Lọc Truyện

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nếu không có vòng tay của anh, cô thực sự rất khó đi vào giấc ngủ?

"Em có cần như vậy không? Chỉ là cách nhau một đêm, không phải là sống chết, đừng có mếu máo mặt mày nữa."

Kiều Minh Đức nhìn thoáng qua cảm xúc của cô, liền vỗ đầu giúp cô xua tan tâm tình.

 Sự sống và cái chết?

Trái tim Du Ánh Tuyết bỗng nhiên thắt lại, trong lòng bỗng có chút bối rối không rõ lý do.

Hít một hơi thật sâu, bất mãn siết chặt lên cánh tay Hạ Minh Đức: "Anh không được phép nói linh tinh, ngày mai là một ngày vui vẻ."

"Vâng, vâng, ngày hạnh phúc. Chúc thím và chú ba sẽ sinh được một đứa con trai kháu khỉnh, mãi mãi bên nhau, trăm năm hòa hợp, đời này cũng không chia lìa. Thế này được không?"

Du Ánh Tuyết cười.

Nghe được những lời liến thoắng của anh ta, sự bối rối trong lòng cô lập tức bị xua tan.

Cô gật đầu: "Cũng tạm được."

Tô Hoàng Quyên mua một ít rau xanh ở chợ, rau đã héo úa và được bán rẻ hơn một nửa so với giá gốc, sau đó đi về căn hầm chật hẹp và tối vừa mới thuê.

Bây giờ, đây là tất cả cuộc sống của cô ta.

Ảm đạm và tăm tối.

Mỗi phút giây trôi qua đối với cô ta đều chỉ có đau khổ.

Khi nằm trên chiếc giường dài chưa đầy một mét, cô ta đang nghĩ về ...

Không bằng cứ thế này mà ngủ vậy!

Cô ta chìm vào giấc ngủ, đầu xuôi đuôi lọt, từ đó về sau không còn đau, không còn hận, không còn tuyệt vọng ...

“Cô về rồi à?"

Đang bưng đồ ăn, đi ngang qua cửa nhà bà chủ nhà, bà vợ chủ nhà lớn tiếng chào hỏi.

Cô ta thậm chí còn không quay sang nhìn mà cứ thế đi qua

Giống như một một cái xác không hồn.

“Người này thật kỳ quái!” Bà chủ lẩm bẩm sau những cánh cửa đóng kín.

"Mẹ, biết cô ta kì lạ thì đừng quan tâm nữa! Mau tới xem tin tức! Đám cưới thế kỷ! Một thời gian trước Kiều Thanh nhiều scandal bay đầy trời, giờ lại lên kế hoạch cho hôn lễ. Thật sự rất sôi nổi."

"Thật không? Để mẹ xem." Chủ nhà vội vàng quay trở lại nhà: "Mau mua cổ phiếu của Kiều Thanh đi. Dì cô nói dạo này cổ phiếu của Kiều Thanh tăng giá khá tốt."

"Mẹ, con không quan tâm đến cổ phiếu của mẹ. Ôi, nhanh lên xem nào, chủ tịch Khang  đẹp trai quá! Kết hôn trên tàu du lịch, lãng mạn quá! Không biết cô dâu trông như thế nào, thực sự ghen tị với cô ấy."

"Tốt số! Lấy người ta muốn tiền có tiền, muốn nhà có nhà, không giống chúng ta... sống ở nơi kinh khủng này, cả đời cũng không có giá trị."

"Tại sao lại tự trách mình, còn có người tệ hơn chúng ta sao? Mẹ xem người phụ nữ kì lạ lúc nãy còn chẳng có nhà, ở dưới hầm ăn rau úa. Nghĩ đến cô ta, mẹ thấy thoải mái hơn đúng không?"

"Ừ, con nói vậy cũng đúng.  Được rồi, chúng ta nhìn lên không bằng ai, nhưng nhìn xuống..." Hai từ có thừa còn chưa kịp nói ra thì bà chủ nhà đã im bặt khi thấy người không biết xuất hiện ở của từ lúc nào.

"Tô... Cô Quyên..."

Nhìn vẻ mặt u ám của người bên kia, bà vợ chủ nhà không khỏi run sợ.

Tô Hoàng Quyên không trả lời như thường lệ.

Một lúc lâu…

Cô ta đứng đó, nhìn chằm chằm vào màn hình TV.

Trong tin tức, Kiều Phong Khang lịch lãm, điềm đạm, lạnh lùng, , anh vẫn quý như vàng trước truyền thông và ống kính, nhưng khi nhắc đến vợ, anh không thể che giấu được vẻ dịu dàng và hạnh phúc.

Gần như xuyên qua màn hình.

Tàn nhẫn đâm vào mắt Tô Hoàng Quyên.

Bà chủ không dám ồn ào, để ý thấy cô ta đang bưng thức ăn, ngón tay càng ngày càng bấu vào da thịt. Hai mẹ con bà chủ nhà nhìn nhau bối rối, muốn đổi kênh.

May mắn thay ...

Ngay khi cả hai người đều căng thẳng đến khó thở thì tin tức kết thúc.

Tiếp theo là một số tin tức giải trí không mấy thú vị.

Tô Hoàng Quyên chỉ lặng lẽ xuất hiện, lúc đi cũng không chào và cũng không bao giờ chào.

Khi cô ta bước vào tầng hầm tối và chật hẹp, bà chủ nhà thụt cái đầu đang thò ra vào, vỗ nhẹ vào ngực: "Người này, trông thật kinh khủng!"

"Mẹ ơi, tống cổ cô ta đi! Con thấy cô ta kì lạ, nhìn có vẻ tinh thần không bình thường! Lúc nãy mẹ có nhìn cô ta không, ánh mắt đó, như muốn giết người vậy! "

Con gái của bà chủ nhà nói, nghĩ đến dáng vẻ dữ tợn của Tô Hoàng Quyên vừa rồi, cô ta cảm thấy sốc.

 “Có lẽ thật sự là bị bệnh tâm thần!” Bà vợ của chủ nhà cũng thốt lên: “Bệnh nhân tâm thần  giết người không bị kết án, lỡ như có chuyện gì xảy ra… Ôi, thật kinh khủng! Sao mẹ lại tìm được người như vậy để cho thuê phòng chứ.”

Bà chủ càng lúc càng hoảng sợ, muốn nghĩ cách đuổi người phụ nữ đáng sợ này ra ngoài.

Phòng tân hôn của Du Ánh Tuyết nằm ở đâu?

Trong ngôi nhà cũ đó. Kiều Phong Khang đã thuê nơi này trong nhiều năm, và cuối cùng cũng có ích.

Biết có đám cưới, vợ chủ nhà mừng lắm. Cũng giống như việc cưới con gái của mình, bà ấy chạy ra chạy vào để giúp trang trí phòng tân hôn.

Trong khi hướng dẫn mọi người trang trí, bà ấy nói với Du Ánh Tuyết: "Bây giờ ổn rồi, cuối cùng vẫn kết hôn với anh chàng đó. Mắt nhìn của dì không thể sai được. Lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy, dì đã nghĩ anh ấy đáng tin cậy. Chà! Thật may là cháu cũng cũng thông minh và biết nắm bắt cơ hội. "

"Vậy thì cháu phải cảm ơn dì đã nhắc nhở cháu."

"Người sắp kết hôn thì đến miệng cũng ngọt ngào. Nếu bây giờ cha mẹ cháu biết cháu gả cho một người tốt như vậy, biết cháu hạnh phúc như vậy, nhất định sẽ vui thay cho cháu."

“Thật ạ?”

Du Ánh Tuyết cong môi.

Thực sự không chắc ...

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT