Lọc Truyện

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Một lúc sau, rốt cuộc Tống Ân cũng bước ra khỏi nhà tắm một cách khó khăn. Cô ấy cứ tưởng anh ta đã đi rồi nhưng anh ta vẫn ở đây.

Chiếc TV đang bật, anh ta nằm ngửa trên ghế sô pha xem phim. Mà những bộ phim đó đều có sự tham gia của cô là Tống Ân.

Tuy rằng danh tiếng của Tống Ân rất tệ nhưng nổi tiếng nhờ đóng phim truyền hình, hầu như những bộ phim của cô ấy đóng đều thuộc hàng kinh điển, doanh thu phòng vé rất cao.

Vì vậy, cho đến thời điểm hiện tại sức hút phòng vé của cô ấy vẫn vô cùng mạnh mẽ.

Cho dù là như vậy nhưng lúc này cô ấy nhìn Lê Tiến Minh đang xem trước mặt mình thì vẫn có cảm giác đặc biệt xấu hổ. Hơn nữa, trong phim hai người bọn họ cũng diễn chung rất nhiều cảnh thân mật.

“Đây đều là phim cũ rồi, không nên xem.”

Tống Ân nói, muốn với tay lấy điều khiển từ xa. Tuy nhiên, Lê Tiến Minh đã nhanh tay hơn lấy trước.

“…” Nhìn thấy hành động của anh ta, Tống Ân thật sự không còn gì để nói.

Cô liếc qua ly sinh tố xoài mà anh ta mới uống được nửa ly, nhớ ra điều gì liền nói: “Anh Lê, anh còn chưa nói với tôi anh làm gì ở đây?”

Lê Tiến Minh đứng thẳng người, ho nhẹ để che giấu sự xấu hổ của mình dưới cái nhìn chăm chú của cô, cố gắng suy nghĩ để tìm ra cái cớ phù hợp.

Cuối cùng, anh ta “Ờ” một tiếng, chỉ tay về phía TV, cứng rắn nói: “Đến xem kĩ năng diễn xuất của cô. Vừa rồi đạo diễn và nhà sản xuất gọi điện nói sẽ đổi người nên tôi… qua nói chuyện với cô.”

“Tại sao lúc nãy ở trên xe anh không nói chuyện này cho tôi luôn một thể?”

“Đạo diễn gọi sau khi cô xuống xe.” Anh ta nói dối không chớp mắt.

“Ồ…” Tống Ân không biết có nên tin hay không, cô ấy ngồi sang một bên nhìn anh ta, đột nhiên nói: “Nói thật, cậu Lê, không phải… anh đặc biệt mua cái này cho tôi sao?”

Cô chỉ tay vào ly sinh tố xoài.

Lê Tiến Minh xấu hổ. Giây tiếp theo anh ta cau mày, cao giọng nói: “Ai nói cái này là tôi mang cho cô? Đây là của tôi.”

“Vậy anh mua nó lúc nào?”

“… Trước khi tôi đến gặp cô.”

“Nói dối.” Tống Ân không tin nhìn anh ta: “Lúc nãy tôi không nhìn thấy ly sinh tố này ở trên xe.”

“Tất nhiên là cô không thể nhìn thấy rồi vì nó được đặt ở trong cốp xe mà!” Lê Tiến Minh biện hộ.

Tống Ân lại tàn nhẫn đâm thủng lời nói dối của anh ta: “Nếu như nó được đặt trong cốp xe thì bây giờ phải tan chảy hết rồi.”

Liên tiếp bị vạch trần vài lần, Lê Tiến Minh liền cảm thấy vô cùng tức giận, nhìn chằm chằm cô nói: “Người phụ nữ này, câm miệng.”

“Đừng nói dối nữa. Nhưng tại sao anh mua cho tôi mà anh lại uống hết một nửa?”

“Vậy cô có muốn uống không?” Lê Tiến Minh tức giận hỏi: “Không uống tôi uống hết!”

“Đừng nói điều vô ích!” Tống Ân cầm lấy ly sinh tố trước khi bị anh ta uống hết.

Nhìn xuống ly sinh tố xoài, rồi nhìn anh ta, trong mắt cô ấy lóe lên tia sáng.

Mặc dù vẻ mặt cô ấy không hề có chút cảm xúc nào, mặc dù ly sinh tố cô ấy đang cầm trên tay đặc biệt lạnh nhưng lúc này, trong lòng Tống Ân lại cảm thấy vô cùng ấm áp…

Hơi ấm ấy, cứ dần dần sưởi ấm trái tim cô ấy…

Cô ấy cúi đầu, đôi môi đỏ mọng ngậm lấy ống hút nhấp một ngụm.

Lê Tiến Minh, người bị vạch trần một cách tàn nhẫn, đang xấu hổ biến thành sự tức giận nhưng nhìn cảnh này tất cả lửa giận trong lòng anh ta đều biến mất. Không hiểu sao, anh ta cảm thấy trong người mình trái tim trở nên mềm nhũn ngay lập tức.

Cô… thật sự ngậm ống hút mà anh ta vừa sử dụng…

Môi cô đỏ như cánh hoa anh đào. Nhìn có vẻ rất mềm mại…

Lê Tiến Minh có chút nóng nảy và bất an. Anh ta vô thức nhớ đến nụ hôn bất ngờ giữa hai người trong phòng chờ vào ngày chuẩn bị khai máy…

Anh ta nhìn cô nhưng trong đầu có những suy nghĩ lộn xộn, không ngờ Tống Ân lại đột ngột ngẩng đầu lên. Không báo trước nên anh ta cũng không kịp tránh, Tống Ân đột nhiên bắt được ánh mắt của anh rồi cười khúc khích.

Lê Tiến Minh càng thêm xấu hổ.

Anh ta hơi khó chịu vì anh ta có một nỗi xấu hổ không thể giải thích được trước mặt người phụ nữ này.

“Cô cười cái gì vậy?” Anh ta cố ý nghiêm giọng để lấy lại thể diện của mình.

“Ừm, ngon thật.” Tống Ân lộ ra dịu dàng hiếm thấy.

Anh ta hơi sững sờ một lúc, đôi mắt sắc bén đã dịu đi rất nhiều. Nhưng ngay giây tiếp theo anh ta lại lạnh lùng nói: “Không cần cảm ơn, tôi cũng chẳng tốt bụng gì. Chỉ là… Tôi vừa nhìn thấy cô bị đám người đó ức hiếp còn nghĩ rằng cô rất đáng thương. Tôi lại cũng tình cờ đi ngang qua cửa hàng này, cho nên mới tiện tay mua cho cô một ly an ủi.” 

Tống Ân chỉ cười mà không nói gì.

Không biết là tin hay không tin anh ta, dù sao lần này anh ta cũng không phản bác thêm. Cô cầm ly sinh tố xoài, trầm ngâm nhìn anh ta.

Lê Tiến Minh chỉ đơn giản là quay lại và tiếp tục xem phim. Nhưng lần này tình cờ là cảnh hôn của Tống Ân.

Đây là một cảnh phim xúc động mãnh liệt. Nam diễn viên hôn khá nhẹ nhàng. Tay anh ta trượt từ lưng xuống eo cô ấy.

Lúc này Lê Tiến Minh chỉ cảm thấy cảnh tượng này thật chói mắt. Chỉ là diễn thôi có cần nghiêm túc như vậy không?

Với lại…

Nếu đánh giá về bộ phim và kỹ năng hôn của cô thì thật sự hoàn hảo. Tại sao lần trước cô lại vụng về trước mặt anh ta như vậy?

Đã thế.

Chỉ là một nụ hôn để đóng phim. Cần gì phải đặt tâm tư và kỹ năng của mình vào đó?

Nếu nghĩ về chuyện đó theo cách này thì chỉ càng làm anh ta thêm tức giận, nhưng anh ta cũng chẳng thể giải thích được tại sao mình lại tức giận. Anh ta lấy điều khiển từ xa và nhấn chuột một cái tắt TV.

Tống Ân cũng không xem phim nhưng vừa ngẩng đầu lên liền thấy tiếng tắt TV, nghi ngờ nhìn anh ta hỏi: “Tại sao lại tắt?”

“Quá tệ!”

Lê Tiến Minh phun ra hai từ.

Tống Ân thật bị tổn thương không nói nên lời. Phim của cô tệ đến vậy sao?

Lê Tiến Minh ngồi thẳng dậy, lạnh lùng liếc cô ấy một cái: “Kỹ năng diễn xuất của cô sao có thể tệ đến mức như vậy?”

“Kỹ năng diễn xuất của tôi không tệ!” Tống Ân càng thêm khó chịu, cau mày gân cổ muốn đấu lại với anh ta.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT