Lọc Truyện

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Mặt khác.

Xe của Lê Tiến Minh chạy hết phanh trên đường.

Cô Cao sợ đến mức cứng đơ như đá. Hai tay nắm chặt dây an toàn, lòng bàn tay chảy ra mồ hôi lạnh.

"Tiến Minh! Đừng lái xe nhanh như vậy! Ơ, là đèn đỏ!" Cô Cao không chịu được và hét lớn.

Lê Tiến Minh đột ngột cho xe dừng lại.

Cô Cao giật mình và suýt nữa thì đập đầu vào cửa sổ phía trước. Bàn tay đỡ lại một cách mạnh mẽ.

"Ra khỏi xe."

Lê Tiến Minh ra lệnh.

Cô Cao sửng sốt, liếc xéo anh: "Tâm trạng không tốt à?"

"Chúng ta đừng liên lạc với nhau nữa."

"Tại sao?"

"... Rất đơn giản. Tôi không còn hứng thú với bất kỳ người phụ nữ nào nữa, dù trái tim hay thể xác tôi đều không có cô, dù người đang ngồi trên xe là cô nhưng người mà tôi nghĩ đến lại là một người khác."

Cảm giác này thật sự rất kinh khủng!

Nhưng thật không may là không có cách nào để giảm bớt cảm giác này cả.

Cô Cao bị sốc đến nỗi miệng cô không thể ngậm lại được. Không hứng thú đến phụ nữ nghĩa là gì?

“Vậy, anh thích gì...? Lê Tiến Thành?"

Chẳng trách vừa rồi ở trong thang máy, sau khi nhìn thấy Thành và cô Tống thân thiết như vậy, cảm xúc của anh trở nên hoàn toàn khác!

Cô Cao càng nghĩ về điều đó, càng thấy rất hợp lý.

"Ý tôi là… tôi rất ngưỡng mộ cô, nhưng tôi với cô không thể yêu nhau được. Nếu cô cảm thấy ổn, chúng ta vẫn có thể là bạn bè bình thường", Lê Tiến Minh trả lời.

Cô Cao liên tục gật đầu: "Tôi hiểu rồi, tôi có thể hiểu tâm trạng của anh. Vậy thì... tôi xuống xe trước."

Cô Cao mỉm cười, đẩy cửa xe xuống, đóng cửa xe lại. Nhưng giống như nhớ ra điều gì đó, không nhịn được thò đầu vào nói với Lê Tiến Minh: "Ừm... Tôi thành thật khuyên anh khi nào có thời gian thì nên đi gặp bác sĩ tâm lý."

Lê Tiến Minh không hiểu rõ ý của cô.

Cô Cao cố gắng hết sức lịch sự nói: "Tôi biết đàn ông thích đàn ông là chuyện bình thường. Nhưng nếu anh thích anh họ của mình... thì có lẽ không thể hiểu được. Thật ra, bên ngoài có rất nhiều người đàn ông xuất sắc."

Lê Tiến Minh sửng sốt một chút, lúc đầu còn có chút không hiểu, nhưng cuối cùng cũng hiểu ra.

Làm sao có thể, anh ta là một người điềm đạm như thế lại thích đàn ông? Và người anh ta thích lại là anh họ mang tên Lê Tiến Thành!

Nhưng...

Hôm nay Tống Ân và Lê Tiến Thành hôn nhau trong thang máy, chẳng lẽ họ đã quay lại với nhau sao?

Lê Tiến Minh càng nghĩ càng tức giận, dùng tay đấm vào tay lái.

Anh ta có cảm giác như mình bị cô ấy chơi đùa vì cô ấy chưa bao giờ chủ động tìm anh ta!

Hôm sau.

Tống Ân chuyển vào đoàn phim.

Lê Tiến Minh đang ở nhà.

Mẹ của Lê Tiến Minh bắt con trai mình giải thích rõ điều bà ấy đang thắc mắc về anh ta.

"Tiến Minh, con hãy nhìn thế giới bên ngoài tuyệt vời làm sao. Trước đây không phải thích con gái sao? Sao đột nhiên lại thích con trai."

Bà rưng rưng khi vừa nói xong.

Lê Tiến Minh đau đầu kinh khủng. Cô Cao trở về nhà rồi nói với gia đình anh rằng anh là người đồng tính! ***!

“Mẹ, mẹ nên nghỉ ngơi sớm đi, mẹ đừng lo lắng mấy chuyện không đâu nữa.” Lê Tiến Minh đẩy mẹ về phòng của mình.

Mẹ anh nói: "Ngày mai mẹ sẽ đưa cho con một loạt ảnh cho con chọn. Chỉ cần con vừa mắt, mẹ sẽ đồng ý bất kể cô ấy có tiền hay không."

“Thật sao?” Lê Tiến Minh nhướng mày.

"Đương nhiên là thật. Chỉ cần không phải là con trai thì sao cũng được."

Lê Tiến Minh bất giác lóe lên hình bóng một người phụ nữ trong tâm trí anh: "Vậy thì... nếu là nữ minh tinh thì sao?"

"Minh tinh?" Trần Phương Linh vừa nghe xong liền lắc đầu: "Không, tuyệt đối không được. Phong cách sống của nữ minh tinh có vấn đề. Nếu vào nhà họ Lê chúng ta, cha con sẽ không bao giờ chấp nhận."

"Mẹ, định kiến ​​của mẹ thật kỳ lạ. Ai bảo sao nữ minh tinh có vấn đề về phong cách sống?"

"Con hãy nhìn người tên Tống Ân mà Tiến Thành chọn kìa. Có kinh nghiệm và lai lịch như vậy, thì tốt nhất không nên mang về. Mang về chỉ là để xem sắc mặt của cha và mẹ thôi, chứ không thể nào cưới về được."

Tiến Minh có chút khó chịu, muốn thuyết phục mẹ đi ngủ, nhưng chợt nhớ ra điều gì đó anh ngập ngừng hỏi: "Mẹ, mẹ gần đây có nghe thấy dì khóc không?"

"Khóc? Khóc cái gì vậy? Bây giờ mẹ cũng phải khóc giống như cô ấy!"

"... Mẹ lại như thế, con đã nói con không thích đàn ông! Không nói chuyện này nữa, con chỉ hỏi mẹ, chuyện của Tống Ân và anh trai họ có quan hệ gì với nhau không?"

"Đương nhiên là không có gì với nhau rồi, cô gái mặt dày như thế lại dám dính đến Thành? Mẹ nghĩ cô ấy khá là lịch sự, không giống loại người chảnh chọe."

“Cô ấy dính vào anh khi nào vậy?”  Lê Tiến Minh tỏ vẻ khó chịu.

"Con lại biết không dính? Điều kiện như anh của con...."

“Được, được rồi, con không muốn bàn chuyện của anh họ nữa." Lê Tiến Minh ngắt lời mẹ: "Mẹ ngủ đi, con sẽ không hỏi thêm gì nữa cả."

“Thằng nhóc con!” Mẹ Lê nhìn anh tức giận, như đang nghĩ tới điều gì đó, rồi quay sang nói với anh: “Gần đây con luôn hỏi về các nữ minh tinh, không lẽ con cũng giống như anh họ nhìn trúng một cô minh tinh đúng không?"

"Ai nói là con thích minh tinh, điều đó là không thể nào." Lê Tiến Minh ngay lập phản bác.

Trong lòng anh ta đang không rõ điều vừa rồi anh ta phủ nhận là cho mẹ mình nghe hay là nói cho bản thân mình nghe.

Ngay khi mẹ vừa rời đi, anh lại bàn máy tính ngồi, vừa mở máy lên, trên màn hình chính là hình của Tống Ân.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT