Lọc Truyện

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Alo, xin chào. Xin hỏi ngài là ai vậy ạ?”

Người nghe máy là Vũ Uyên, trợ lí của Tống Ân.

“... Cô ấy không có lưu số điện thoại của tôi sao?” Lê Tiến Minh dùng giọng điệu lạnh buốt hỏi.

“A, không có lưu, hiển thị là số lạ. Anh là?”  

Lê Tiến Minh hừ cười một tiếng: “Nói cho cô ấy, người chủ bao nuôi có chuyện cần tìm, bảo cô ấy mau nghe điện thoại!”

“Người bao nuôi?” Vũ Uyên không hiểu ra sao, nhưng lúc này nghe được thanh âm người gọi tới, liền nói: “Cậu Lê à? A, thực xin lỗi... Bây giờ tôi mới nhận ra được giọng của cậu. Lúc này, chị Tống Ân đang quay phim, anh muốn tìm chị ấy chắc phải đợi một lúc nữa.”

“...” Lê Tiến Minh tức giận nhưng không biết phát tiết vào đâu, cuối cùng đành phải nói: “Đợi khi nào cô ấy rảnh, nói cô ấy gọi điện lại cho tôi.”

“Được, nhất định tôi sẽ nhắn lại!”

Vũ Uyên nói xong rồi cúp điện thoại. Bên cạnh là Tống Ân đang ngồi trên ghế sô pha. Tay cô đang cầm ipad, bên trong ipad chiếu lại mọi động tĩnh diễn ra trong phòng.  

Mà tại lúc này, Lê Tiến Minh đang xuất hiện trên màn hình ipad của cô.

Lúc anh ta gọi điện thoại, thấy được tờ giấy nhỏ trên bàn, tất cả hành động cảm xúc đều bị cô chứng kiến ở trong mắt.

Vũ Uyên trả lại điện thoại cho cô và nói: “Cậu Lê bảo khi nào chị có thời gian rảnh thì gọi lại cho cậu ấy.”

Tống Ân chỉ nhẹ nhàng ‘ừ’ một tiếng cũng không có nhận lấy điện thoại.

Vũ Uyên liếc cô vài lần rồi nhìn xuống ipad trên tay của cô, nhưng lại bị Tống Ân ngăn cản không cho xem.

Nếu để cho Vũ Uyên biết anh đang ở trong nhà cô thì mọi chuyện sẽ huyên náo khắp nơi.

Vũ Uyên tiếp tục nói: “Vừa nãy trong điện thoại, cậu ấy có vẻ rất tức giận khi nghe được số điện thoại của mình chưa được chị lưu vào đó.”

“Thật không?” Tống Ân nhếch lên khóe môi. Vũ Uyên có thể thấy được đuôi lông mày của cô hiện rõ vẻ ngọt ngào và hạnh phúc, không nhịn được hiếu kì trong nội tâm của mình bèn hỏi: “Chị Tống Ân, lúc nãy cậu ấy nói là người chủ bao nuôi của chị, có nghĩa là gì a...?”

Tống Ân không nhịn được nghĩ tới bộ dạng tức giận thở hổn hển vừa mới của anh, tâm tình rất vui vẻ.

“Người bao nuôi chính là người bao nuôi, anh ấy không phải là nhà đầu tư sao?”  

“... À.”

Vũ Uyên như là đã hiểu, gật đầu. Thế nhưng là do mình nghĩ quá nhiều hay sao? Cô cảm thấy chuyện này có chút mờ ám không đúng.

Sau đó, Tống Ân cầm lấy Ipad lên xe của trợ lý nghỉ ngơi.

Lê Tiến Minh có thể lực và tinh thần rất mạnh mẽ, cho nên hai ngày này Tống Ân hầu như không có thời gian để nghỉ ngơi.

Hiện tại cô bởi vì phóng dục quá độ, mà toàn thân trở nên bủn rủn hư nhược.

Chẳng qua là...

Mỗi khi cô hồi tưởng lại sự tình xảy ra trong hai ngày qua, tim đều không nhịn được đập loạn. Trước kia khi quay phim, cô đều diễn qua chuyện này rất nhiều lần, cô cho rằng nếu chính thức chuyện đó xảy ra ngoài đời cũng không khác là bao.

Thế nhưng là...

Kết quả, Lê Tiến Minh làm cho cô hiểu được, diễn kịch là một chuyện, còn khi có súng đạn thật lại là chuyện khác.

Đối mặt với những kĩ xảo của Lê Tiến Minh, cô chỉ còn cách cầu xin đầu hàng.

Tống Ân tiếp tục nhìn về Lê Tiến Minh trên màn hình Ipad, trong mắt cô không dấu được sự vui vẻ.

Cô mở ra dãy số của anh, cẩn thận ghi ba chữ ‘Lê Tiến Minh’ rồi lưu lại.

Đang chuẩn bị tắt ipad nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, cô lại nghe tiếng chuông cửa truyền đến bên tai. Động tác tắt ipad của cô hơi dừng lại, sau đó cô thấy Lê Tiến Minh không kiêng nể gì trực tiếp mở cửa đi ra.

“...”

Mà ngay tại cửa vào, Lê Tiến Thành đang đứng ở đó.

Trong tình huống như thế này, gặp lại Lê Tiến Thành, Tống Ân bỗng dưng thấy hoảng hốt.

Cô... Thật sự thiếu chút nữa quên đi mất người đàn ông này. Ít nhất, trong thời gian hai ngày này cùng với Lê Tiến Minh, cô không hề nhớ tới người này.

Tống Ân cũng không biết tại vì sao nữa.

Đêm hôm đó, cô và Lê Tiến Thành chia tay, cô đã rất đau lòng.

Thế nhưng, khi đó cô đau lòng bởi vì chia tay Lê Tiến Thành hay là do cô phải chịu nhục nhã trước mặt nhiều người?

Nếu thật sự bởi vì Lê Tiến Thành, vậy tại sao... Tâm tình bây giờ của cô không hề có gì là không nỡ. Ngược lại cô còn cảm thấy khoan khoái dễ chịu.

Đây không phải là tâm trạng của người thất tình nên có a?

Bên này tư duy của cô có chút hỗn loạn, tình cảnh hai người bên kia cũng không tốt hơn là bao nhiêu.

Khi Lê Tiến Thành nhìn thấy Lê Tiến Minh, khuôn mặt của anh ta trở nên âm trầm, như là bão tố đang sắp nổi lên.

“Sao cậu lại ở đây?”

Lê Tiến Thành lập tức hỏi, bởi vì nhẫn nhịn áp lực trong lòng mà giọng điệu trở nên không bình thường.

Lê Tiến Minh cũng không dấu diếm, thản nhiên nói: “Như điều anh đang nghĩ trong đầu.”

“Mày... Mày đã ngủ với Tống Ân?” Lông mi của Lê Tiến Thành nháy nháy liên tục.  

Đôi môi mỏng của Lê Tiến Minh hơi nhếch lên: “Ngủ hai ngày.”

Lời vừa nói ra, Lê Tiến Thành đã đấm móc một cái đi sang, Lê Tiến Minh cũng không khách khí đánh trả lại một quyền.

Chỉ trong chốc lát, hai người đàn ông này đã đánh nhau thành một đoàn.

Có điều hai người là anh em, nên từng chiêu đánh tới đều lưu tình không dùng quá nhiều lực. Một lúc sau, tựa hồ đánh quá mệt mỏi, không rõ ai trước tiên ngừng tay lại.

Lê Tiến Thành thì dựa vào cửa, ngồi trên thảm ở dưới mặt đất, còn Lê Tiến Minh bên kia thì ngồi trên ghế salon.

Sắc mặt của Lê Tiến Thành vẫn còn hơi lúng túng.

“Hai người ở cùng một chỗ từ lúc nào?”

“Ngay đêm hai người chia tay...”

Lê Tiến Thành hừ một cái rồi cười nói: “Cô ta thật sự là không chờ được! Tiến Minh, cậu đừng trách anh không có nhắc nhở, Tống Ân như vậy, các ngươi không được lâu dài đâu!”

Lê Tiến Minh không có lên tiếng.

Lâu dài?

Anh kỳ thật còn chưa nghĩ tới chuyện sau này.

Lê Tiến Thành nhìn qua, nói tiếp: “Như thế nào? Cậu định thật sự cùng cô ấy đến với nhau, định rước cô ấy vào cửa phải không? Chuyện hôm đó, cậu còn muốn phát sinh thêm một lần nữa sao? Tiến Minh, cậu đừng quá ngây thơ, nếu như cha mẹ của anh đã không đồng ý, thì cha mẹ của cậu càng không thể đồng ý. Cậu đã thu nhận một người phụ nữ mà nhà của chúng ta không thể thu!”

Lời này rất là chói tai!

Lê Tiến Minh nhíu mày một cái, từ trên ghế sa lông đứng dậy, đi tới trực tiếp xách lấy cổ áo của Lê Tiến Thành.

Vẻ mặt của anh lạnh lùng và nghiêm nghị.

“Tôi xác thực chưa nghĩ cùng với cô ấy kết hôn, cũng chưa nghĩ tới chuyện sau này. Anh nên hiểu, trước nay tôi chỉ tận hưởng thú vui nhất thời.”

“Nhưng là... Tống Ân tuyệt đối không phải gọi là người không nên có trong nhà chúng ta như lời anh nói! Anh đừng quên là cô ấy bỏ anh, chứ không phải là anh bỏ cô ấy!”

Lời nói của Lê Tiến Minh là thật lòng. Kết hôn là chuyện anh còn mâu thuẫn, là chuyện của cả đời. Anh không có khả năng chỉ vì ngủ với Tống Ân mà đã nói chuyện kết hôn.

Nhưng là...

Cô gái này đã làm cho anh nổi lên sự tham luyến, ham muốn chiếm hữu riêng là sự thật.

Chỉ có điều, anh vẫn còn chưa rõ ràng lắm, sự tham luyến này là ham muốn về thể xác, hay là tâm của mình đã rơi vào tay giặc nữa?

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT