Chương 1792: Chuộc tội
Trái tim Dư Thiên An đột nhiên cảm thấy đau nhói một chút.
Bà đã mất con trai và cũng đã mất đi người chồng của mình.
Bởi vì bà đã làm tổn thương Chiến Hàn Quân cho nên Chiến Bá Minh không thể tha thứ cho lỗi lầm của bà.
Ông cụ Niên quay xe rời đi.
Dư Thiên An giống như một chú chó hoang bị bỏ rơi, không có ai sẵn lòng muốn quan tâm đến bà.
Chỉ có Chu Mã và Tú Hòa là những người cũng bị cô lập giống bà. Vì hai người họ đã ở chung một phe cho nên sống chết có nhau và họ còn đang mong đợi Dư Thiên An sẽ lật ngược tình thế, cho nên họ vẫn cần cẩn thận phục vụ Dư Thiên An.
“Thiên An, chúng ta đi thôi” Tú Hòa đau.
khổ nói: “Chị cứ ở lại chỗ này thì cũng sẽ không có ai quan tâm đến sống chết của chị đâu. Hiện tại, chị chỉ có thể đi theo bọn họ để khóc lóc và van xin mong được họ tha thứ”.
Khuôn mặt của Dư Thiên An hiện lên vẻ tuyệt vọng. Tình cảnh hiện tại của bà cực kỳ xấu hổ. Cả nhà họ Chiến và nhà họ Nghiêm đều đã coi bà như kẻ thù. Ngay cả ông cụ Niên là người yêu thương bà nhất cũng không.
muốn nói chuyện với bà vào lúc này.
Bọn họ coi bà như một người ngoài. Nếu như bà đi theo bọn họ để khóc lóc và van xin thì bà lập tức sẽ không còn là thành viên của cái dòng tộc này nữa.
Dư Thiên An chậm rãi đứng dậy và đi về phía chiếc xe của ông cụ Niên.
Ngồi trên xe, Dư Thiên An nhìn ông cụ Niên với vẻ cầu xin. Ông cụ Niên tức giận hừ lạnh một tiếng: “Hừ” sau đó ông ta quay đầu sang chỗ khác, không muốn nhìn thấy bà một giây nào nữa Tú Hòa nhìn về phía Dư Sinh một cách nịnh nọt. Ánh mắt của Dư Sinh lộ ra vẻ tàn nhãn, ông ta lạnh lùng nói: “Các người đừng.
cảm thấy rằng các người may mắn vì nhà họ Chiến không trừng trị các người. Tôi nói cho.
các người biết rằng lúc này ông cụ Chiến không trừng phạt các người là bởi vì ông ta đang hết lòng quan tâm đến Hàn Quân. Một khi chuyện về Hàn Quân đã được sắp xếp ổn thỏa thì ông ta nhất định sẽ quay lại xử lý các người. “
Tú Hòa sợ hãi hỏi: “Chồng à, ông ta sẽ trừng phạt chúng ta như thế nào vậy?”
Dư Sinh nói: “Điều đó thì phải xem Hàn Quân và Linh Trang có gặp may mẫn hay.
không. Các người nên cầu nguyện cho họ không có xảy ra chuyện gì đi. Chỉ cần họ không xảy ra chuyện gì và Linh Trang là người tốt nên có lẽ Hàn Quân sẽ nể mặt bà là mẹ ruột của cậu ta mà cho bà một con đường lui.
Còn nếu như Hàn Quân xảy ra chuyện không tốt thì ông cụ Chiến nhất định sẽ giao các người cho pháp luật trừng trị. Vì có âm mưu giết người cho nên các người có thể sẽ bị tử hình”
Khi Tú Hòa nghe nói rằng bà ta có thế sẽ bị tử hình thì lập tức cảm thấy sợ hãi đến mức.
vội vàng niệm A di đà phật: “A di đà phật, Hàn Quân à, cậu nhất định phải cố gắng lên nhé”
Thật ra, Dư Sinh đã suy nghĩ mọi thứ quá đơn giản.
Ông ta cho Dư Thiên An một hy vọng nhỏ nhoi rẵng chỉ cần Chiến Hàn Quân còn sống thì bà có thể sửa chữa được tội lỗi của mình.
Trên thực tế thì ngược lại, nếu Chiến Hàn Quân còn sống thì những ngày tháng tốt đẹp của bà chắc chắn sẽ kết thúc.
Ba ngày sau.
Chiến Hàn Quân thật sự là đang mở mắt thật to và mong chờ bình minh đến. Sau đó, anh nhân cơ hội mà hỏi Bác Danh: “Linh Trang đã trở về chưa?”
Bác Danh đã tiến hành hai lần thay máu cho anh, đồng thời cũng đưa vào một số tác nhân sinh học có tác dụng lọc máu cho nên bây giờ sắc mặt của Chiến Hàn Quân đang từ từ phục hồi lại và các cơ quan nội tạng bị suy yếu của anh đã được chữa trị. Anh càng ngày càng trở nên giống với người bình thường.
Chiến Quốc Việt nhìn thấy tình hình của bố đang chuyển biến tốt đẹp thì lập tức nói lời cảm ơn với Bác Danh.
Mặc dù Bác Danh đã gây ra rất nhiều chuyện đau khổ cho nhà họ Chiến nhưng vì lợi ích của tất cả mọi người, Chiến Quốc Việt quyết định sẽ không báo thù mà lựa chọn tha thứ.
Chiến Quốc Việt nhìn Bác Danh. Cậu bé đang suy nghĩ là có nên nói cho bố cậu biết rằng thật ra mẹ cậu đang ở bên cạnh anh không. Chiến Quốc Việt lựa chọn để cho bác sĩ đưa ra quyết định.