Lọc Truyện

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lê Tiến Minh nhanh mắt nhanh tay gập máy tính lại “bụp” một tiếng.

Anh ta lườm Trần Phong: “Ai cho anh nhìn lén máy tính của tôi? Không muốn làm việc nữa à?”

Trần Phong cười ha hả: “Không cần nhìn tôi cũng biết cậu đang xem cái gì.”

“Anh cũng biết?”

“Chắc chắn là tin đồn về Tống Ân, cậu đã chú ý về những tin tức này cả hai ngày nay rồi.”

 “... Ai nói với anh là tôi để ý đến tin tức về cô ta, còn xem mấy tin đồn vu khống cô ta?” Lê Tiến Minh chột dạ, suýt thì nhảy dựng lên. 

Anh ta phản bác: “Anh cho rằng tôi rảnh lắm chắc? Tôi còn một đống công việc đây lấy đâu ra thời gian chú ý đến mấy tin tức vớ vẩn trong ngành giải trí.”

“Cậu không rảnh, hơn nữa còn có nhiều công việc nhưng cậu vẫn bỏ thời gian để quan tâm đến mấy tin tức lá cải. Vậy quả thật cậu đã hết lòng hết sức vì ngành giải trí, vì cô Tống Ân rồi.”

Cũng không biết câu nào của Trần Phong chọc giận Lê Tiến Minh, anh ta túm cái bút trên bàn bực mình ném về phía Trần Phong.

“Anh mà còn lải nhải trước mặt tôi nữa thì anh mau cuốn gói cút khỏi công ty đi! Tôi chỉ đang quan tâm phim của tôi mà thôi, sao anh lắm lời thế, ngứa da muốn ăn đòn à?”

“... Vâng vâng vâng, cậu chỉ đang quan tâm đến bộ phim, tôi nói sai rồi, cậu là đang hết lòng hết sức vì phim của mình.” Trần Phong lập tức sửa lời.

Lê Tiến Minh cảm thấy phiền phức lườm anh ta: “Để giấy tờ lại, còn anh mau cút ra ngoài!”

Sau khi Trần Phong đi ra ngoài Lê Tiến Minh mới mở máy tính lần nữa. Một người ngoài như anh ta nhìn thấy những từ ngữ dơ bẩn này còn cảm thấy bực mình đến điên cả người, không cần nghĩ cũng biết tâm tình và trạng thái của đương sự hiện tại như thế nào.

Nhưng...

Khoan đã! Thứ mình quan tâm là bộ phim, lo lắng cho tâm tình hiện giờ của cô ấy để làm gì?

Hơn nữa, đáng ra người nên lo lắng cho cô ấy, quan tâm đến cảm xúc của cô ấy phải là anh họ Lê Tiến Thành mới đúng.

Buổi chiều.

Sau khi Lê Tiến Minh bàn xong việc với khách hàng, anh ta bước ra từ quán trà đi đến tầng hầm để xe.

Vừa mới khởi động xe, chợt nghe thấy một loạt tiếng bước chân hỗn loạn không theo tiết tấu.

“Đứa con gái hèn hạ, tao biết ngay mày không phải thứ gì tốt mà!”

“Trước kia mày chèn ép Tuyết Anh (một ngôi sao nữ khác) của chúng tao, hiện giờ mày thảm hại như này là quá xứng đáng!”

“Thích cướp sự nổi bật của thần tượng nhà chúng tao trên thảm đỏ đúng không? Này thì cướp! Này thì cướp này! Mày đúng là đồ đê tiện!”

Lê Tiến Minh nhìn về phía phát ra tiếng nói, chỉ thấy một đám người đang hung hăng vây quanh một người con gái đeo khẩu trang.

Người con gái đeo khẩu trang đang cúi đầu, cũng không hé răng nói lời nào. Không ngờ cô ấy càng nhẫn nhịn chịu đựng cơn tức giận của bọn họ, bọn họ lại càng mắng chửi hăng hái hơn. Một người trong số bọn họ đẩy cô gái ngã xuống đất, còn vặn nắp chai nước của mình hất về phía cô gái ấy.

Người con gái bị vây xung quanh thành trung tâm của đám người kia trông thật nhếch nhác và chật vật. 

Nhưng cho dù bị đối xử như vậy, cô ấy vẫn không mở miệng nói lời nào. Cô ấy chỉ nhẫn nhịn chịu đựng những lời mắng chửi, lảo đảo đứng lên.

Khuôn mặt nhỏ nhắn bị mái tóc che khuất khiến người ta nhìn không rõ giờ phút này biểu cảm của cô ấy như thế nào. 

“Úi xời, hiện tại biết giả vờ đáng thương rồi đấy! Mày giả vờ cái gì, giả vờ cho ai xem? Bây giờ tao chụp dáng vẻ này của mày tung lên mạng, để mọi người xem mày giả vờ ngây thơ vô tội trông ghê tởm thế nào nhé!”

Lê Tiến Minh nhíu mày, cơn tức giận bùng lên, đi mà như chạy đến gần đám người, túm chặt cổ tay đứa con gái đang giơ điện thoại.

Vươn tay giật điện thoại trong tay cô ta, đập mạnh xuống đất “bốp” một tiếng.

Vẻ mặt người đàn ông thâm trầm, bầu không khí quanh thân u ám đến đáng sợ, tất cả mọi người sợ tới mức ngậm miệng. Đứa con gái bị anh ta kéo cổ tay cực kỳ chặt, cứ như sắp bị lột một lớp da quanh đó, nhưng cô ta không dám hé răng, chỉ có thể nín nhịn.

“Cho mấy người ba giây để cút khuất mắt tôi! Nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!”

Tuy vẻ ngoài của người đàn ông này trông rất đẹp trai, nhưng bây giờ anh ta trông vừa lạnh lùng vừa đáng sợ, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay giết người.

Không ai dám nán lại sau giây thứ ba.

Lập tức chạy ùa đi như ong vỡ tổ.

Trong phút chốc...

Nơi này chỉ còn Lê Tiến Minh và cô gái vừa bị bắt nạt, Tống Ân.

Nếu không tận mắt nhìn thấy, quả thật Lê Tiến Minh không dám tin rằng cô gái luôn ngăn nắp và tỏa sáng trên sân khấu màn ảnh lại có dáng vẻ chật vật như hiện tại.

Không biết đứa con gái kia đổ cái gì lên đầu cô, khiến tóc cô dính bết vào nhau. Mái tóc rối loạn xõa xuống, dán lên khuôn mặt không chút son phấn của cô làm khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm phần tiều tụy.

Thấy cô nhìn mình, Lê Tiến Minh không ngờ vậy mà cô vẫn bình tĩnh nở nụ cười hướng về phía anh ta.

“Có thể làm phiền anh một lát không?” Người mở miệng đầu tiên vẫn là cô.

So với anh ta đang tức điên người, cô chỉ làm như vừa rồi chẳng có chuyện gì xảy ra, nhẹ nhàng đẩy vài lọn tóc che tầm nhìn, gỡ khẩu trang xuống để lộ mặt mình.

“... Cô nói đi!” Giọng Lê Tiến Minh vẫn rất trầm.

Anh ta chỉ cảm thấy nụ cười trên mặt cô thật chói mắt, hơn nữa còn khiến anh ta càng tức giận hơn.

Bị bắt nạt đến như vậy, sao cô vẫn có thể cười?

“Tôi muốn mượn xe của anh, chỉnh sửa bản thân một chút. Nếu tôi cứ thế này đi ra ngoài, chỉ sợ...”

“Lên xe!” 

Lê Tiến Minh chỉ nói một câu như vậy, lập tức xoay người đến cạnh cửa xe của mình.

Tống Ân cũng không nói thêm lời nào, kéo cửa sau của xe, nhấc chân muốn bước lên. Lê Tiến Minh đi đến đằng sau cô, vươn tay đẩy cửa xe đóng lại.

Tống Ân khó hiểu, quay đầu lại.

Lê Tiến Minh vốn đang đứng sát sau lưng cô, vừa xoay người, mũi cô lập tức chạm vào cằm anh ta.

Cô ngẩn người.

Anh ta cũng căng cứng cả người.

Khoảng cách gần như vậy làm cho cả hai người không hẹn mà cùng nhớ tới nụ hôn kịch liệt trong phòng tối hôm đó.

Hô hấp của hai người dừng một nhịp.

Nhưng...

Hiện giờ không đúng thời điểm.

Tống Ân cười khổ, lùi về phía sau một bước, tựa người vào xe: “Xin lỗi, làm bẩn cằm anh rồi.”

“Ngồi ở phía trên, cô muốn đi đâu tôi đưa tới đó.” Lê Tiến Minh hoàn toàn không để ý đến cảm giác dính nhớt trên cằm.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT