Chương 489
“Ôi trời, thầy giáo thật đặc biệt, Bát Bộ Lĩnh mà
cũng không biết, trên con đường nơi đó có rất nhiều
thanh niên, là khu vực chuyên môn tụ tập tổ chức tiệc
đêm đua xe tự do, khi độc mù mịt!”
Có học sinh thầm thì nói.
“Ai nha, nói với thầy ấy những cái này làm gì, chỉ
cần Kim Hương cậu ấy điên lên, chỗ nào cũng dám đi,
lần trước gặp chuyện không may cũng chính là do vậy,
đi, chúng ta nhanh chóng đi tìm cậu ấy quay về!”
Lý Ngưng Ngưng sốt ruột muốn khóc.
Lý Ngưng Ngưng, tuy rằng là bạn thân tốt từ nhỏ
của Úc Kim Hương.
Nhưng mà ba của Lý Ngưng Ngưng, thật ra là
quản gia của nhà họ Úc.
Còn Lý Ngưng Ngưng thì bình thường chịu trách
nhiệm chăm sóc Úc Kim Hương.
Phải biết rằng, cô hai nhà họ Úc này có tiếng là
điên cuồng.
Lần này không muốn lên lớp, chạy ra bên ngoài,
chơi đùa còn hăng hơn.
Hơn ba mươi bạn cùng lớp cũng rất nghĩa khí, lập
tức toàn bộ đều chạy ra ngoài.
Cũng may nhóm người này không thiếu người giàu
có, đều có xe, ba năm hai hai ngồi trên xe, rời đi.
“Không tà đạo như vậy chứ?”
Trần Hạo bất đắc dĩ nói.
“Đừng thật sự gặp chuyện không may, nếu xảy ra
chuyện, chuyến đi lần này của mình không phải uổng phí sao!”
Trong lòng thầm nghĩ.
Hơn nữa hiện tại Úc Kim Hương bị nhiều thế lực
nhìn chằm chằm như vậy, lòng vốn không yên, lập tức
ngồi lên xe điện của mình, đi theo bọn họ.
Sau khi Úc Kim Hương lái xe đi vào Bát Bộ Lĩnh,
trong lòng có chút hối hận. Đây không chỉ là trường
đua xe, mà càng giống như trường đấu thú.
Trường đua xe Bát Bộ Lĩnh nằm ở vùng ngoại
thành của thành phố Vân, dưới chân núi.
Bởi vì vòng tròn đan xen vào nhau, cho nên người
có lòng liền thành lập một sân bãi đua xe ở nơi này.
Vốn ban đầu, nơi này là một mảnh đất trống
hoang vu, nhưng hiện tại đã được lấp đầy bởi đủ loại
kiểu dáng ô tô, lại càng không thiếu mấy kiểu xe thể
thao hàng đầu như Ferrari, Maybach.
Hiện tại nơi này có rất nhiều thanh niên trẻ tuổi cả
trai lẫn gái.
Tiếng hét xé gan xé phổi cùng với nhịp gõ nhạc cụ
điên cuồng chấn động điếc tai.
Úc Kim Hương bị nơi trần ngập mùi hormone này
làm cho kinh hoảng, cái miệng nhỏ nhắn há to, vẻ mặt
không thể tin nổi nhìn mọi thứ. Trên thế giới này, hóa ra
còn có một loại người như vậy tồn tại. Đây là những
người trước đây cô chưa từng tiếp xúc hoặc tưởng
tượng tới.
Bát Bộ Lĩnh, cô đã từng nghe nói qua từ lâu,
chẳng qua chưa từng nghĩ tới, bởi vì ba đã từng ra lệnh cấm.
Nhưng mà gần đây tâm trạng của Úc Kim Hương
không như ý, đầu tiên là chuyện trong nhà chị gái làm
cho cô phiền muộn, còn chưa trôi qua, hôm nay lại còn
bị một tên hèn nhát làm uất ức.
Nhớ tới chuyện này, ai thật là, thật sự sắp phát điên rồi.
Chỉ cần buồn bực, mệnh lệnh gì đó đều quăng ra
sau đầu, Úc Kim Hương muốn đến Bát Bộ Lĩnh chơi đùa.
Giờ phút này, Úc Kim Hương ngồi ở trong xe chân
tay có chút luống cuống, đang chuẩn bị rời khỏi nơi
này. Lúc này, một người đầu tóc xoăn (tóc afro), tai trái
nhìn chằm chằm một loạt định tán bạc đi đến bên
cạnh xe của cô, nói: “Ôi, cô bé mới tời hả? Thế nào?
Hai chúng ta chạy đua đi, nếu cô em thắng anh, buổi
tối anh tổ chức PART ở trong này cho cô em?”
“Quên đi, tôi không muốn so đua, chỉ là muốn đến
đây nhìn xeml” Úc Kim Hương lắc đầu.
“Không so đua? Trông dáng vẻ cô em cũng như
học sinh, sợ là không dám so đua cùng đấy chứ? Lãng
phí chiếc xe thể thao này của cô em!”
“Thả rắm con mẹ mày!” Úc Kim Hương mắng.
“So đua liền so đua, ai sợ anh!”
Nhưng nói xong câu đó, Úc Kim Hương có chút hối hận.
Cô chỉ là muốn đến nhìn xem trường đua xe Bát
Bộ Lĩnh nghe đồn đã lâu có hình dạng như thế nào
cùng với chạy trên con đường núi quanh co. Nhưng mà
không ngờ tới nơi này vậy mà có một cảnh tượng như
vậy, cô thật sự không thích ứng được.
Đầu tóc xoăn cũng biết trong lòng Úc Kim Hương
băn khoăn điều gì, chỉ vào đám người xung quanh nói:
“Đây mẹ nó đều là một đám gia súc, đừng xem bọn họ
là con người là được rồi. Nếu thật sự không muốn nhìn,
chỉ cần nhắm mắt lại là được”
Úc Kim Hương do dự, nhưng mà nhìn thấy đầu tóc
xoăn đứng bên cạnh một mực thề không bỏ qua, ôm
suy nghĩ chết sớm đầu thai sớm, nói: “Nếu đã so đua,
anh cũng đừng nói nhảm, vậy chúng ta nhanh chạy đi.”
“Không được. Chúng ta phải đợi một lúc. Hiện tại
đã có người giành trước.” Đầu tóc xoăn chỉ vào hai
chiếc xe đang sẵn sàng chờ xuất phát trên bãi đất
trống nói.
Ngay tại lúc Úc Kim Hương có chút phẫn nộ đấm
vào tay lái, lo lắng chờ đới.
“Mau nhìn, là xe của chị Hương!”
Đám người Lý Ngưng Ngưng chạy tới.
Hơn mười chiếc xe dừng lại.
Đám người Lý Ngưng Ngưng chạy về phía Úc Kim Hướng.
“Oh oh ohI!1“
Mà cùng lúc Lý Ngưng Ngưng và bạn cùng lớp
chạy tới, phía hiện trường bên này, mấy trăm người cả
trai lẫn gái sôi nổi vây quanh bắt đầu hú hét, miệng hút saø.
Dù sao, bọn họ chưa từng thấy người nào ăn mặc
như học sinh đến nơi này.
Hơn nữa tới tận ba mươi mấy người, hơn nửa trong
đó đều là nữ sinh khuôn mặt trong sáng đáng yêu, vóc
dáng cao gầy.
Quả thật đã!
Đầu tóc xoăn cũng hưng phấn không thôi, nhảy
xuống xe, ánh mắt cũng nhìn thẳng.
“Ngưng Ngưng, cậu…… Tại sao các cậu lại đến đây hả?”
Úc Kim Hương không khỏi hỏi.
“Còn nói chúng tớ, đây không phải tất cả mọi
người đều lo lắng cho cậu sao, đi nhanh đi, cậu dám
tới nơi này, cẩn thận để bác biết, cậu không muốn
sống nữa hay sao?”
Lý Ngưng Ngưng lôi kéo cánh tay Úc Kim Hương.
Úc Kim Hương cũng muốn quay về.
“Đừng có vội đi, chạy xong một vòng rồi đi? Thế
nào? Cô em này lại sợ ba mẹ gì đo, không lễ nào ở
trường học cô em cũng là một học sinh ngoan ngoãn hay sao?”
Đầu tóc xoăn cưỡi lạnh nói.
“Hèn nhát, hèn nhát ! ! !“
Đám người xung quanh la lớn.
“Cái rắm! Ngưng Ngưng chờ, tớ với anh ta so đua
một vòng, để cho anh ta ngoan ngoãn ngậm miệng!”
Úc Kim Hương nói.
“Vậy đi, đúng rồi người đẹp, dựa theo quy tắc của
chúng tôi, đã là đua xe, trên xe nhất định phải chở một
người khác phái, nhiều bạn học nam của em đến đây
như vậy, chọn một người từ bên trong đi, bằng không,
cô em liền chọn một người đẹp trai trong chúng tôi này?!
Đầu tóc xoăn nói.
Trên xe anh ta, đã có một cô nàng trang điểm lòe
loẹt đang ngồi.
“Tôi, tôi, tôi! Người đẹp, chọn tôi đi?”
Mấy tên đàn ông vây xem kêu lên.
“Ai hiếm là mà chọn đám các người, kính mắt, đến! Lên xe!”
Úc Kim Hương đảo cặp mắt trắng dã.
Gọi một tiếng kính mắt.
“Chị Hương, em…… em không dám!”
Kính mắt lắc đầu mạnh mẽ: “Chị Hương, em say xel”
Kính mắt nuốt một ngụm nước miếng nói.
Úc Kim Hương ai mà chẳng biết, người khác lái xe
đưa khách đến nơi, hành khách thường sẽ nói một
tiếng cảm ơn, tôi đến nơi rồi!
Nhưng nếu ngồi trên xe Úc Kim Hương, bình
thường sẽ nói cảm ơn chị Hương, tôi vẫn còn sống!
Nói chung chính là điên cuồng như vậy.
Kính mắt không muốn, những nam sinh khác cũng
không bằng lòng.
Cũng không dám.
“Vô dụng, đều là đám vô dụng!”
Úc Kim Hương thấy đầu tóc xoăn đang cười cợt,
nóng nảy đập mạnh vào tay lái.
“Ôi trời, kia không phải là thầy giáo của chúng ta
sao? Tại sao thầy ấy cũng đến đây?”
Đúng lúc này, Lý Ngưng Ngưng kinh ngạc chỉ vào
một chỗ nói.
Đó chính là thầy giáo Sinh học Trần Hạo, đang
đẩy một chiếc xe điện, vừa đầy vừa đi về phía nên này.
Dáng vẻ này, muốn bao nhiêu buồn cười thì có bấy nhiêu buồn cười.
“Ha ha ha ha, ôi trồi, các cậu mau nhìn, cái kia cái kia kìa!”
Mọi người tại hiện trường cũng cùng bật cười theo.
Dù sao ở loại nơi như này, xuất hiện chiếc xe điện
cũng đã buồn cười lắm rồi.
Mà hiện tại, vậy mà còn có người đầy xe điện một
đường đầy vẻ mệt nhọc chạy tới.
“Thầy ấy? Ngưng Ngưng! Tại sao kẻ nhu nhược
này cũng đến đây? Ai để cho thầy ấy đi theo tới đây?”
Úc Kim Hương quả thât hết chỗ nói rồi. …..