Chương 1438
Đế Anh Thy ngẩn ngơ, lát sau cô cúi mắt: “Cháu có nghi ngờ cậu ta. Nhưng vấn đề không phải là cậu ta mà là người đằng sau. Tư Thái Lâm nhỏ như vậy sao có thể biết cách hạ độc người khác”.
“Tối hôm qua chứ không nói với cháu, Tư Thái Lâm ngủ vừa khóc vừa đá chắn là vì có người nói với cậu ta, Hải Minh giết Liêu Ninh, chỉ có cách cho Hải Minh uống thuốc đó thì mới chịu nói thật. Tư Thái Lâm tin là thật nên mới làm như vậy” Sắc mặt Tư Lệnh Sơn nghiêm nghị, ông thở dài một hơi: “Đúng là oan nghiệt…”
Để Anh Thy biết, chuyện đã đến nước này thì những gì đã qua không đáng nói tới nữa, đều là nhân quả. “Nếu Tư Thái Lâm biết đó là độc dược thì cũng không làm vậy”
Tư Lệnh Sơn nói: “Thằng nhóc này không xấu”
Đế Anh Thy nói: “Tư Hải Minh cũng nói vậy. Chú Lệnh Sơn có hỏi cậu ta ai là người đưa thuốc không?”
“Là một nhân viên nữ trong trường, chú đã bảo chương Vĩ đi điều tra Tư Lệnh Sơn nói. Để Anh Thy kết luận: “Chuyện không đơn giản vậy đâu”
“Sao cơ?” Tư Lệnh Sơn hỏi: “Chẳng lẽ cũng là người trong sự kiện bắn người lần trước?”
“Chắc là anh ta.” Để Anh Thy nói.
Ngoại trừ Sơ Cố Cảnh, cô không nghĩ ra ai khác. Nhưng nếu là Sơ Cố Cảnh hạ dược thì còn để lại sơ hở sao? Cô cho rằng nếu như Sơ Cố Cảnh ra tay thì sẽ là kịch độc, sẽ không để cho Tư Hải Minh cơ hội cứu sống. Chẳng lẽ anh ta còn có kế hoạch khác… Để Anh Thy đưa Tư Lệnh Sơn đi ra khỏi phòng bệnh, đi về phía cổng bệnh viện.
“Không cần tiễn tôi.”
“Mặc dù cháu biết chú Sơn chăm sóc đứa trẻ không phải để được cảm ơn. Nhưng là một người mẹ, cháu vẫn rất cảm ơn chị đã cho bọn nhỏ lớn lên mạnh khỏe” Để Anh Thy nói.
“Chú vẫn nói câu nói đó, người đã làm cho bọn nhỏ thật sự khỏe mạnh lớn lên không phải chú. Giống như trước kia chú nói với cháu, không có cha mẹ, một mình trẻ con cũng có thể sống rất tốt, chỉ là mấu chốt là sâu bên trong nội tâm”
Để Anh Thy biết, nếu không cô sẽ không bằng lòng đến thủ đô sau khi Tư Hải Minh đã phạm vào tội lớn ngập trời như vậy.
Chuyện đó không khác gì là trở về địa ngục!
“Với lại ba năm đó, chứ không trông con cũng không được. Dáng vẻ của Hải Minh như thế, chú thật sự không yên lòng” Tư Lệnh Sơn nói.
Để Anh Thy không biết ông ta nói “dáng vẻ ba năm đó của Tư Hải Minh” là dạng vẻ gì. Cô không hỏi, nhưng bản năng trong lòng cũng không muốn nghe ngóng…
“Cháu biết vết bỏng sau lưng Hải Minh không?”
“Biết. Là hầm rượu không cẩn thận bị bốc cháy làm anh ấy bỏng” Đế Anh Thy nói.
“Cái gì mà không cẩn thận? Nó cố ý”
“Cái … Cái gì cố ý?” Đế Anh Thy sững sờ.
“Nó tự sát”
Để Anh Thy ngơ ra, suy nghĩ biến mất, trong miệng máy móc hỏi: “Tại sao.. Anh ấy lại muốn tự sát?”
“Chú nghĩ dù chú không nói hẳn cháu cũng có thể đoán được. Sau khi cháu chết nó bắt đầu không bình thường, cái gì cũng mặc kệ, cứ ôm thi thể giả bị cháy khét mà được cho là của cháu, nói cháu còn sống, không ăn không uống, mỗi ngày đều dựa vào tiêm dinh dưỡng để cầm hơi”
Để Anh Thy không thể chấp nhận nổi: “Không thể nào, Tư Hải Minh không phải là người như thế! Hơn nữa anh ấy còn có sáu đứa con!”
“Nếu sáu đứa con hữu dụng thì cuối cùng nó sẽ không đến mức không thể không chấp nhận sự thật là cháu đã chết rồi chạy tới hầm rượu châm lửa tự sát!”
Để Anh Thy đã mất đi suy nghĩ từ lâu.
“Cuối cùng sống sót hoàn toàn là nhờ Kiều Minh Nguyệt”
“Kiều Minh Nguyệt?”.
“Nó khóa cửa hầm rượu, một mình ở bên trong châm lửa tự thiêu, lửa cháy khắp nơi. Kiều Minh Nguyệt trốn ở trong hầm rượu phát ra âm thanh, nó mới cứu con, cùng đi ra khỏi hầm rượu. Kiều Minh Nguyệt không có bị thương nhưng bị sợ, trên người Hải Minh thì bị bỏng. Chú nghĩ nếu không có con ở trong, nó của lúc đó đã không còn ở đây rồi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!