Chương 340
Hay là Cô lại tự mình đa tình, sao anh có thể lo lắng cho mình đây? Cùng lắm là lo con mình không có mẹ thôi.
Mở tin nhắn ra, nhìn thấy tin nhản Chiến Anh Nguyệt gửi đến: Chị dâu, anh trai em phải vào phòng ICU ở Á Châu, chị nhất định phải thay em chăm sóc anh ấy đấy.
“Sao có thể như vậy?” Lạc Thanh Du nhìn thời gian tin nhắn được gửi đến, thế mà lại là ba ngày trước Trong lòng Lạc Thanh Du bắt đầu trở nên bất an.
Sợ hãi chiếm cứ trái tim.
Nghĩ đến Chiến Hàn Quân là một người kiêu ngạo như vậy, bây giờ lại phải năm trên giường bệnh ICU, anh phải bất lực cỡ nào, tuyệt vọng cỡ nào?
Cô đau lòng cho anh một cách khó hiểu.
Nước mắt cũng vô thức rơi xuống.
Bỗng nhiên, cô quỳ xuống đất, hai tay tạo thành chữ thập, cầu nguyện: “Ông trời, van cầu ông buông tha cho anh ấy. Tôi tình nguyện dùng mạng của tôi để đổi mạng cho anh.
Dùng sức khỏe của tôi để đối lấy sức khỏe của anh. Dùng tất cả may mắn của tôi để đối lấy may mắn cho anh. Dùng bình an, khỏe mạnh của tôi đổi cho anh cả đời an khang”
Chỉ là cho dù cô làm cái gì, trong lòng vẫn không cách nào an ổn được, Lạc Thanh Du nghiêng ngả lảo đảo chạy ra bên ngoài Khi vừa mới đến bệnh viện Á Châu, cô liền nhìn thấy chiếc xe Rolls Royce của Chiến Hàn Quân dừng ở cửa, Chiến Anh Nguyệt đang cười phất tay với người trong xe Rolls Royce: “Anh, về nhà nghỉ ngơi cho tốt”
Lạc Thanh Du như trút được gánh nặng.
Rốt cuộc anh cũng thoát khỏi nguy hiểm.
Cô xoay người chậm rãi đi đến.
Rolls Royce bỗng nhiên gào thét chạy qua bên người cô.
Lạc Thanh Du ngẩn ngơ…
Người này rất vô lễ với cô đúng không?
Bệnh vừa mới khỏi đã kiêu ngạo như vậy?
Chiến Anh Nguyệt tạm biệt người trong xe Rolls Royce rồi xoay người quay lại phòng bệnh của Á Châu.
Lập tức đi vào phòng bệnh VIP. Nhìn người đàn ông anh tuấn trên giường, đánh giá vài giây, cô cau mày, anh gầy yếu hơn rất nhiều, cô ấy đau lòng không thôi.
“Anh” Chiến Anh Nguyệt đồi ở bên cạnh giường bệnh, nhẹ nhàng nâng tay anh lên, nhìn thấy bàn tay có lỗ kim dày đặc cùng với vết máu tụ, nước mắt Chiến Anh Nguyệt lập tức chảy ra.
“Anh thật là, rõ ràng biết mình không uống được rượu, vì sao còn muốn uống chứ?”
Chiến Hàn Quân khoan thai mở đôi mắt sáng như đồng: “Yên tâm, không chết được”
Anh suy yếu nói.
“Anh, rốt cuộc anh và chị dâu xảy ra chuyện gì? Anh gặp chuyện lớn như vậy mà.
sao chị ấy vẫn không đến thăm anh?” Chiến Anh Nguyệt khổ sở nói.
“Em nói chuyện của anh cho cô ấy?”
Chiến Anh Nguyệt gật đầu: “Em nghe nói anh sinh bệnh thì rất hoảng sợ, không có suy nghĩ kỹ mà lo lắng nói chuyện anh bị bệnh cho chị ấy luôn”
Nghĩ đến có thể vì mình lỗ mãng mà mang đến phiền toái cho Chiến Thị, Chiến Anh Nguyệt lập tức cảm thấy vô cùng xấu hổ.
“Anh, em xin lỗi, em không nên tiết lộ chuyện anh bị bệnh ra ngoài.”
Đôi mắt sáng trong của Chiến Hàn Quân đột nhiên trở nên ảm đạm.
Thì ra cô ấy biết mình bị bệnh.
Suốt ba ngày, không có lúc nào anh không nghĩ đến cô ấy.
Khi anh đối mặt với cái chết, duy nhất khiến anh không yên lòng chính là cô ấy.
Bởi vì vướng bận cô ấy, sợ cô ấy ở lại thế giới xa lạ này không có ai chăm sóc, anh mới có nghị lực chiến thắng tử thần để trở về.
Mà cô ấy, thế nhưng lại hận anh đến như vậy.
Cô ấy còn cần anh không?
Chiến Anh Nguyệt có chút mất mát nói: “Em nhờ chị ấy chăm sóc anh, xem ra là nhờ người không để ý đến mình”
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!