Chương 326: Nhặt bóng .
Rõ ràng bọn Hoàng Vĩnh Hảo đang khiêu khích , người của Long gia đều giận mà chẳng dám nói gì .
“ Anh Lý , mong anh quản chế thuộc hạ cẩn thận một chút ! ”
Vị kia nói .
Lý Chấn Quốc mỉm cười : “ Vĩnh Hào , không được vô lễ ! ”
Hoàng Vĩnh Hào lúc này mới chịu bỏ qua . Lại nói về Trần Hạo , anh đã tới sân golf lớn nhất ở trên sân thượng khách sạn , Hiển nhiên là đang đợi gì đó .
“ Trực thăng tới chưa ? ” Trần Hạo gọi điện thoại .
“ Đã sắp đến nơi , cậu Trần ! ” Thiên Long cung kính
Vốn dĩ ban đầu , Trần Hạo cũng không muốn tùy tiện sử dụng đội máy bay trực thăng này , nhưng Lý Chấn Quốc khuyên bảo , đối phó với Long gia vẫn nên phổ trương một chút .
Được rồi , đã quyết định đối đầu với Long gia rồi , Trần Hạo cũng không quản nhiều như vậy . Nhân lúc rảnh rỗi , anh nhìn xung quanh sân golf một chút . Trên chỗ này cũng có không ít người đang đánh golf .
“ Các quý ông quý bà , thật là ngại quá , tôi nhận được lệnh mời mọi người rời khỏi sân golf . Lúc này mấy nhân viên phục vụ đi tới cạnh khách hàng nói .
“ Hả ? Tại sao ? Bọn tôi chỉ vừa mới chơi thôi ! ”
“ Đúng vậy , các cô làm sao vậy ? Cho tôi số điện thoại của quản lý , tôi muốn báo cáo lên ! ”
“ Phải , bọn tôi bỏ nhiều tiền ra như vậy vào đây , một chút quyền lợi cũng không có là sao ? Không đi là không đi , nhất định là không đi ! ”
Rất nhiều khách hàng bày tỏ ý kiến phản đối .
“ Thật là , chúng ta khó khăn lắm mới được theo cô Trương Khả tới đây , sao mới chơi một chút đã phải đi chứ ! ”
Một cô gái vẻ mặt không cam lòng nói .
“ Trần Siêu , Vương Tuyết , mấy em nói xem là có chuyện gì !? ”
“ Hừ , em cũng không rõ , chúng ta tiếp tục chơi ! ”
Chuyến đi này tổng cộng có bốn người cả trai lẫn gái .
“ Cô giáo Trương Khả , ông xã cô thật là lợi hại , có thể đưa bọn em tới đây chơi ! Em nằm mơ cũng muốn tới sân golf một lần ! ”
“ Haha , chồng cô hôm nay phải tiếp một vị khách quý , bọn họ tới đánh golf . Chúng ta là nhân tiện đi xem mà thôi . Các em tuy nói là học sinh cũ của cô , thế nhưng mấy năm nay quan hệ vẫn rất tốt , cô chính là xem các em như em trai em gái của cô ! ”
Mà mấy nhân viên phục vụ , thấy không khả quan , cũng đành rời đi . Dù sao họ cũng không nhận được nghiêm lệnh . Chỉ là muốn làm cho sân golf đừng quá nhiều người , nhắc nhở một chút mà thôi . Nếu như là một mệnh lệnh khẩn cấp , vậy cũng không tới lượt họ đứng ra nói chuyện .
“ Hừ , cuối cùng cũng chịu đi , thật là khó chịu ! Đúng rồi Trần Siêu Vương Tuyết , hai cậu sắp kết hôn rồi , đến lúc đó tới chỗ này chụp ảnh cưới thì thật là đẹp ! ”
Một cô gái hưng phấn nói . Nói xong còn lấy điện thoại ra chụp ảnh . Cô gái đang chụp phong cảnh khắp nơi , bỗng a lên một tiếng .
” Mẹ nó ! “
Sau đó nhìn chằm chằm vào ảnh chụp bất động . “ Sao thế Tiểu Lệ ? “
Trương Khả cùng Vương Tuyết và Trần Siêu đều nhìn về Tiểu Lệ . Sau đó Tiểu Lệ kinh ngạc chỉ về một hướng nói : “ Cô Trương Khả , mọi người , mau nhìn xem người đó … người đó có phải Trần Hạo không ? ”
“ Trần Hạo ? ”
Mọi người sững sờ , đồng loạt quay sang . Quả nhiên , cái người đang đứng ở một góc cao trên sân golf , hai tay đút túi quần , còn không phải Trần Hạo sao .
“ Sao lại là hắn ? Sao hắn lại ở chỗ này ? ” Tiểu Lệ kinh ngạc “ Ai biết , hừ , nghe nói hắn quen biết rộng lắm . Chắc là biết nơi này Có nhiều người … Haha , cho nên đi tới nhặt bóng cho người ta chăng !? “
“ Phut , em cũng nghĩ thế . Lần trước gặp mặt bạn học cũ , hắn còn khoe khoang đang muốn tự mình kinh doanh cái gì , hóa ra đều là nói phét ! ”
Mấy người này , còn không phải bạn cùng lớp cấp hai mà lần trước Trần Hạo về ăn sinh nhật dưới quê đã gặp sao . Ngày đó là sinh nhật Trần Siêu . Sau đó Trần Hạo mới biết , cô gái trước đây từng có một thời mình thầm thương trộm nhớ Vương Tuyết , đã cùng Trần Siêu ở một chỗ .
Bởi vì không có tiếng nói chung , Trần Hạo cũng vội vàng rời đi . Không tiếp tục ở lại đó .
Dù sao chuyên cũng đã qua lâu rồi , không còn muốn nhắc tới nữa . Sau khi Trần Hạo đi , bọn Trần Siêu ăn uống xong thì cũng lái xe đi chơi . Lúc đó giáo viên Trương Khả nói , đợi vài ngày nữa chồng cô ta đến tiếp khách quý ở sân golf , sẽ mang họ tới cùng đi chơi . Chính vì thế , nên mới có chuyện ngày hôm nay . “
Vậy cô Trương Khả , chúng ta có tới gặp hắn không ? ”
Tiểu Lệ hỏi .
“ Vì sao lại không tới gặp ? Ha hả , các em nhìn xem , đúng là đến đây nhặt bóng cho người ta ! ” Trương Khả bông che miệng cười chỉ về phía Trần Hạo . “ Có ai không , cậu kia , nhặt giúp tôi quả bóng ! ”
Vừa rồi Trần Hạo mới gọi điện thoại xong , vừa hay một quả bóng lăn tới cạnh chân . Là một cô gái mới tập chơi nên đánh hỏng .
Bạn trai cô ta liền chỉ vào Trần Hạo yêu cầu nhặt bóng qua .
Chuyện này cũng không có gì , Trần Hạo cũng lượm tới đưa qua .
“ Thật là , nhân viên kiểu gì không biết ! ” Người đàn ông kia mắng Trần Hạo .
“ Hừ , người như cậu phải thường sai bảo tợn vào . Không chửi mắng lại cả ngày ngứa ngáy hả ? ”
Trần Hạo nghe vậy chỉ lắc đầu cười khổ một tiếng . Cũng không thèm chấp , đi về chỗ của mình yên tĩnh .
“ Hahaha , Trần Hạo , trùng hợp ghê ! ”
Đúng lúc này mấy người Tiêu Lệ đi tới . Vừa rồi Trần Hạo nhặt bóng bị người ta mắng cho một chặp , bọn họ đều nhìn rõ Ha ha ha .
Vốn tưởng rằng Trần Hạo thực sự đã khá lên rồi . Cho nên lần này trông thấy mọi người đều vui vẻ .
“ Hả ? Sao lại là các người ? ” Trần Hạo hơi kinh ngạc . Còn không phải bạn học cấp hai à , còn có cô gái trước kia Vương Tuyết .
“ Làm sao ? Sợ bị nhìn thấy hả ? Tôi biết ngay là cậu chỉ giỏi khoác lác , cái gì mà tự mình gây dựng sự nghiệp , sự nghiệp của cậu đây sao ? Ha hả , đi nhặt bóng cho người ta ! ” Trương Khả chế giễu .
Mà Vương Tuyết lại càng lắc đầu nhìn Trần Hạo .
Người không có tiền đồ , quả nhiên trước sau vẫn là không có tiền đồ !
“ Khả Khả , thì ra mọi người ở đây ! ”
Lúc này , một thanh niên mặc vest đi tới , nói với Trương Khả .
“ Sao vậy chồng ? ”
“ Ồ , là như vậy , bên kia thiếu một người nhặt bóng . Em đến quầy lễ tân hỏi giúp anh được không ? “
Thanh niên mặc vest nói . “ A ? Thiếu người nhặt bóng ? Haha , đúng lúc lắm . Em có một học sinh cũ bây giờ tới đây làm việc , để hắn đi đi ! …
“ Hắn ? ”
Chàng thanh niên gật đầu : “ Đi , cậu đi theo tôi !! ”
Trần Hạo bất lực lắc đầu : “ Thật ngại quá , tôi không rảnh ….