Lọc Truyện

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“...... Có thể đừng nhắc tới chuyện trước kia được không? Hồi đó là tôi trẻ tuổi, khinh cuồng, chưa trải qua sự đời.”

Ý cười của Tống Ân trên mặt càng sâu.

Bà Lê đã chờ dưới lầu một lúc lâu, mãi không thấy xuống bèn sai người làm lên gọi.

Lúc này, Tống Ân còn chưa gật đầu đồng ý, vừa đúng lúc có người lên gọi, cô cứ thế trực tiếp né tránh.

Mặc dù cô chưa đồng ý, nhưng tâm tình vẫn rất tốt.

Ngược lại, Lê Tiến Minh lại cảm thấy phiền muộn, đau đầu.

Anh biết rằng với tính tình này của cô, muốn lấy cô là chuyện không hề đơn giản.

Hai người nắm tay nhau đi xuống lầu, đến phòng ăn. Bà Lê đã ngồi sẵn đợi, đồ ăn đã được bày biện lên bàn.

Tống Ân có chút không được tự nhiên, nhưng vẫn vui vẻ chào hỏi.

Vốn cho là bà Lê sẽ thấy khó chịu. Thậm chí, đuổi cô ra khỏi nhà, không cho dùng bữa  cũng rất có khả năng, nhưng kết quả lại là......

Bà ấy lại nói: “Tranh thủ thời gian ngồi đi. Lúc này cũng không còn sớm nữa rồi, mau ăn cơm trước đi.”

Ách?

Đông Ân nghi ngờ, mắt liếc nhìn Lê Tiến Minh, anh không để ý chỉ thay cô kéo ghế, đẩy cô ngồi xuống.

Không quên nói nhỏ một câu: “An tâm. Có tôi ở đây, không xảy ra chuyện gì đâu.”

Lê Tiến Minh ngồi xuống bên cạnh Tống Ân, đối diện với mẹ. Anh hoàn toàn không để ý ánh mắt của mẹ, liên tục gắp thức ăn cho Tống Ân.

“Em gầy quá, ăn nhiều một chút. Vũ Uyên nói em thích ăn đậu phải không?”

Anh vừa gắp thức ăn, vừa hỏi.

“Ừm.” Tống Ân gật đầu. Liếc nhìn bà nhanh chóng không muốn bị bắt gặp, thấy bà không hề nổi cáu trước hành động nhiệt tình của con trai, cô nhiều ít cũng thở phào.

Không nghĩ tới, bà Lê lại trách mắng con trai: “Con mà nói sớm con bé thích ăn đậu, thì ta đi nói với phòng bếp từ sớm để làm rồi. Tại con không nói hôm nay mới không có làm. Cô Tống, những món này đều là Tiến Minh bình thường thích ăn, con nếm thử xem, nhìn có phải là dễ ăn không.”

Tống Ân hơi kinh ngạc.

Là ảo giác của mình sao, bà Lê chẳng những không thờ ơ, lạnh lùng như lần trước mà dáng vẻ còn ngược lại… có chút hơi nhiệt tình.

Còn đang ngẩn người, Trần Phương Linh đã cầm thìa múc đồ ăn cho Tống Ân, gắp cho cô một bát đầy, thúc giục: “Mau ăn thử xem.”

Tống Ân có chút thụ sủng nhược kinh. Nhìn bà Lê một chút, nếm thử một miếng, gật đầu: “Rất ngon ạ.”

Kỳ thật hương vị ngon như thế nào, cô không hề nếm ra.

Bởi vì tất cả suy nghĩ của cô đều tập nghĩ xem bà Lê làm vậy là có ý gì.

“Ăn ngon là được. Ta biết con là minh tinh đều ăn mấy món thanh đạm, cho nên cũng có dặn dò đầu bếp nấu theo khẩu vị thường hay làm. Nếu con cảm thấy vị còn nặng, có thể đến nhà bếp dặn thêm.”

“A... Không có, thế này là vừa rồi ạ.”

Tống Ân đáp, ghé mắt nhìn Lê Tiến Minh.

Lê Tiến Minh biết cô đang nghĩ gì, cười, nghiêng mặt lại, ghé sát tai cô: “Kỳ thật mẹ tôi là người rất tốt, tôi đã nói mẹ đừng xen vào chuyện của chúng ta, mẹ tin rồi. Em cứ chờ thử xem, lát nữa mẹ sẽ xin lỗi em.”

Tống Ân vẫn bán tín bán nghi.

Thế nhưng, anh mới nói xong, bà Lê bên kia đã mở miệng.

“Cô Tống, kỳ thật lần trước giữa hai chúng ta có chút hiểu lầm. Lần trước ta nói con như vậy, sau đó nghĩ lại, thật sự trong lòng cảm thấy rất có lỗi.”

Bà Lê như vậy, làm cho Tống Ân càng thêm thấp thỏm, lo lắng.

Chỉ dám nói: “Người cứ gọi con là Tống Ân là được rồi ạ.”

“Tốt. Vậy ta gọi là Tống Ân. Tống Ân chuyện lần trước, con cũng đừng để ở trong lòng. Sự hiểu biết của ta đối với con đều là đến từ truyền thông, cho nên mới nói những điều không phải đó. Sau này, Lê Tiến Minh nói với ta chuyện của con, ta mới biết là ta hiểu lầm con. Tóm lại, hiện tại hai người các con hẹn hò, yêu đương, ta cũng sẽ không phản đối.”

Bà Lê nói như vậy, Tống Ân ngược lại có chút lung túng, không biết nên tiếp lời như nào.

Lê Tiến Minh từ dưới gầm bàn, nắm chặt tay Tống Ân. Nhìn mẹ một chút: “Mẹ, chuyện đều đã giải quyết xong, vậy chúng con hẹn hò, mẹ cũng không có ý kiến gì? Phải không?

Tần Trân Linh lườm một cái.

Tiểu tử này rõ ràng chính là cố ý. Biết rõ bà hiện tại sẽ không phản đối bọn nó nữa vậy mà còn cố tình hỏi.

“Ta và cha con đã bàn bạc qua. Các con muốn yêu, hai chúng ta cũng không phản đối. Nhưng, nếu như muốn kết hôn, phải nói trước với chúng ta. Ta cất hộ khẩu của con, tiểu tử con mà dám trộm hộ khẩu lặng lẽ đem đi chứng chỉ, ta và cha con nhất quyết không tha cho đâu.”

“Con biết, chuyện kết hôn đương nhiên phải cùng các con nói chuyện. Bất quá, cũng sắp tới rồi. Mẹ cũng chuẩn bị tâm lý đi.”

Lê Tiến Minh nói đến đây, ghé mắt mắt nhìn Tống Ân, giống như đang thử thăm dò cô.

Tống Ân giả vờ nghe mà không hiểu, cúi đầu ăn canh.

Dù là chuyện kết hôn, hay chuyện bà Lê thay đổi thái độ đều khiến cô có chút bất ngờ.

Cô không có chuẩn bị tâm lý.

Chỉ là...

Nếu như quả thật kết hôn, rồi gả cho anh, tựa hồ cũng không phải là chuyện gì xấu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT