Chương 320 Một mình đi tới .
“ Hắc hắc , nói cho cô biết cũng chẳng sao , tiện thể cho cô biết cái tên Long Thiệu Vân là hạng người gì . Chẳng là cậu Trần này , chưa bao giờ mang theo vệ sĩ bên người . Vì vậy hôm đó , Long Thiệu Vân tìm tới ta , muốn bàn bạc với ta một chuyện …. ”
Hầu Tam kể xong .
Mà Tần Nhã lúc này nghe xong liền thở dốc .
“ Thì ra , Trần Hạo thực sự bị oan , là các người làm ! Tại sao lại muốn hãm hại cậu ta ! ”
Tần Nhã mắt đỏ lên , trong lòng nổi lên một cảm giác khó tả . Đúng vậy , mình thật là ngốc .
Quen biết cậu ta lâu như vậy , làm sao có thể là loại người đó . Hơn nữa Trần Hạo cũng đã nói mình không có làm . Cậu ấy coi mình là một người bạn tốt nên mới nói ra . Ngược lại chính mình , lại không tin tưởng hắn , còn mắng hắn là đồ cặn bã . Lúc đó hẳn trong lòng cậu ta buồn lắm !
Bao nhiêu người ở đó đều không tin cậu ta , rốt cuộc người bạn duy nhất ở đó , lại cũng không tin tưởng ! Vừa rồi Trần Hạo còn muốn tới giải thích rõ với mình . Nhưng mà tại sao . Tại sao mình lại không nghe cậu ta nói , tại sao lại đuổi cậu ta đi !
“ Trần Hạo , là tôi trách làm cậu rồi , xin lỗi ! ”
Tần Nhã chảy nước mắt nói .
“ Thôi thôi , oan hay không ta cũng không quan tâm nữa . Lấy tiền xong ta liền mất tăm mất tích , nợ nần của các ngươi tính sau đi , haha ! ”
“ Nhanh lên , đọc số điện thoại của hắn ! ” .
“ Không được , ta không thể để người làm hại hắn ! ”
“ Cái gì mà hại , ta chỉ muốn làm sáng tỏ hiểu lầm thôi , không muốn hại hắn . Nhanh nhanh lên , nếu không , ta trước tiên làm thịt con bạn của ngươi , có tin hay không ? ”
Hầu Tam vừa nói vừa cởi thắt lưng .
“ A ! Đừng ! ” Triệu Đồng Đồng sợ đến mức hét to .
“ Tiểu Nhã , hắn không phải muốn hại người . Gọi Trần Hạo tới cứu chúng ta , có được không ? ”
Triệu Đồng Đồng khóc ròng “ Hừ , cậu sai rồi . Kể cả chúng ta có kêu cứu , cậu ấy cũng sẽ không tới . Lần này tôi tổn thương cậu ta như vậy , làm bạn cũng không xứng Tần Nhã mắt đỏ hoe nói , “ Nếu có tới , cũng là vì chuyện của cậu ấy thôi ! ”
“ Thôi thôi đừng lèo nhèo nữa , nhanh cho ta . Ta lấy tiền thì thả các ngươi ra ! ”
Triệu Đồng Đồng vội nói , “ Điện thoại của ta có số , ta đưa cho ngươi ! ”
Sau đó , Hầu Tam liền gọi tới .
“ Có chuyện gì vậy Triệu Đồng Đồng ? ” Trần Hạo rất nhanh đã bắt máy .
“ Hắc hắc , cậu Trần , tôi là Hầu Tam ! Cậu có khỏe không ? ”
“ Hầu Tam ? ”
“ Cậu quên nhanh quá , trưa nay chúng ta đã gặp trong mặt trong phòng a ! ”
“ Thì ra là ngươi ! ” Trần Hạo từ trên giường nhảy xuống .
“ Đúng vậy , hiện giờ tôi đang mời cô Tần Nhã cùng với cô Triệu Đồng Đồng tới đây chơi . Tôi cũng biết cậu đang lật tung cả cái Kim Lăng để tìm ta , cậu có muốn bàn bạc một chút không ? ”
“ Ngươi dám bắt cóc Tần Nhã ? Muốn cái gì ? ”
“ Là như vậy , tôi biết cậu bị oan . Trước đây chị cậu rất là chiếu cố tới tôi , làm cho tôi quả thực là áy náy . Sự việc kia tôi đều đã ghi âm lại , cậu cho tôi một khoản tiền , tôi liền chuyển cái này qua , cũng cút khỏi mắt cậu ngay ! ”
“ Ta hỏi người , bắt cóc Tần Nhã làm cái gì ? ”
“ Hì hì , cậu cứ an tâm , cô Tần Nhã không sao . Nhưng mà cậu phải một mình tới đây đem tiền cho ta , ta không nhận chuyển khoản , cũng không được sai người đưa tới . Ta biết cậu có Thiên Long Địa Hổ rất lợi hại , cho nên … Hắc hắc ! ”
Mà Tẫn Nhã lúc này khẽ cắn môi , chăm chú nghe âm thanh trong điện thoại .
“ Được , ta sẽ đi tới , lập tức thả người ! ” Trần Hạo nói không chút do dự .
Nếu như chuyện lần này vì mình mà liên lụy Tần Nhã , ảnh không thể nhắm mắt làm ngơ . Tuy là Tần Nhã làm mình thất vọng .
Mình với cô ấy quen biết như vậy , cũng không tin tưởng mình . Thế nhưng cái này cũng không tính là thù hận . Dù sao bây giờ mình và cô ấy không có liên quan , mình không muốn vì bản thân mà cô phải chịu khô .
“ Cậu Trần , quả nhiên là cậu rất thẳng thắn . Ta thật hối hận đã hãm hại cậu , được rồi , tôi đang ở .. ”
Hầu Tam nói xong , Trần Hạo cũng tắt máy .
“ Cậu ta không để bụng , còn vì mình mà sẵn sàng tới đây ! ” Trái tim Tần Nhã tan chảy . Sau khi báo sự tình cho Thiên Long Địa Hổ , Trần Hạo tự mình lái xe đi tới .
Đến địa điểm . Trần Hạo xách theo một bao tiền . Đứng một nơi hoang vu .
“ Cậu Trần , đã thấy , quả nhiên là không có mang theo ai ! “
Hầu Tam cầm kính viễn vọng đứng nhìn ở chỗ khác . Hắn xác định không có ai đi theo , mới nói ra địa điểm chính xác .
Trần Hạo chạy tới . Mẹ kiếp , tên này thật giảo hoạt . Trần Hạo bất lực , chỉ đành nghe theo hắn hướng dẫn , chạy ngoằn ngoèo mấy vòng mới nhìn thấy Hầu Tam .
“ Cậu Trần ! ” Hầu Tam hơi cúi đầu chào hỏi .
“ Đừng nhiều lời , thả người . Còn nữa , bản ghi âm đâu ? ”
Trần Hạo ném bao tiền tới trước mặt Hầu Tam .
“ Ở đây ở đây , có bản ghi này cậu muốn minh oan đều không thành vấn đề ! ”
Hầu Tam cười nói .
Mà Trần Hạo đi tới chỗ Tần Nhã và Triệu Đồng Đồng mở trói cho hai người . Bởi vì sợ hai người la hét , lúc nãy Hầu Tam đã dán băng dính vào miệng họ .
“ Trần Hạo ! ”
Tần Nhã mở trói xong thì nhào tới trong lòng Trần Hạo khóc nức nở .
“ Xin lỗi , là tôi có lỗi với cậu ! Đáng ra tối nên tin tưởng cậu ! Còn nói chuyện tôi cùng Long Thiệu Vân để chọc giận cậu , xin lỗi ! ”
Tần Nhã khóc ròng thủ thỉ trong lòng Trần Hạo Hai tay Trần Hạo buông thõng , cùng không biết nên làm gì .
“ Hai người không sao thì tốt , chúng ta đi ! ” Trần Hạo cũng không ôm lấy Tần Nhã , nhẹ nhàng đẩy cô ra , sau đó cười nói .
“ Khoan đã cậu Trần , tôi còn muốn một chuyện nữa ! ”
“ Còn muốn gì nữa ? ” Trần Hạo nhíu mày hỏi .
“ Tuy là bây giờ tôi chạy trốn rồi , nhưng sau này chị cậu có hỏi tới , cầu xin cậu đừng nói là tôi làm . Cậu Trân , cậu tốt bụng rộng lượng , nhưng mà chị cậu không giống vậy a ! Nếu biết chuyện nhất định là tôi phải vạn đao phân thây . Cho nên xin cậu , xét tới chuyện tôi cũng không có ác ý , tha cho tôi một mạng ! Chỉ cần nói với chị Trần đi tìm bọn Long gia tính số là được ! ”
Hầu Tam nuốt nước miếng nói .
Trần Hạo gật đầu .
Sau đó dẫn Tần Nhã và Triệu Đồng Đồng ra ngoài .
Mà Hầu Tam trong nhà lúc này lại đem kính viễn vong ra soi . Hiển nhiên là hắn sợ Trần Hạo sai người đến bắt hắn . Mà Trần Hạo nhìn thấy , cũng cười nhạt nói .
“ Hầu Tam , người cầm kính viễn vọng phải soi kĩ bốn phương tám hướng . Bằng không nhất định không nhìn rõ được hết đâu ! ”
“ Mẹ nó , cậu Trần , cậu có ý gì ? ”
Hầu Tam đột nhiên cảm thấy có gì đó sai sai .
Lúc này trên nóc nhà có tiếng ầm ầm truyền đến liên hồi .
Ngẩng lên nhìn , hắn liền trợn tròn mắt …