người tỉnh táo , liền gọi điện thoại báo tin . Khách sạn Huy Hoàng này là một khu tích hợp giải trí , ăn uống và vui chơi .
Lúc này ở tầng ba , bên trong một nhà hàng tráng lệ . Long Thiệu Vân đang cùng Tần Nhã ăn uống .
Tần Nhã chỉ qua loa vài miếng .
“ Hừ , biết gì chưa , nghe nói trên tầng bảy xảy ra chuyện lớn đó ! ” Lúc này vài người khách mới tới , đang ngồi nói chuyện bên cạnh bàn của Long Thiệu Vân . Sau đó , người nọ đem sự tình trên tầng kể lại .
“ Còn có loại người khốn nạn như vậy sao ! ” .
Long Thiệu Vân uống một ngụm rượu , nghe thấy thì mỉm cười . Mà Tân Nhã cũng nhíu mày một cái .
“ Vậy bây giờ sao rồi ? Cái tên thiếu gia kia là ai ? ”
“ Chết tiệt , nói đến cái tên kia , lại lịch cũng rất lớn nha . Nghe người ta nói là cậu Trần Kim Lăng ! ”
“ Cái gì ? Kim Lăng thiếu gia ? Chắc không phải đâu ? ”
“ Không thể nào , anh ta không phải loại người đó ! ”
Tần Nhã lúc này trực tiếp hướng sang người bên cạnh quát lên . “ Chậc chậc , cô sao lại nóng nảy như thế ? Bọn ta cũng chỉ đang nói chuyện phiếm thôi , đúng hay sai cô lên trên đó xem một cái là biết ! ”
“ Vậy trông cậu Trần nhìn ra sao ? Có tuấn tú không ? Hắn thật là thần bí a , cũng chưa từng thấy qua ! ”
“ Dáng dấp rất là đẹp trai . Mà lúc nãy ta còn nghe một nhân viên gọi hắn là Trần Hạo gì gì đó , chắc chắn là thiếu gia Kim Lăng không sai được ! ”
Nghe đến đó , Tần Nhã toàn thân bỗng run lên một cái .
“ Ông nói hắn tên gì ? ”
Tần Nhã đứng bật dậy . “ Trần … Trần Hạo a ! ” Người bên kia lại càng hoảng sợ .
“ Không thể nào ! ” Tần Nhã hoài nghi
Sau đó , có người nói muốn lên tầng bảy xem , Tần Nhã cũng chạy đi . Mà Long Thiệu Vân , ung dung uống một hớp rượu vang . Sau đó lấy điện thoại ra gọi : “ Lên đi ! ” Rồi cũng đứng dậy đi tới .
“ Nhường đường nhường đường , chúng tôi là phóng viên ! ” Lúc này trên tầng bảy rất là ồn ào . Phóng viên của thời báo Kim Lăng đã tới . Việc ngày hôm nay nhất định là lên trang nhất ở tờ báo sáng mai !
Mà Trần Hạo không ra nổi , cũng không cãi nổi . Tần Nhã nhìn thấy cảnh tượng trước mắt , thấy đúng là Trần Hạo , cô không tin nổi bất giác sững sờ lùi một bước .
“ Không thể nào , không đúng , Trần Hạo không phải là người như vậy ! ” Tần Nhã thấp giọng
“ Cái gì mà không phải chứ , đã bị bắt quả tang tại chỗ rồi . Thừa dịp người ta uống say muốn giở trò đồi bại , mọi việc đã rõ ràng rồi ! ”
Một người ở bên , nghe thấy Tần Nhã nói thầm , liền phản bác .
“ Kiều Kiều , sao em lại ở đây ? Có chuyện gì vậy ? ”
Lúc này , Long Thiệu Vân đem theo một đám vệ sĩ đi tới .
“ A , anh Thiệu Vân , tốt quá . Không phải em , là chị họ em Âu Dương Như xảy ra chuyện ! ”