Lọc Truyện

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Người phụ nữ này, luôn có cách để làm trái tim anh rung động, cho dù không nói một lời!

Lê Tiến Minh hoàn toàn không để ý rằng cô là bệnh nhân, hơn nữa, cô vẫn còn sợ hãi và anh đã gây sức ép cho cô một lúc lâu.

Tống Ân nghi ngờ không biết có phải anh làm bằng thép hay không, mà sau mấy giờ đồng hồng sức lực vẫn tràn đầy.

Vì vậy, hầu hết cả đêm, âm thanh vang lên trong phòng đều là Lê Tiến Minh hỏi về chuyện của  Tống Ân và Lê Tiến Thành.

Tống Ân vừa không để cho Lê Tiến Minh đạt được, liền từ chối không nói.

Nhưng trên thực tế, trong lòng Lê Tiến Minh biết rằng Tống Ân và Lê Tiến Thành không có chuyện gì xảy ra.

Cô là con người như thế nào, anh đều hiểu.

Cô ấy không thèm nói dối về những điều này.

Ở trước mặt anh ta, cô ấy có thể nói chuyện 10 năm trước, cô ấy cũng có thể thừa nhận cô ấy cùng với Lê Tiến Thành không có quan hệ gì nên cũng không cần cùng lừa dối anh ta.

 

Vết sưng ở mắt cá chân của Tống Ân đã biến mất. Đoàn phim lại bận rộn, Tống Ân muốn bắt đầu quay ngay lập tức, nhưng Lê Tiến Minh không cho phép.

Trước mặt rất nhiều người trong cả đoàn phim, anh ta trực tiếp bế Tống Ân ra khỏi đoàn phim.

Phía sau, tất cả mọi người, kể cả đạo diễn cũng sững sờ.

Thật ra mọi người cũng đã đoán được trước, dù sao ngày hôm qua cậu chủ Lê còn không màng nguy hiểm để ra ngoài tìm Tống Ân, mọi người đều đã nhìn thấy.

Tuy nhiên, điều này cũng hoàn toàn bất ngờ.

Vì cậu Lê đã từng nói tuyệt đối sẽ không quen với mấy ngôi sao nữ, vậy bây giờ không phải là tự tát mặt mình sao? Lại còn vỗ bốp bốp nữa chứ.

"Tống Ân này thật sự được đấy nhỉ. Từ khi nào với Lê Tiến Minh yêu nhau vậy?"

"Đúng vậy. Này chị, không phải lúc trước Lê Tiến Minh theo đuổi cô Đường sao?"

Cô Đường cay đắng cắn môi. Nhìn chằm chằm vào bóng lưng của hai người đó, tức giận. Nghe những lời bàn tán xôn xao của những người bên cạnh không ngừng hỏi han, lòng cô ta càng cồn cào. Cô ta giậm chân: "Đừng hỏi! Anh Minh chỉ là cùng Tống Ân chơi đùa thôi, sẽ không lâu đâu."

"Nhưng tôi nghĩ Lê Tiến Minh có vẻ rất tốt với Tống Ân."

"Anh ta đối với ai cũng vậy. Anh ấy cũng tốt với tôi!"

"Này! Anh bế em ra thế này cả đoàn phim sẽ nhìn thấy mất!"

Tống Ân bị Lê Tiến Minh bế khiến cô ấy có chút khó chịu. Nắm chặt tay lại nhẹ đánh anh ta.

“Thì sao?” Anh ta không nhận ra có chuyện gì.

"... Loại tin đồn này, anh cũng không muốn bị phát hiện đúng không?"

“Chuyện đồn thổi?” Lê Tiến Minh liếc nhìn người phụ nữ trong tay anh, vẻ mặt ảm đạm: “Em nói xem, giữa chúng ta chỉ là tai tiếng thôi à?"

“Nếu không thì sao?” Tống Ân cố ý hỏi.

Lê Tiến Minh khịt mũi, khóe môi lạnh lùng giật giật:  "Em đã từng ngủ với bạn trai tin đồn chưa?"

“... Hả?” Vũ Uyên đi bên cạnh, nghe thấy lời của Lê Tiến Minh, khóe miệng run đến mức không ngậm được miệng:  “Hai người...”

Cô ấy có một đôi mắt đáng yêu, và cô ấy không ngừng nghi ngờ quan hệ giữa hai người họ: "Em biết chuyện gì đã xảy ra, và xảy ra khi nào? Hai người có chuyện gì giấu em phải không?"

"Làm việc gì với người mình yêu còn phải kể trước mặt trợ lí sao?"

Lê Tiến Minh nói xong, không chỉ Vũ Uyên, mà cả Tống Ân đều đỏ mặt.

Cô nghiến răng. Làm thế nào mà người đàn ông này có thể không đỏ mặt hoặc thở một chút nào khi anh ta nói ra điều này?

Không biết xấu hổ?

Cô véo nhẹ vào lưng anh và hạ giọng: "Đừng nói nhảm trước mặt Vũ Uyên."

“Anh đang nói nhảm à?” Lê Tiến Minh nheo mắt nhìn cô.

Tống Ân bất lực mím môi.

Nếu thật sự là nói nhảm, anh ta không biết nên nói cái gì mạnh dạn hơn!

Lê Tiến Minh đến vội vàng không mang theo thứ gì, lúc ra ngoài cũng không giải thích gì với công ty nên không thể ở trong đoàn quá lâu.

Vội vã đi ngay vào chiều hôm sau.

Trước khi đi, anh ta không ngừng dặn dò với Vũ Uyên và bảo cô ấy chăm sóc Tống Ân thật tốt. Phải bắt cô ấy cần nghỉ ngơi một vài hôm và không thể vào đoàn.

Vũ Uyên lại gật đầu lia lịa, hết lần này đến lần khác đáp lại không chút khó chịu.

Khi Vũ Uyên tiễn Lê Tiến Minh đi. Rốt cuộc, Tống Ân không nhịn được nhảy xuống giường, một chân nhảy đến bên cửa sổ nhìn.

Anh ta đã lên xe.

Đóng cửa xe, anh ta nhìn ngang rồi nhìn lại cửa sổ phòng cô.

Tống Ân hít một hơi, xoay người sang ngang nấp sau tấm rèm.

Nhưng chỉ một lúc sau lại mở rèm ra và xem thử.

Trong lòng cô ấy, cảm giác ngọt ngào và trống rỗng đó khiến cô ấy khó phân biệt đó là cảm xúc gì. Cảm giác lo lắng về được và mất này dường như không có khi cô ở bên Lê Tiến Thành trước đây.

Sau đó...

Lê Tiến Minh đi, cô ấy ở đây thêm một tuần. Họ không có cách nào để bên nhau lúc này.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT