Chương 1456: Cho ăn cơm chó
Dư Nhân bặm môi… Không kịp đề phòng bất ngờ lại bị Chiến Hàn Quân cho ăn cơm chó.
Liếc nhìn nét mặt tươi cười sáng chói của Chiến Hàn Quân, tâm tính của Dư Nhân u ám muốn quậy phá, chỉ muốn đóng băng ngàn dặm trái tìm đang được sưởi ấm bởi tình yêu ướt át của anh.
“Đợi khi cậu cưới Chu Mã, nhà hai người ai sẽ là người nấu cơm?” Anh ta cố ý muốn phá hoại thế giới tình yêu đang yên ổn của Linh Trang và Chiến Hàn Quân.
Chiến Hàn Quân khẳng định nói: “Tôi có Linh Trang là đủ rồi, tôi sẽ không để người phụ nữ nào khác bước vào cửa khiến cho.
Dư Nhân thành công nhìn tâm trạng suy tư của Chiến Hàn Quân, anh ta bèn dừng lại trò đùa ác ý.
“Hy vọng cậu mãi mã đối xử với Linh Trang của câu như lúc ban đầu”
Chiến Hàn Quân khẳng định nói: “Không cần cậu phải bận tâm, tôi sẽ làm được”
Sau khi Dưa Thừa Càn rời khỏi, cơ thể dài và to lớn của anh khẽ run lên.
Lời cảnh cáo của Dư Nhân làm anh trở nên bất an hoảng mang.
Ông cụ nhà họ Chiến nếu như cố chấp muốn anh lấy Chu Mã, anh thật sự sợ minh tiễn dễ tránh ám tiễn khó phòng.
Rời khỏi Chu Mã, giống như là việc cấp bách ở trước mắt.
Nhưng mà, Bé Tùng cần có Mạt Thế làm tấm thuẫn, chế chở.
Trước khi chuyện tranh chấp của Điện Quân Tình và Mạt Thế chưa được giải quyết, anh đã rời khỏi Mạt Thế, hình như đối với Dư Gia Trại có chút không có trách nhiệm.
Chiến Hàn Quân quét nhìn Linh Trang ở một bên, cau mày lại, chỉ mong cơ thể yếu ớt của Linh Trang không bị sự phân tranh của thế giới bên ngoài làm phiền.
Trời từ từ tối lại, bao bọc mái hiên Núi Châu Phong.
Ánh sáng của đống lửa chiếu sáng mặt của mỗi người.
Lúc này những chàng trai cô gái đã ăn uống no say nằm tay nhau bắt múa hát tưng bừng.
Dư Nhân bị các cô gái xô đẩy, phát huy một cách cực điểm phong cách con ông chau cha.
“Anh Nhân, uống rượu cùng em đi nha?”
“Được, anh uống với em”
“Anh Nhân, khi nào anh mới rước em vào cửa nhà anh thế, anh còn không cưới em, thì em biến thành bà già mất đó?”
“Còn có em nữa?”
“Cưới, cưới… Cưới hết. Lừa ngày lành tháng tốt giờ tốt, cưới mấy em vào nhà hết”
Linh Trang ngồi ở một góc, ánh mắt nảy lửa trừng mắt nhìn Dư Nhân.
“Chị cả, chị thành thật nói cho em biết, Dư Nhân có ăn hiếp chị hay không?”
Không thể trách Linh Trang đã nghỉ, Dư Nhân đêm nay thả thính trêu đùa giữa muôn vàn cô gái xinh đẹp, có thể nói là ngâm mình trong dòng sông mỹ nữ mà chẳng màng đến chị cả.